Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 256

trước
tiếp

Chương 256:

Bầu không khí của buổi đấu giá có chút khô khan, Tần Minh lại trả giá, còn cao hơn hai triệu so với giá khởi điểm, lại trả giá vượt quá giá trị của món đồ sưu tầm. Đây là điển hình của việc dùng tiền để áp đảo mọi người.

 

Nếu không phải giới siêu giàu sẽ không làm như vậy, thật không nể mặt người khác. “Lại dựa vào sự giàu có của nhà họ Mộc, cậu con rể này thật là đồ phá của “

 

“Hờ hờ, chẳng qua là đồ rác rưởi thôi, cho dù nhà họ Mộc giàu có cỡ nào cũng không thể vung tiền như vậy được.”

 

“Phú Quý, sao em cảm thấy Tần Minh không phải đi cùng?”

 

“Tên nhóc này khôn lắm, đừng để bị cậu ta lừa. Anh đã nói rồi, nếu cậu ta có tiền thì anh sẽ ăn ba cân phân.”

 

Đối với việc Tần Minh đột nhiên trả giá, Mộc Tiêu Kiều sợ hãi đứng lên, có chút tức giận, lại có chút khó hiểu. Cô ta nhìn chằm chằm Tần Minh, ánh mắt nhưđang chất vấn, tại sao Tần Minh lại làm như vậy?

 

Nhưng sự bình tĩnh của Tần Minh dường như đang nói với cô ta rằng anh thích làm gì thì làm, cô ta không quản được.

 

Mộc Tiêu Kiều cau mày, cho rằng anh vẫn còn ghen tuông tức giận sao? Đúng là đồ trẻ con.

 

Mộc Tiêu Kiều nắm lấy túi, ngồi xuống phía bên kia Tần Minh, như vậy sẽ ngăn cách với Phương Lạc Hình.

 

Phương Lạc Hình vô cùng khó chịu, anh ta nhìn chiếc ghế trống bên cạnh, vừa rồi còn nói cười với Mộc Tiêu Kiều, giờ lại chạy tới phía bên tay trái của Tần Minh rồi, đây không phải cố ý tránh anh ta sao?

 

Mộc Tiêu Kiều đến gần Tần Minh, nói: “Tần Minh, tôi chỉ có một trăm triệu, tối nay có rất nhiều người đến vì đá Dzi chín mắt Anh tiêu mất của tôi hơn mười triệu rồi, thấy đủ rồi thì thu tay có được không?”Tần Minh bình tĩnh nói: “Tôi có tiền, không tiêu tiền của cô. Lần đầu tiên tôi tới, cảm thấy khá thú vị, muốn mua thêm mấy thứ, cũng muốn tìm chút cảm giác.”

 

Mộc Tiêu Kiều trợn mắt nói: “Anh có mấy chục triệu? Anh lừa ai thế? Anh định bán biệt thự ông nội tặng anh à? Tôi không đồng ý, không chừng sau này anh ở không quen nhà, còn có thể cùng nhau dọn về đó ở. Biệt thự của ông nội rất tốt, đủ cho chúng ta ở rồi.”

 

Tần Minh nói: “Cô không tin tôi thì tôi có thể làm gì được?”

 

Mộc Tiêu Kiều nghiêm túc nói: “Tần Minh, anh ghen tuông nên tức giận đấy à? Tôi thừa nhận vừa rồi tôi cố ý nói chuyện phiếm với anh Phương khóa trên để kích thích anh. Ai bảo anh không quan tâm đến tôi chút nào cả, dù sao tôi cũng là vợ anh, anh khen bạn gái cũ trước mặt tôi khiến tôi không vui.”

 

Tần Minh trợn mắt, anh rất khó hiểu, tại sao anh lại cảm thấy Mộc Tiêu Kiều rất không muốn ly hôn nhỉ? Cô ta vừakhông thích hai người thành đôi, vừa không cho đi, ý gì đây?

 

Lúc trước, lão già Trương Toàn Chân rõ ràng đã nói rằng có thể ly hôn mà.

 

Tần Minh cũng là một người đàn ông mềm lòng, không kháng cự lại được với lời cầu xin mềm mỏng của phụ nữ, anh thở dài, nói: “Được rồi, chỉ mua cái này. Dù sao tôi cũng không thiếu mấy món đồ sưu tầm này.”

