Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 9-10

trước
tiếp

Quyển 1 – Chương 9: Vô Duyên Với Chiến Sĩ

Triệu hồi sư nhìn được năm màu, chỉ có mình thôi sao? Vân Phong nghĩ nghĩ, tổng cộng chỉ có bảy nguyên tố, mình đã nhìn được năm, nhìn thấy tổ tiên bị đả kích như thế, biết vậy vừa rồi nói ít đi vài màu là được rồi.

“Tiểu gia hỏa, tiền đồ vô lượng.” Tổ tiên cười thực vui vẻ, dù sao đây là hậu bối của Vân Gia ông, là kiêu ngạo của Vân Gia ông!

Vân Phong gật đầu, năm loại sao, tham lam không tốt, nàng vẫn muốn làm thật tốt từng loại một, nàng không muốn cái gì cũng biết nhưng lại chẳng đến đâu, đã làm thì phải làm được tốt nhất.

“Năm loại nguyên tố có lợi cũng có hại, năng lực của con cường đại là chuyện tốt, nhưng tinh thần lực cũng sẽ tiêu hao rất nhiều.” Tổ tiên có chút quan trọng hóa, rất nghiêm túc, Vân Phong cũng không kiêu ngạo tự mãn vì mình nhìn được năm loại nguyên tố, ngược lại khiêm tốn nghe tổ tiên dạy bảo, liên tục gật đầu.

Thấy Vân Phong khiêm tốn như thế, trong lòng tổ tiên như được an ủi, người trẻ tuổi có tài hoa nhất là những thiếu niên thiên tài, luôn có khí chất tự cao tự đại, thiên phú cao hơn người khác khiến bọn họ tỏ vẻ cao cao tại thượng, cũng tạo thành bản tính kiêu ngạo, nhưng trên người Vân Phong lại không có điểm ấy, nàng là một người dị thường khiêm tốn, cho dù có được thiên phú làm người ta đỏ mắt, nhưng không kiêu ngạo tự mãn, ngược lại khiêm tốn trầm ổn.

Tổ tiên gật đầu, nha đầu kia chắc chắn sẽ trở thành người có thể rung chuyển mảnh đại lục này, mà Vân Gia…… Cũng sẽ lại đứng lên đỉnh cao, có lẽ sẽ còn cao hơn trước rất nhiều!

“Tổ tiên yên tâm, Vân Phong sẽ tu luyện đến nơi đến chốn, tuyệt không cậy tài khinh người.”

“Tiểu gia hỏa được lắm, tâm tính trầm ổn, thật sự không giống hành vi của người trẻ tuổi, trở thành yếu tố thứ ba để thành Triệu hồi sư là Khế Ước Chi Trận.”

“Khế Ước Chi Trận chỉ Triệu hồi sư có, cách duy nhất khiến ma thú phục tùng Triệu hồi sư. Bởi vì Triệu hồi sư rất ít, Khế Ước Chi Trận lại là năng lực độc hữu của Triệu hồi sư, cho nên mỗi Khế Ước Chi Trận Triệu hồi sư sẽ không nói nửa điểm với người ngoài, hai điểm đầu ma pháp sư có thể làm được nhưng chỉ có điểm thứ ba ma pháp sư không có khả năng thực hiện, đến cuối cùng có thể trở thành Triệu hồi sư được hay không, chính là có thể tự mình nghĩ ra Khế Ước Chi Trận của bản thân được hay không!”

Tự nghĩ ra? Vân Phong kinh ngạc, nàng vốn nghĩ Khế Ước Chi Trận này sẽ có mô hình, không nghĩ tới Triệu hồi sư lại giữ bí mật như thế, nói vậy, Khế Ước Chi Trận là cách duy nhất thu phục ma thú, nếu truyền ra ngoài, như vậy Triệu hồi sư sẽ không tồn tại ưu thế nữa. Ai cũng hy vọng có được năng lực cường đại mà ma thú chính là mấu chốt khiến Triệu hồi sư siêu việt hơn ma pháp sư và chiến sĩ.

