Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 247

trước
tiếp

Chương 247 Các người quá đáng lắm rồi

 

Mộc Tư Thuần mời Tần Minh ăn cơm, kết quả còn rủ theo cả sáu cô bạn thân, hẹn nhau đến KTV.

 

Bọn họ đều là sinh viên của Đại học Hí kịch bên cạnh, trẻ trung xinh đẹp, quần áo thời trang, trời nóng như vậy, bọn họ để hở cánh tay, hở bụng, hở đội chân dài, lại phối hợp với bộ ngực căng tròn, mấy cô nàng xếp thành một hàng, mỗi người một vẻ, rất thu hút ánh mắt, chỉ nhìn chân thôi cũng đủ nhìn một hồi lâu rồi.

 

Nhưng Tần Minh lại cảm thấy trước mặt chỉ là bộ xương được trang điểm mà thôi, mặc kệ dáng người cô có đẹp, diện mạo có xinh đi nữa. . . Khụ khụ, Tần Minh không nhịn được mà liếc trộm vài lần, trong lòng thầm nói: “Mẹ nói, không hổ danh là sinh viên Đại học Hí kịch, sau này không phải người mẫu thì cũng là diễn viên, mê người quá.”

 

Mộc Tư Thuần kéo Tần Minh và nói: “Hì hì, anh rể, anh nói xem, chị tôi xinh đẹp hay là nhóm chị em của tôi xinh đẹp?”

 

Đây chẳng phải là câu hỏi chỉ mạng sao?

 

Tần Minh nói đâu ra đấy: “Tất cả đều xinh đẹp.”

 

Mộc Tư Thuần nói: “Chậc, anh chơi xấu, nhất định phải phân thắng bại? Nhóm chị em của tôi đều tới rồi, để anh rể của tôi nhìn cho rõ ràng nhé.”

 

“Ồ, hóa ra đây chính là anh chàng đẹp trai cưới được Mộc Tiêu Kiều, nữ thần trong mộng của đàn ông thành phố Quảng chúng ta.”

 

“Nghe nói còn nổi giận vì người đẹp, hành hung ông chủ Chu, người tổ chức chương trình người mẫu toàn Châu Á đấy.”

 

“Nhìn cũng bình thường không có gì đặc sắc, nhưng lại rất có khí phách.”

 

“Tư Thuần à, sao người anh rể này của cậu không nói lời nào vậy? Liệu có phải chị em mình nói sai gì rồi không?”

 

“Ha ha, không lẽ là bị chúng ta mê hoặc rồi? Nhìn đến hoa mắt luôn?”

 

“Ô, anh ta chảy máu mũi rồi? Ha ha ha, anh chàng đẹp trai, anh làm gì vậy?”

 

Trong lòng Tần Minh thầm mắng: “Mẹ nó chứ, chảy máu mũi rồi, đám gái lẳng lơ các cô, hận không thể bị đàn ông làm đến nỗi ngã xuống đất đúng không?”

 

Anh xấu hổ cầm giấy vệ sinh lau máu mũi, từ khi chia tay Lý Mộng, nhiệt lượng trong người Tần Minh càng ngày càng lớn, đã gần một tháng anh không trút hỏa rồi, bỗng nhiên một đám gái xinh lả lợi đưa tình ở trước mặt mình, anh có thể nhịn được sao?

 

Mộc Tư Thuần đẩy mấy cô nàng ra và nói: “Cái đám lẳng lơ các cậu, đây chính là anh rể của tôi, đừng có nảy sinh ý đồ xấu mà dẫn tới việc anh rể tôi làm ra chuyện không hay, phạm phải sai lầm, tôi chẳng có cách nào khai báo với chị tôi đâu.”

 

Mấy cô gái kia trăm miệng một lời, nói: “Ha ha ha, được.”

 

Mộc Tư Thuần kéo Tần Minh với dáng vẻ như thế quan hệ rất tốt, cô ta nói: “Anh rể, bụng tôi không thoải mái, tôi đi toilet, anh cứ tùy ý gọi đồ, ăn no rồi thì ca hát nhảy múa, các cô ấy đều là chị em tốt của tôi, anh cứ tự nhiên.”

 

Mộc Tư Thuần vừa đi, những cô nàng xinh đẹp này lập tức chọn một bản nhạc điện tử của sàn nhảy quán bar.

 

Sáu cô em tu mấy chai bia rồi bắt đầu vừa lắc đầu vừa nhảy, uốn éo, lắc mông, lắc ngực, lắc hông, trông giống như đoạn video ngắn trên Tiktok, cả đám người đẹp mặc quần áo khêu gợi đang nhảy múa.

 

Chao ôi, Tần Minh cảm thấy nếu người phụ nữ bình thường nhảy điệu múa lẳng lơ này thì không có cảm giác gì cả, nhưng nếu một đám người đẹp cùng nhảy thì vẫn rất đáng xem.