 

Đấu giá viên hô mấy lần, cũng có người ra giả, cuối cùng Tần Minh mua được bộ xương chim Cưu với giá mười triệu.

 

Sau đó, lại mua thêm vài món đồ sưu tầm khác, Tần Minh không trả giá nữa, lặng lẽ xem live stream của Trương Tiểu Nghiêm, còn tiện tay phát thưởng.

 

Sau khi Tần Minh không ra tay, Phương Lạc Hình mới sát phạt bốn phương, dựa vào số tiền dồi dào của mình, liên tiếp mua rất nhiều tác phẩm nghệ thuật.

 

Hành động của Phương Lạc Hình khiến mọi người trong buổi đấu giá phải lắcđầu thở dài, tập đoàn Phương Chính thật giàu có, họ không sánh bằng. “Chủ tịch Phương thật lợi hại, tập đoàn Phương Chính thật hùng hậu”

 

“Nghe nói chủ tịch Phương cũng là cổ đông, lần này thay mặt tập đoàn mua một lô đồ sưu tầm.”

 

“Chúng ta hoàn toàn không thể so sánh được với người ta. Công ty lớn ở Bắc Kinh của người ta chuẩn bị mở chi nhánh ở thành phố Quảng rồi.”

 

“Chúng giữ lại ít tiền để lát nữa đấu giá đá Dzi hoặc kim cương máu Tuyệt mệnh đi.”

 

Nghe những lời tán thưởng của những người tham gia đấu giá xung quanh, Phương Lạc Hình rất hãnh diện, anh ta nhân cơ hội này di chuyển sang ghế cạnh Tần Minh, coi như không thấy Tần Minh.

 

Nữ thần trong lòng thời còn đi học, khiến anh ta ngày đêm mong nhớ, cầu mà không được cứ như vậy bị tên tranam giẻ rách này chà đạp.

 

Tên tra nam này còn tiêu tiền của phụ nữ một cách hùng hồn, thật vô liêm sỉ.

 

Anh ta nói với Mộc Tiêu Kiều ngồi phía bên kia Tần Minh: “Tiêu Kiều, em xem sợi dây chuyền bằng đá quý của hoàng tộc Châu Âu tôi vừa mua được kia đi, rất hợp với em đấy. Lát nữa, tôi sẽ tặng nó cho em.”

 

Mộc Tiêu Kiều lắc đầu, khéo léo từ chối: “Cảm ơn ý tốt của anh Phương, em không cần đâu.”

 

Phương Lạc Hình cau mày, vừa rồi không phải vẫn rất tốt sao? Tại sao cô ấy lại đột nhiên xu mặt rồi?

 

Phương Lạc Hình nhìn Tần Minh đang xem live stream, chửi thầm trong lòng: “Mẹ nó, có một cô gái xinh đẹp như Mộc Tiêu Kiều ngồi bên cạnh mà anh còn có tâm trạng để xem live stream? Hả? Streamer này cũng khá xinh đấy. Khụ khụ, không đúng, Tần Minh này cặn bã như vậy, chẳng lẽ Tiêu Kiều bị bỏ bùa nên mới thích anh ta?”Cộc cộc cộc, trên sàn đấu giá đặt một chiếc hộp thủy tinh.

 

Đấu giá viên nói: “Tôi tin chắc rằng nhiều ông chủ đến để mua đá Dzi chín mắt này. Nó là báu vật do nhà sư Tây Tạng truyền lại và là loại đá cao cấp nhất trong các loại đá Dzi. Nguồn gốc của nó là do một nhà sưu tầm có tiếng trong ngành của chúng ta cô Tạ đưa ra, nguồn gốc hoàn toàn được đảm bảo. Chúng tôi cũng đã mời người kiểm định nổi tiếng là ông Dương kiểm định rồi. Giá khởi điểm là sáu mươi triệu tệ, mỗi lần trả giá không được thấp hơn ba triệu tê.”

 

Ngay khi đá Dzi chín mắt ra mắt, hội trường lập tức trở nên chấn động, giá của đá Dzi chín cắt lại đắt hơn rồi, đắt gấp đôi lần đấu giá trước.

