Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 298

trước
tiếp

CHƯƠNG 298

Đột nhiên, anh ta nghiêng người ra phía trước, Đường Hoài An có thể nghe ra được ý thành khẩn từ trong giọng nói của anh ta: “Liên quan đến chuyện đó, chúng ta đã có chút tiến bộ, cho nên tôi không hy vọng cô bởi vì một vài người khác, hoặc là một chuyện gì đó làm hỗn loạn phương hướng của mình. Vẫn là cách nói trước kia, trực giác nói cho tôi biết, có lẽ là Mạc Tư Quân biết một chút gì đó, cô hoàn toàn có thể ra tay từ chỗ anh ta.”

Không phải là Đường Hoài An không hiểu rõ rằng đầu tiên cần phải ra tay từ Mạc Tư Quân, nhưng mà quan trọng đó chính là mình ra tay bằng cách nào đây chứ, mỹ nhân kế hả? Mạc Tư Quân căn bản không bị thứ đó dụ dỗ.

Chỉ là đối mặt với lời nhắc nhở cố ý của Triều Thế Minh, thật ra trong lòng của Đường Hoài An ít nhiều gì vẫn cảm thấy biết ơn, bởi vì ngay cả chính cô cũng không phát hiện bởi vì chuyện đó ngày hôm qua Mạc Tư Quân đưa mình đi, trong lòng của mình lại sinh ra lòng trắc ẩn, cảm thấy có lẽ là Mạc Tư Quân quan tâm tới mình.

Trong cuộc sống bao la rộng lớn, thỉnh thoảng con người sẽ tạo ra một chút ảo giác cho mình, đợi đến lúc dừng chân trước bờ vực, quay đầu nhìn lại, mới có thể phát hiện hóa ra mình đã từng buồn cười như thế.

Nghĩ đến đây, Đường Hoài An không khỏi cười khổ một tiếng ở trong lòng.

Đối với chuyện điều tra nguyên nhân cái chết của ba mẹ mình, cô biết Triều Thế Minh đã giúp rất nhiều trong đó, ngược lại là mình, hình như là đến hiện tại vẫn còn chưa làm ra chuyện gì thật sự có ý nghĩa.

Nhưng mà lần trước, sau khi Đường Hạo Phong xuất hiện một lần nữa, với lại đã biết được người phục vụ động tay động chân vào ly rượu trong buổi tối bốn năm trước là do ông ta đã sai sử, Đường Hoài An cảm thấy con người này thỉnh thoảng nhắc nhở cái chết của ba mẹ mình căn bản không đơn giản như thế.

Cứ như vậy, Đường Hoài An lại càng thật sự muốn biết, đồng thời, cô còn hiểu là có một số việc nhất định phải làm.

Cô quay đầu nhìn ra cửa sổ, trong màn đêm đen kịt là bầu trời lốm đốm ánh sao cùng với vầng trăng.

Mặt trăng đã lên cao, nhưng mà con đường vẫn còn dài, cho nên, cô cần phải duy trì sự tỉnh táo, lập tức xuất phát.

Đường Hoài An xoay đầu lại, trong mắt có hai ngọn đèn vô cùng sáng chói: “Cảm ơn tối nay Triều tổng đã nhắc nhở, tôi sẽ không dao động nữa.”

Sáng ngày hôm sau, Đường Hoài An chuẩn bị ra ngoài đi làm như thường lệ.

Nhưng mà lúc đi ra cửa chính thì lại đụng phải tình huống giống như lúc trước mình đi tìm Hứa Cát Anh, cô bị một người vệ sĩ ngăn cản lại.

Đường Hoài An rũ mắt xuống nhìn cánh tay của người đàn ông đang ngăn trước mặt mình, lạnh lùng hỏi: “Anh có ý gì?”

Vệ sĩ mặt không đổi sắc, trên mặt không hề có biểu cảm e ngại, chỉ là gật đầu cung kính trả lời: “Cô Đường, đây là ý của Mạc tổng.”

Mạc Tư Quân, lại là người đàn ông đó.

Trong lòng Đường Hoài An hận đến nghiến răng nghiến lợi, nếu nói như lần trước anh có lý do để giam cầm cô ở nhà, vậy thì cô có thể chấp nhận. Nhưng mà lần này, Đường Hoài An căn bản không biết là mình đã làm chuyện gì chọc giận anh.

Nếu như nói lần này là chuyện mình đi bàn chuyện hợp tác bị bỏ thuốc, vậy thì chuyện đó hoàn toàn không liên quan gì tới mình, anh nên đi tìm Hứa Cát Anh mà hỏi. Dù sao thì sau đó cô bị Triều Thế Minh đưa đi, đối với Đường Hoài An mà nói, cô hoàn toàn không biết rõ tình hình.

Cô không nghĩ ra Mạc Tư Quân có lý do gì để trách tội mình, Nghĩ như vậy, một ngọn lửa vô danh bùng cháy trong lòng Đường Hoài An. Một người đàn ông lớn rồi cứ luôn thích làm cái chuyện giam cầm tự do của mình khi nói chuyện không hợp ý, vậy lần này cô sẽ không ngoan ngoãn nghe lời như thế.

Đầu óc Đường Hoài An nhanh chóng xoay chuyển, liếc nhìn người vệ sĩ với dáng người cao to, từ tốn nói: “Được thôi, nếu đã như vậy, thế thì tôi không ra ngoài.”

Vệ sĩ nhẹ gật đầu, đang chuẩn bị lui xuống.

Đúng vào lúc này, Đường Hoài An mang theo túi xách quay người lại, giả vờ như là nhấc chân đi vào trong phòng, đồng thời đột nhiên xoay người lại nhanh chóng chạy về phía trước, tránh thoát khỏi người vệ sĩ đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.