Tiểu Thịt Viên Của Y Phi Phúc Hắc

Chuowng 77

trước
tiếp

Chương 77

 

Không chỉ Vân Bách Tùng, tất cả mọi người đều cho rằng là Vân Khương Mịch đẩy nàng ta xuống nước.

 

Tân Nghiên Tuyết sợ bị nàng ghi hận, nên không dám nói thẳng.

 

Đám người đồng tình nhìn nàng ta.

 

Cha của Tân Nghiên Tuyết là Tân Đông Minh cũng lập tức không vui mà lên tiếng: “Minh Vương Phi, ngươi đây là không thừa nhận? Chẳng lẽ Doanh Vương Phi có thể tự mình nhảy xuống để vu hãm ngươi?” Vân Khương Mịch bình tĩnh liếc mắt.

 

Chuyện đúng thật là như thế đấy!

 

Thế nhưng, mọi người hiển nhiên là không tin.

 

Vân Khương Mịch liền nói với Tân Nghiên Tuyết: “Xin hỏi Doanh Vương Phi, khi nãy là ta đẩy ngươi xuống nước?” Đối diện với ánh mắt sắc bén của nàng, Tân Nghiên Tuyết né tránh, cúi thấp đầu, nhỏ giọng trả lời: “Ta chưa hề nói là ngươi đẩy ta xuống nước” “Nhưng ngươi cũng không hề nói rằng ta không đẩy ngươi xuống nước!” Vân Khương Mịch hùng hổ dọa người: “Ngươi giải thích cho ta đi” “Nếu không, đêm nay ta sẽ nói chuyện vừa rồi rồi” Ánh mắt Tân Nghiên Tuyết lóe lên, thần sắc càng thêm uất ức.

 

Đức Phi còn đau lòng Tân Nghiên Tuyết hơn người mẹ chồng chính thức của nàng ta là Triệu Hoàng Hậu.

 

Thấy Vân Khương Mịch làm khó nàng ta, lập tức giận dữ trách cứ: “Vân Khương Mịch! Ngươi đây là muốn uy hiếp Nghiên Tuyết trước mặt tất cả chúng ta?” “Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Bổn cung ngược lại là muốn nghe thử một chút!” “Được thôi!” Vân Khương Mịch nhanh nhẹn đồng ý.

 

Nàng còn phải cảm ơn công thần trợ giúp là Đức Phi nữa!

 

Tân Nghiên Tuyết ở một bên, sắc mặt lập tức thay đổi!

 

Nàng ta vốn định lấp liếm, che giấu chuyện này đi, trong lòng đã nghĩ kĩ lí do thoái tác.

 

Nhưng Đức Phi đã hỏi như thế, Vân Khương Mịch chắc chăn sẽ nói ra!

 

Nếu như lúc trước, Tân Nghiên Tuyết chắc chắn không sợ.

 

Nhưng bây giờ, nàng ta nhìn không thấu thái độ của Mặc Phùng Dương với nàng ta rốt cuộc là như thế nào… Nhỡ đâu, hắn thật sự hướng về Vân Khương Mịch, nàng chẳng phải là sẽ xong đời sao?!

 

Thế là, Tân Nghiên Tuyết vội vàng lên tiếng: “Đức mẫu phi” “Không phải Minh Vương phi đẩy ta xuống” Thế nhưng, bộ dạng uất ức này của nàng ta, càng khiến người khác chắc chắn rằng Vân Khương Mịch ức hiếp nàng ta!

 

Đức Phi vung tay lên: “Nghiên Tuyết, ngươi yên tâm! Nếu thật là nàng ta hại ngươi, đêm nay bổn cung, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương chắc chắn sẽ làm chủ cho người!” “Nói đi!” Bà trợn mắt nhìn Vân Khương Mịch: “Nếu đêm nay ngươi không nói được chuyện gì đã xảy ra” “Bổn cung sẽ trừng phạt ngươi!” Hôm nay vốn là sinh nhật bà, đáng lẽ ra phải nên náo nhiệt.

 

Vân Khương Mịch làm như thế, khiến trong lòng Đức Phi nổi một bụng lửa!

 

Tân Nghiên Tuyết…

 

Vân Khương Mịch tươi cười: “Vâng, thưa mẫu phi!” Nàng nói ngay lập tức, đêm nay, trong đình nghỉ mát, Tân Nghiên Tuyết đã gọi Mặc Phùng Dương là “Phùng Dương ca ca” như thế nào. Lại quấn lấy hắn ra sao, nói yêu không yêu gì đó.

 

Vân Khương Mịch miệng lưỡi trơn tru, thao thao bất tuyệt.

 

Tân Nghiên Tuyết đang quỳ gối bên người nàng, lại hận không thể tìm khe đất mà nhảy vào!

 

Tiện nhân Vân Khương Mịch này, trong đầu rốt cuộc là chứa cái gì?!

 

Tình yêu gì đó, đúng là có thể dám nói ra ngay trước mặt mọi người!

 

“Không phải! Ta không có! Ta không biết nàng ta đang nói gì” Tân Nghiên Tuyết lập tức phủ nhận ba lần: “Ta cũng không biết mình đã đắc tội Minh Vương Phi ở điểm nào, lại có thể nói xấu ta và Minh Vương” Nàng nâng ống tay áo lên che mặt, khóc nức nở.

 

Hừ.

 

Xem ra khi nãy trong đình nghỉ mát, Vân Khương Mịch xé nàng ta, còn xé chưa đủ ác!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.