 

Nhưng nhiều người mua rất háo hức muốn thử.

 

Mộc Tiêu Kiều cũng có chút lo lắng, vô thức nắm tay Tần Minh, lẩm bẩm: “Tần Minh, trừ hai món đồ sưu tầm anh mua lúc trước, tôi chỉ còn lại hơn tám mươitriệu thôi, không biết đủ không nữa.”

 

Tần Minh nhàn nhạt nói: “Không sao, cũng không đắt.”

 

Phương Lạc Hình ngồi bên cạnh khinh thường nói: “Xùy, nói phét mà không biết ngượng. Tần Minh, ngoài việc anh tiêu hơn mười triệu của Tiêu Kiều ra, anh còn đóng góp gì nữa không? Anh cũng là đàn ông, không thể bảo vệ người phụ nữ của mình thì thôi, còn phải để phụ nữ bảo vệ mình?”

 

Tần Minh nhíu mày, lần đầu tiên gặp mặt, anh cảm thấy Phương Lạc Hình cũng rất được, niệm tình khoảng thời gian lãng mạn anh ta khổ sở yêu Mộc Tiêu Kiều, nên mới khiến anh ta từ bỏ suy nghĩ này.

 

Kết quả, anh ta không những không chịu từ bỏ, còn ghen tị, còn muốn Tần Minh thua kém anh ta, mua các các món đồ sưu tầm khác nhau, còn muốn tặng cho Mộc Tiêu Kiều, thể hiện rằng anh ta là người giàu có và phong độ?

 

Tần Minh cũng tức giận: “Anh cũngkhông cần phải giẫm lên đầu ông đây để thể hiện phong độ chứ? Dạy anh cách làm người, anh lại không nghe, nhất định phải đối đầu với tôi à, tự tìm chết”

 

Tần Minh vốn không định trả giá, nhưng bây giờ anh quyết định mua đá Dzi chín mắt này.

 

Trong hội trường, ông Dương chuyên gia kiểm định đã hoàn thành việc kiểm định, nói: “Đây đúng là đá Dzi chín mắt của nhà sư Tây Tạng đã được nhà sưu tập nổi tiếng cô Tạ mua lại với giá ba mươi triệu vào mười năm trước, được coi là thánh phẩm. Viên đá Dzi này được chế tạo vào đầu thời nhà Minh, ngoài lớp Mã Não bên ngoài ra, nó cũng là một sản phẩm quý hiếm vào thời nhà Minh, đến nay từ trường mạnh của nó vẫn rất mạnh, là một món đồ sưu tầm tốt.”

 

Sau khi chuyên gia kiểm định tiến hành kiểm định xong, Triệu Đông Lương ngồi trong đám đông giơ tay lên, nói: “Sáu mươi ba triệu.”Đấu giá viên còn chưa kịp nói gì, ngay sau đó đã có người trả giá: “Sáu mươi sáu triệu.”

 

“Sáu mươi chín triệu.” Triệu Đông Lương lại vung tay lên.

 

Lại có người trả giá cao hơn Triệu Đông Lương: “Bảy mươi lăm triệu.”

 

Triệu Đông Lương cau mày, hình như đấu giả rất kịch liệt, Triệu Phú Qúy ngồi cạnh nói: “Ba, ba có bao nhiêu tiền để tham gia đấu giả thế?”

 

Triệu Đông Lương thở dài nói: “Chỉ có bảy mươi triệu thôi, không ngờ lại có nhiều người nhìn chằm chằm vào đá Dzi này như vậy, xem ra không mua được rồi. Đá Dzi chín mắt này là đồ tốt, có thể tránh tai họa, đem lại phước lành, tăng thêm quyền uy, lợi ích vô cùng lớn. Trong công đức tu pháp đá Dzi có nói, chín mắt chứa đựng tất cả tượng trưng và cảnh giới của tất cả các biểu tượng, là cảnh giới tu hành cuối cùng của Phật pháp, hoa sen chín cấp, người ta nói rằng sau khi chết có thể đến nơi cực lac.”Triệu Phú Quy trợn mắt nhìn ba mình, nói: “Ba, sao ba mê tín thế. Tiền này ba dùng để mua cho con một chiếc Ferrari là được rồi”.

