Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 16

trước
tiếp

Chương 16

“Nếu anh không phục quyết định của tôi thì có thể rời đi với anh ta, cửa ở ngay kia.”

Tiêu Sách nghe thấy, ngăn lại Tống Tử Giang còn muốn nói giúp anh.

Anh nhìn chằm chằm cô gái ngực to tên Trầm Y này, cười nói: “Anh Tống à, anh không cần nói đỡ cho tôi nữa, tôi rời đi là được rồi, anh cố lên nhé.”

Nói xong, Tiêu Sách vỗ vỗ vai Tống Tử Giang, cất bước đi ra ngoài.

Vốn dĩ anh đến đây là việc ngoài ý muốn, nếu không phải do Phương Bác ra sức giới thiệu, anh cũng không biết ở đây đang tuyển vệ sĩ, lúc này rời đi cũng chẳng có gì hối tiếc.

Chỉ là, Tiêu Sách rất không thích cô nàng ngực to này.

Sau khi cô đi vào, vốn dĩ không cho anh cơ hội giải thích đã dùng khí thế bức người, cao ngạo lạnh lùng đuổi anh đi, đổi lại là ai cũng sẽ không thích.

Nhưng cũng chỉ là không thích thôi, Tiêu Sách cũng lười tính toán với cô ta.

Nơi này không giữ ông thì cũng có chỗ khác giữ ông, Tiêu Sách tin mình sẽ không đến mức chết đói. Cô gái ngực to này đuổi anh đi, vậy thì cũng là tổn thất của bọn họ.

Anh vô cùng thoải mái mà đi ra ngoài phòng nghỉ. Lúc đi ngang qua người cô gái ngực to, anh còn dùng dư quang liếc nhìn phong cảnh hùng vĩ đó một cái.

Trong lòng chậc chậc khen ngợi, nhưng lại âm thầm thấy đời này khó có khi thấy được hiện tượng lạ thế này, cũng không biết sau khi cô cởi bỏ trói buộc thì sẽ đồ sộ đến thế nào.

Dường như cô gái ngực to Trầm Y phát hiện ra động tác nhỏ của Tiêu Sách, hừ lạnh một tiếng.

Tiêu Sách nhếch miệng cười một cái, vẫy vẫy tay, sau đó đi ra khỏi phòng nghỉ. Anh đi thang máy xuống sảnh tầng một, chuẩn bị rời khỏi tòa nhà Dược phẩm Tinh Quang.

Lúc này, một chàng trai cúi đầu cầm túi đựng laptop đi ngang qua người anh, bước vào trong thang máy.

Vào khoảnh khắc đó, Tiêu Sách lập tức dừng lại, xoay người nhìn về phía chàng trai đang đi vào thang máy.

Chàng trai trông có vẻ bình thường, giống như một nhân viên thông thường.

“Nhường đường đi, đừng chặn ngay trước cửa thang máy.”

Lúc này có không ít người đang đổ xô đi về phía này, chuẩn bị đi thang máy lên tầng trên.

Rất nhanh, trong thang máy đã đầy người, cửa thang máy từ từ đóng lại.

Đầu mày của Tiêu Sách ngày càng nhíu chặt lại, anh nhìn chằm chằm chàng trai đang rúc ở phía trong cùng của thang máy, mang theo chút nghi hoặc.

Nhìn thấy cửa thang máy sắp đóng lại, sự nghi hoặc của Tiêu Sách ngày càng tăng, anh đột nhiên đưa tay ra, chặn ở giữa cửa thang máy.

Cửa thang máy đột nhiên lại mở ra, người ở bên trong nhíu mày nhìn Tiêu Sách.

Thấy Tiêu Sách chỉ đứng chặn trước cửa thang máy mà không hề có ý đi vào, tất cả đều tức giận.

“Làm gì vậy? Rốt cuộc anh có vào hay không? Không vào thì mau tránh ra!”

“Chơi vui không? Thật không có ý thức!”

Tiêu Sách nghe thấy, cười nhẹ nói: “Thật xin lỗi, mời mọi người rời khỏi thang máy, có lẽ là thang máy có vấn đề, tôi phải kiểm tra một chút…”

“Anh muốn kiểm tra thang máy sao? Vậy cho hỏi anh là ai? Tôi ở trong bộ phận hậu cần sửa chữa, sao tôi lại không biết là thang máy có vấn đề nhỉ, tôi cũng chưa từng gặp anh bao giờ.”

Có người tỏ ra nghi ngờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.