“Làm thế nào để tự nghĩ ra Khế Ước Chi Trận được ạ?”

Tổ tiên bất đắc dĩ lắc đầu, giọng điệu có chút tiếc nuối, “Điểm này ta cũng không giúp con được, nhưng ta có thể nói cho con biết, Khế Ước Chi Trận là dựa vào lĩnh ngộ mà có, trao đổi tinh thần lực và nguyên tố lực, từ từ lĩnh ngộ, cho đến khi con lĩnh ngộ ra chân lý khế ước của mình.”

“Vậy cần bao lâu ạ?”

“Ha ha, nói ra có lẽ sẽ có điểm đả kích con, có lẽ là một ngày, có lẽ là một năm, có lẽ là mười mấy năm.”

Vân Phong sửng sốt, lập tức cười khổ, quả nhiên, trở thành Triệu hồi sư sao lại đơn giản như vậy, lĩnh ngộ Khế Ước Chi Trận, ai biết khi nào thì lĩnh ngộ được, có lẽ cả đời cũng không lĩnh ngộ được, trách không được số lượng Triệu hồi sư ít thế, lại có bao nhiêu người có thể kiên trì đến cuối?

“Tiểu gia hỏa, bằng tư chất của con trên con đường ma pháp cũng sẽ Nhất Phi Trùng Thiên, Triệu hồi sư cũng chưa chắc đã bằng.”

Vân Phong lắc đầu, trong mắt tỏa ra kiên nghị và chấp nhất, “Mọi chuyện đều phải kiên trì mới có thể thành công, chỉ cần con không từ bỏ, thành công sẽ không chối bỏ con!”

“Giỏi giỏi, tiểu gia hỏa quả nhiên có khác! Thời gian lĩnh hội cũng có thể củng cố tinh thần lực một chút, tinh thần lực càng tinh thuần lĩnh ngộ cũng sẽ càng thêm thông thuận, con hãy thừa dịp trong khoảng thời gian này, nghiên cứu thêm về chiến sĩ.”

Vân Phong gật đầu, từ giờ trở đi, nàng có rất nhiều chuyện phải làm, nàng sẽ không còn là cô bé Vân Phong đứng trốn sau lưng đại ca và phụ thân nữa, kể từ bây giờ, nàng sẽ dũng cảm bước lên phía trước, bắt đầu từ bây giờ, nàng sẽ dũng cảm gánh trọng trách của Vân Gia lên vai!

Vài tuần kế tiếp, Vân Phong vẫn ngoan ngoãn ở trong phòng, không ngừng kết nối tinh thần lực và năng lượng nguyên tố trong không gian dưới sự chỉ đạo của tổ tiên, dần dần, Vân Phong cảm thấy tinh thần trong không gian lúc đầu có chút lộn xộn giờ ngày càng rõ nét, cũng càng phát ra thuần hậu.

Vài tuần kết nối với nguyên tố, khiến Vân Phong cảm thấy tinh thần lực trong cơ thể mênh mông dị thường, thân thể cũng thay đổi tươi mới hơn, mà nguyên tố lực không gian cũng càng thêm rõ ràng.

Tổ tiên rất vừa lòng với tiến bộ của Vân Phong, trong mấy tuần ngắn ngủi đã làm được như thế, thật khiến người ta vui mừng, hơn nữa Vân Phong không ngừng chịu khổ, không có ý niệm lười biếng trong đầu, cũng khiến tổ tiên cảm thấy vui mừng.

Một ngày này, Vân Phong ngồi trên giường vẫn đang tiến hành kết nối nguyên tố, đột nhiên nghe được xa xa có tiếng động đang lại gần, trải qua kết nối nguyên tố, nhĩ lực và thị lực của Vân Phong cũng càng lợi hại, tiếng ở nơi rất xa nàng đều có thể nghe rõ ràng, khẽ mở mắt ra, Vân Phong thoáng đợi lập tức thấy đại ca Vân Thăng đi đến.