 

Đột nhiên một người đẹp lắc ngực tới kéo Tần Minh và nói: “Haiz, anh rể của Tư Thuần, anh cũng tới nhảy đi, nhạc không dừng thì không ngừng quẩy”

 

Cô ta còn chưa dứt lời thì lại có một cô nàng uốn éo lả lơi bước tới, cô ta thân mật ôm lấy cánh tay Tần Minh và nói: “Anh đẹp trai, đến nhảy đi.”

 

Tần Minh bị lôi ra ngoài nhảy, anh lập tức bị sáu người phụ nữ vây quanh, theo giai điệu của âm nhạc, mấy cô nàng uốn eo, lắc mông, lắc ngực, lắc hông, đụng chạm đến nỗi toàn thân Tần Minh đều là lửa nóng.

 

Có người còn khoa trương hơn, cơ thể dán chặt lấy anh, uốn éo trên người Tần Minh theo đường chữ ‘S’ tựa như một con rắn; còn có cô nàng coi Tần Minh như cây trụ thép, dùng đội chân dài chậm rãi nhảy lên múa cột; thậm chí còn có cô nàng nhìn chằm chằm vào Tần Minh, đôi môi khiêu khích, đầu lưỡi vặn vẹo xoay tròn, cô ta còn dùng ngón tay để dụ dỗ, dáng vẻ như muốn ăn sạch Tần Minh.

 

Nhiều cô em trẻ trung xinh đẹp như vậy nhảy sát bên người mình thì ai mà chống lại được? Đây không phải là dụ dỗ người phạm tội, mà là ép người phạm tội.

 

Trong lòng Tần Minh cảm thấy suy sụp, anh thầm nghĩ: “Mộc Tư Thuần, cô quá đáng lắm rồi đấy, dùng biện pháp khác thì không xử được tôi, sao có thể dùng thủ đoạn sắc dụ trắng trợn này với tôi chứ? Thật sự rất đề tiện, nghĩ rằng tôi sẽ trúng chiêu ư? Vậy thì ít nhất cô cũng phải chuẩn bị bảy cái bao cao su cho tôi.”

 

Lúc này Mộc Tư Thuần đang trốn ở cửa ra vào, cô ta hé cửa, dùng máy ảnh SLR HD chụp lại cảnh tượng trong KTV, cô ta không nhịn được mà cười trộm: “Hì hì hì, Tần Minh, anh nhất định phải chết. Mới kết hôn với chị tôi có mấy ngày mà đã ngoại tình rồi, ba tôi lại là người bảo thủ, ông ấy sẽ đuổi anh ra khỏi nhà thôi.”

 

Trên hành lang KTV, mấy người đàn ông có dáng vẻ lưu manh xách theo túi, vừa đung đưa cánh tay vừa đi ngang qua, khi thấy bóng lưng của Mộc Tư Thuần, hai mắt bọn chúng lập tức tỏa sáng, nói: “Đúng lúc, eo nhỏ mông to.”

 

Một người đàn ông cầm đầu đẩy cửa ra, gã nhìn vào bên trong: “Người đẹp, nhìn lén gì vậy? Có phải phát hiện chuyện xấu hổ gì không.”

 

Cửa vừa được đẩy ra, tiếng nhạc bên trong lập tức vang lên rất lớn.

 

Tiếng nhạc ở sàn nhảy quán bar siêu lớn khiến người nghe thả lỏng thần kinh, tinh thần trở nên phấn khởi, cơ thể sẽ không tự chủ được mà uốn éo nhảy múa. “Ối? Anh là ai?” Mộc Tư Thuần vô cùng hoảng sợ, cô ta ôm máy ảnh SLR vội vàng tránh thoát.

 

Tiếng động ở cửa ra vào đã hấp dẫn sự chú ý của người bên trong KTV, mọi người đều nhìn sang bên này, Tần Minh vừa liếc nhìn đã nhận ra người đàn ông đó, Trương Thiết Cường.

 

Lần trước bởi vì chuyện của Liêu Thanh Tuyền mà anh còn xảy ra xung đột với Trương Quân Đống, đại ca của Trương Thiết Cường, A Long còn đánh gãy chân Trương Quân Đống, đoán chừng đến bây giờ vẫn còn chưa khỏi.

 

Tần Minh nghĩ thầm: “Còn nữa, nhóm người này là thành viên của đảng Thái Tử gì đó, nếu gọi tên của cả đám này thì tên đứa sau còn ngạo mạn hơn tên đứa trước, lần trước phát hiện không thể chọc vào mình nên tặng quà nhận lỗi một cách đáng thương”

 

Mộc Tư Thuần quay về phòng, cô ta nói: “Mời anh đi ra ngoài, đây là phòng bao của chúng tôi.”

 

“Wow, nhiều gái đẹp như vậy.” Trương Thiết Cường thấy ngoại trừ Mộc Tư Thuần ra thì còn có sáu cô em xinh đẹp yểu điệu, anh ta thật sự mở cờ trong bụng, đây là cuộc thi chọn người đẹp hay sao?