 

Triệu Đông Lương phản đối, nói: “Thằng nhóc như con thì biết gì? Tại sao càng là những người giàu có lại càng thích cầu trời khẩn Phật chứ?”

 

Triệu Phú Qúy bĩu môi: “Con cũng chưa thấy Bill Gates thờ Phật bao giờ.”

 

Triệu Đông Lương gõ vào đầu con trai mình, nói: “Người ta tin Chúa Giêsu.”

 

Thấy hai người sắp cãi nhau, Tạ Đào vội khoe: “Chú Triệu đã rất giỏi rồi, còn có thể trả giá. Đây là món đồ sưu tầm hàng chục triệu. Có người vừa nghe thấy giá khởi điểm đã im miệng rồi.”

 

Đấu giá viên nói: “Bảy mươi lăm triệu lần thứ nhất, còn ông chủ nào trả giá cao hơn không? Cơ hội tốt khó tìm.”

 

Mộc Tiêu Kiều không ngờ giá của đá Dzi lại cao hơn nhiều như vậy, vì cô ta định mua hai món đồ sưu tầm cho Tần Minhnên số tiền trong tay cô ta cũng không nhiều.

 

Lần đầu tiên, cô ta giơ bàn tay trắng nõn lên, nói: “Bảy mươi tám triệu.”

 

“Cô Mộc thật giàu có, bảy mươi tám triệu. Còn có ai trong hội trường có hứng thú trả giả nữa không? Cơ hội là ngang nhau, mọi người có muốn trả giá nữa không? Bảy mươi tám triệu, được rồi, quý ông kia trả giá tám mươi mốt triệu.”

 

Mộc Tiêu Kiều nhìn thấy một nhà sưu tầm quen mặt ra tay, sắc mặt cô ta có chút khó coi, đối phương là người giàu có, còn khẽ cười biểu đạt thái độ, quyết tâm giành được đá Dzi chín mắt này.

 

Mộc Tiêu Kiều nhíu chặt mày, cô ta lấy điện thoại di động ra muốn bảo người nhà gửi tiền tới, nhưng một trăm triệu này là hạn mức tối đa mà Mộc Hạo cho cô ta.

 

Vì Mộc Hạo tin Đạo giáo chứ không tin vào đá Dzi.Nếu bán đấu giá mấy món đồ cổ hay văn vật như gương bát quái gì đó, không chừng Mộc Hạo sẽ có thể ném ra hàng trăm triệu.

 

Phương Lạc Hình ngồi bên cạnh thấy Mộc Tiêu Kiều do dự, anh ta vui mừng, vội nói: “Tiêu Kiều, hay là tôi và em cùng nhau trả giá, coi như tôi cho em mượn tiền.”

 

Mộc Tiêu Kiều kinh ngạc nói: “Thật sao?”

 

Phương Lạc Hình cười gượng gạo: “Chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, tôi cũng chưa từng lừa em. Em cứ trả giá đi, giá cao đến đâu cũng có giới hạn, sau này em trả lại tôi phần còn thiếu là được.

 

Phương Lạc Hình đã tính toán xong rồi, chỉ cần Mộc Tiêu Kiều nợ anh ta tiền thì sau này sẽ có mối ân tình ràng buộc, tương lai sẽ có rất nhiều cơ hội.

 

Phương Lạc Hình kích động nắm chặt tay, liếc nhìn Tần Minh đang lười biếng, nghĩ thầm: “Cho dù hai người kết hôn vìnguyên nhân gì, tôi ưu tú hơn anh, tôi càng xứng đáng với Mộc Tiêu Kiều hơn anh. Tục ngữ nói, chỉ cần quốc tốt thì không sợ không đào được góc tường? Là vợ anh thì sao chứ? Cũng có khả năng sẽ yêu tôi.”

 

Mộc Tiêu Kiều được Phương Lạc Hình giúp đỡ, lại giơ tay lên, nói: “Chín mươi triệu.”

 

“Ôi!” Mọi người trong hội trường kinh ngạc kêu lên, đây lại là một kỷ lục mới.

 

Nhưng lúc này, lại có người giơ tay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.