Tiểu Thịt Viên Của Y Phi Phúc Hắc

Chương 68

trước
tiếp

Chương 68

 

Làm chủ cho Vân Khương Mịch?

 

Cái ả tiện nhân này, bốn năm trước dám tính kế Phùng Dương, mưu hại Lệ Nga, thậm chí làm hại Nghiên Tuyết chỉ có thể gả cho Doanh vương…

 

Bây giờ nếu nàng đã dám ra đây, thì nhất định nàng sẽ không bỏ ý đồ!

 

“Khương Mịch không phải cũng là con dâu nàng sao?” Mặc Quốc Thiên nhìn bà một cái, nhưng lại không tức giận, chỉ cười nhẹ: “Thôi! Không nói việc này! Trẫm nghe nói, ngươi còn biết y thuật?” Ông ta nhẹ nhàng về vỗ mu bàn tay Đức phi, giương mắt nhìn về phía Vân Khương Mịch.

 

“Dạ bẩm phụ hoàng, có hiểu sơ một chút”

 

“Hiểu sơ một chút? Không phải ngươi khiêm tốn đấy chứ?” Mặc Quốc Thiên cười to sang sảng.

 

Lúc này, Mặc Phùng Dương vẫn mãi chưa lên tiếng, lại đột nhiên nói: “Phụ hoàng, y thuật của Khương Minh rất cao siêu” Vân Khương Mịch kinh ngạc nhìn hắn một cái.

 

Cái tên nam nhân chó này, lại muốn làm gì nữa?

 

“Ồ? Phải không?” Hiển nhiên Mặc Quốc Thiên có hơi bất ngờ, nhưng trên mặt vẫn rất vui vẻ: “Rất tốt! Con dâu hoàng gia ta phải như vậy! Lão Thất, nàng dâu của con khiến trãm rất bất ngờ đấy!” Vân Khương Mịch bị khen đến là xấu hổ.

 

Mặc Phùng Dương mặt không đỏ lòng không loạn: “Đa tạ phụ hoàng khen ngợi!” Phi! Cái đồ không biết xấu hổ, phụ hoàng cũng đâu có khen ngươi!

 

.. Trong lòng Vân Khương Mịch hung hăng mắng chửi Mặc Phùng Dương một hồi.

 

Mặc Phùng Dương đắc ý gian xảo liếc nàng một cái.

 

Mặt mũi? Đương nhiên là giữ mặt để ăn cơm rồi?

 

Trong cung Vĩnh Thọ Cung đầy hoà thuận vui vẻ, lúc này tại Cung Khôn Ninh lại là một khung cảnh khác.

 

Hai cặp vợ chồng Mặc Vân Đức và Nam Cung nguyệt, Mặc Vân Khinh và Tân Nghiên Tuyết đang ngồi thẳng lưng, cúi đầu xuống, nghiêm túc nghe Triệu Hoàng Hậu dạy bảo.

 

Triệu Hoàng Hậu cũng đã bốn mươi lăm tuổi, nhưng chăm sóc cực tốt.

 

Ngồi ở ghế trên, ung dung hoa quý.

 

“Bổn cung không nói đến hai vợ chồng Vân Đức” Bà ta liếc nhìn Mặc Vân Khinh và Tân Nghiên Tuyết một cái: “Vân Khinh, rốt cuộc hai ngươi sao vậy?”

 

“Mấy ngày trước còn nói với bổn cung là sức khỏe không tốt, cần phải tĩnh dưỡng, cho nên một tháng liên tiếp không tiến cung thỉnh an bổn cung. Sao hôm nay, bổn cung lại nghe thấy một lý do thoái thác khác vậy?” Triệu Hoàng Hậu ngồi vững trên ghế Hoàng Hậu nhiều năm, nhất định sẽ có chút ít bản lĩnh.

 

Bà ta liếc mắt một cái, tia mắt sắc bén.

 

Khí thế sắc bén được mài dũa trong hậu cung nhiều năm, lập tức phát ra.

 

“Vân Khinh, đang êm đẹp sao con lại cấm túc Nghiên Tuyết?” Bà ta hạ giọng, nhưng giọng điệu đầy không vui: “Thứ tốt không học, vậy mà lại học được cái chiêu cấp túc nàng dâu của lão Thất! Nếu như truyền tới trong tai phụ hoàng con, vậy thì không thiếu một màn dạy dỗ nữa!”

 

“Mẫu hậu dạy phải” Mặc Vân Khinh đứng dậy, thuận theo nhận sai.

 

Tân Nghiên Tuyết chỉ có một chiêu khóc, không thay Mặc Vân Khinh nói chuyện, cũng không kêu gào tủi thân gì.

 

Nhưng mà dáng vẻ này, lại như đang nói cho mọi người: Mặc Vân Khinh ức hiếp nàng ta.

 

Triệu Hoàng Hậu nghe nàng ta khóc tới tâm phiền ý loạn, nhịn không được xua tay: “Thôi! Việc này đã qua đi, bổn cung cũng không muốn nói thêm nữa!”

 

“Vân Đức, Vân Khinh, hai con là huynh đệ ruột.” Bà ta trầm giọng nói: “Anh em đồng lòng, tát biển đông cũng cạn!”

 

“Trong mấy Vương gia, hai huynh đệ các con hợp sức, sẽ có phần thắng lớn nhất!”

 

“Có hiểu ý của bổn cung không?” Những lời này, trước kia bà ta đã nói tới nói lui rất nhiều lần.

 

Tuy rằng Mặc Vân Đức và Mặc Vân Khinh là huynh đệ ruột, nhưng mà ngôi vị hoàng đế, chỉ có một.

 

Trữ quân, cũng chỉ có thể lập một người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.