 

Không đúng, sao người đàn ông chính giữa kia lại sướng như vậy? Tên đó tìm nhiều gái đẹp đến vậy? Đúng là hâm mộ chết mất.

 

Trương Thiết Cường chỉ vào Tần Minh và nói: “Thằng nhóc, lại là mày à? Tao vẫn nhớ mày, chuyện lần trước mày được người khác giúp nên mới giữ được mạng, cuối cùng hôm nay cũng bị xử trên tay tao rồi.”

 

Tần Minh nói: “Tôi cũng nhớ anh, anh là người của đảng Thái Tử gì đó, đúng không? Lần trước ăn “hành” còn chưa đủ sao?”

 

“Ơ hay? Giở trò quyền mưu, lấy giả làm thật?” Trương Thiết Cường vén ống tay áo lên, anh ta nghênh ngang bước tới và nói: “Mày là cái thá gì chứ? Còn không phải cái thằng nhóc giỏi đánh đấm kia giúp mày sao? Mày cho rằng tạo chưa từng điều tra mày ư? Một thằng sinh viên nghèo giẻ rách, không có quan hệ.

 

Trương Thiết Cường vỗ lồng ngực Tần Minh, sau đó anh ta cười nhạo và nói: “Hôm đó mày trốn sau lưng phụ nữ, chỉ là một thắng bỏ đi, nếu như không phải tên đại gia thần bí lái Mercedes Benz tình cờ đi ngang qua cứu nguy, thì mày đã trở thành thi thể trôi nổi trên sông Châu từ lâu rồi, hiểu không? Tao còn tưởng chúng mày rất thân quen, không ngờ người ta chỉ có ý tốt mà thôi.”

 

Khóe miệng Tần Minh khẽ nhếch lên, cái quỷ gì vậy? A Long là đại gia thần bí? Anh chỉ được người qua đường đến cứu nguy? Tên Trương Thiết Cường này hiểu lầm gì đó rồi sao?

 

Hai người đang đối chọi gay gắt, còn mấy cô nàng Mộc Tư Thuần đang đứng bên cạnh đều bị dọa đến nỗi mặt mày tái nhợt.

 

Bởi vì bọn họ từng nghe nói đến đảng Thái Tử, trong trường của bọn họ cũng có mấy nữ sinh dựa vào đảng Thái Tử mà làm mưa làm gió, bắt nạt bạn học, thậm chí còn có người bị ép làm người tình.

 

Trương Quân Đống, cậu chủ của đảng Thái Tử càng là một tên điên, nghe nói trước đây còn điên cuồng theo đuổi giáo viên dạy múa trong trường bọn họ, những người theo đuổi khác đều bị Trương Quân Đống đánh cho nhập viện.

 

Mộc Tư Thuần có chút sợ, cô ta nói: “Tôi không cần biết anh là ai, anh biết tôi là ai không? Ba tôi là Mộc Hạo, nhà họ Mộc của tôi không sợ anh.”

 

Trương Thiết Cường nở nụ cười khinh thường: “Nhà họ Mộc? Ồ, là cái thá gì? Mộc Hải Nhiễm còn chưa chết sao? Nhưng cũng sắp đi gặp Diêm Vương rồi, lão già ấy vừa chết thì nhân mạch và quan hệ của nhà họ Mộc các người cũng đứt gãy, tầm ảnh hưởng của nhà họ Mộc các người sẽ rơi xuống đáy vực. Cô cho rằng ba cô, Mộc Hạo rất tài giỏi ư? Ông ta là một thương nhân trung thực, bình thường giở chút âm mưu quỷ kế thì còn được, lòng tự trọng rất cao, không biết tìm chỗ dựa. Phía sau đảng Thái Tử chúng tôi có quan hệ rất sâu, cho dù Mộc Hạo đứng trước mặt ông đây thì cũng phải nể mặt”

 

Vẻ mặt của Mộc Tư Thuần trở nên cứng đờ, cô ta tự khai báo gia tộc, tưởng rằng đối phương sẽ kiêng dè tầm ảnh hưởng của nhà họ Mộc ở thành phố Quảng, nhưng không ngờ đối phương hoàn toàn không sợ cô ta. “Làm sao bây giờ?” Mấy nữ sinh chỉ biết nhìn nhau, bọn họ bị dọa đến nỗi khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt lại.

 

Trong ánh mắt của đám Trương Thiết Cường hiện lên vẻ dâm đãng, trong căn phòng nhỏ này không có chỗ thể trốn, cũng không có cứu viện, mấy cô nàng cũng không biết nên làm gì bây giờ.

 

Tần Minh lại rất bình tĩnh nói: “Bớt khoác lác đi, mau đi ra ngoài, còn nói nhảm nữa thì tôi sẽ nhổ tận gốc đảng Thái Tử gì đó của anh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.