“Phong Nhi, mấy ngày nay có nhớ đại ca không?” Vân Thăng mang theo vẻ mặt rạng rỡ đi đến, dang tay ôm lấy Vân Phong, Vân Phong bất đắc dĩ, mình rõ ràng không còn là trẻ con nữa, sao đại ca nhà mình lại coi mình như đứa trẻ vậy.

Ngoan ngoãn gật đầu, ý cười bên môi Vân Thăng lớn hơn nữa, trong cơ thể Vân Thăng có tinh thần lực, có thể tu luyện ma pháp, Vân Thăng hiện tại cũng không thường xuyên ở nhà, mà ở trường học dự bị ở Xuân Phong Trấn học tập kiến thức liên quan đến ma pháp, chuẩn bị sang năm tham gia cuộc thi tuyển của trường ma pháp.

Quên không tính ngày, hôm nay là ngày đại ca nghỉ, mấy ngày hôm trước Vân Phong gặp chuyện không may, Vân Thăng chưa xin phép nghỉ đã về nhà, tự nhiên lần này quay lại nhất định bị trừng phạt, hiện tại là lần đầu tiên hắn về nhà từ khi quay lại trường, rất muốn thấy Vân Phong.

“Đại ca, học ma pháp thế nào ạ?” Vân Phong thuận miệng hỏi một câu, Vân Thăng thấy nàng tò mò, cũng kể lại một chút, Vân Phong lẳng lặng nghe, chỉ cảm thấy lời Vân Thăng tối nghĩa khó hiểu, có chút hoài nghi giáo sư ở trường học dự bị ma pháp kia là giả?

“Vậy đại ca là hệ gì?” Vân Phong rất chờ đợi nhìn Vân Thăng, Vân Thăng ngượng ngùng cười cười, “Phong Nhi, đại ca tư chất kém, chỉ là thủy hệ mà thôi.” Qttp.vac.

Vân Phong gật đầu, trong miệng tổ tiên Vân Phong biết, kỳ thật mỗi một hệ ma pháp cũng không đơn giản, bất luận là hệ nào đều sinh ra các trạng thái khác nhau, ví dụ như thủy hệ được coi là thần chữa bệnh, tổ tiên cho Vân Phong biết, ma pháp thủy hệ cao cấp không chỉ đơn giản là chữa bệnh, lực công kích thậm chí không thua cấp chiến sĩ. Một chiến sĩ bình thường nếu coi thường ma pháp sư thủy hệ thì cũng vất vả đấy.

“Đại ca cố lên, thủy hệ rất lợi hại!” Vân Phong khiến Vân Thăng cười thành tiếng, ôm Vân Phong vào lòng hôn một cái, muội muội này từ nhỏ đã là bảo bối của hắn, cũng nguồn vui của hắn, tuy nhị đệ đã chết tất cả gánh nặng của Vân Gia đều đặt lên vai hắn, tuy có điểm nặng nề, nhưng vì phụ thân, vì muội muội, vì Vân Gia, cho dù có nặng lại khổ, hắn cũng vui vẻ chịu đựng!

“Đại ca còn chưa đi gặp phụ thân, đi, chúng ta cùng đi!” Vân Phong nói xong liền kéo Vân Thăng đi ra ngoài, Vân Thăng bất đắc dĩ lắc đầu, Phong Nhi sau tai nạn đó như là thay đổi rất nhiều, không sợ đến chỗ phụ thân nữa, ngược lại rất thích đến gần, tuy nhìn ra phụ thân luôn nghiêm nghị có chút không quen, nhưng Vân Thăng vẫn thấy được niềm vui trong đáy mắt phụ thân.

Hai huynh muội vừa nói vừa cười đi ra ngoài, tìm được phụ thân trong thư phòng, giờ phút này Vân Cảnh đang nghiêm túc nhìn sổ sách trong tay.

“Phụ thân!” Vân Phong gọi một tiếng khiến Vân Cảnh ngẩng đầu, liền thấy nhi tử và nữ nhi đi đến, Vân Cảnh thản nhiên liếc qua hai đứa, không rõ vì sao hai đứa bỗng đến quấy rầy.

Vân Phong mỉm cười, “Phụ thân, đại ca thật vất vả mới về nhà, tự nhiên rất nhớ người.”

Vân Thăng vừa nghe, trên mặt lập tức xấu hổ vạn phần, cũng không dám nhìn phụ thân nữa, chỉ là có chút trách cứ nhìn Vân Phong, Vân Phong vẫn cười tươi, phụ thân và huynh trưởng của nàng nghĩ nhiều quá rồi, rõ ràng đều quý trọng người trong nhà, vì sao còn tỏ vẻ như thế?

Vân Cảnh cũng có chút xấu hổ, thản nhiên ừ một câu rồi không nói gì nữa, Vân Thăng đứng đó cũng không biết nên nói gì, nghĩ tới nghĩ lui rốt cục nhớ tới một chuyện, “Phụ thân, về chuyện ba tháng nữa Phong Nhi đến Vũ học viện……”

Vân Cảnh vừa nghe, ngẩng đầu nhìn Vân Phong, cái nhìn này khiến Vân Phong có dự cảm chẳng lành, thật lâu sau, nam nhân mang gương mặt nghiêm túc này như có vạn phần mỏi mệt, thở dài thật sâu.

“Phong Nhi, Vũ học viện không thể đi, con…… hãy an tâm làm một đứa nhỏ bình thường đi.”

Lời này vừa nói ra, Vân Phong và Vân Thăng đều chút giật mình, Vân Phong tiến lên từng bước, có chút không thể tin, “Vì sao, người cho con một lý do đi ạ.”

Vân Cảnh nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cau mày, khi mở mắt ra lần nữa thì bên trong tràn đầy thống khổ, “Chuyện này, vốn không tính nói cho hai con biết, đối với Phong Nhi mà nói, rất tàn nhẫn.”

Vân Thăng nghe xong sắc mặt tối sầm lại, hai đấm cũng nắm chặt, Vân Cảnh lại mở miệng lần nữa “Thôi, con cần lý do thì nói cho con, lúc trước con bị Lâm Gia gây thương tích, vết thương không chỉ ở thân thể, còn có…… Khí mạch, Phong Nhi khí mạch của con, bị phế rồi.”

Khí mạch…… Bị phế! Vân Phong chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, sau đó, đáy lòng đột nhiên dâng lên lửa giận, khí mạch, khí mạch tu luyện chiến sĩ bị phế, Lâm Gia được lắm, thật quá ác độc!

Quyển 1 – Chương 10: Sức Mạnh Thần Bí

“Lâm Gia, đáng giận!!” Vân Thăng rít lên, cơ bắp toàn thân kéo căng, Vân Phong rõ ràng đã nhận ra thủy nguyên tố trong người đại ca đang nổi loạn, lập tức cầm lấy tay Vân Thăng, Vân Thăng khẽ sửng sốt, sau đó đau lòng nắm chặt tay Vân Phong, muội muội của hắn, sao lại vậy chứ!

“Thăng Nhi, lúc vi phụ biết được cũng tức giận không chịu nổi, hận không thể giết sạch Lâm Gia, nhưng Phong Nhi không có việc gì là tốt rồi, chỉ cần người vẫn còn, không thành chiến sĩ cũng không sao.”

Lời Vân Cảnh đâm thẳng vào lòng Vân Phong, khí mạch bị phế, đối với một người chỉ có thể trở thành chiến sĩ mà nói thì giống như giết hết hy vọng và tương lai của người đó, nếu không phải nàng, cho dù Vân Phong thật sự được sống lại, chỉ sợ cả đời cũng chỉ có thể làm người thường, việc này cũng có khác gì tàn phế!

“Đại ca, phụ thân, Phong Nhi có thể trở thành chiến sĩ không không quan trọng, nhưng không thể gánh vác Vân Gia, Phong Nhi rất hổ thẹn!”

Vân Thăng đau lòng nhìn Vân Phong, chỉ cảm thấy vì sao chuyện đau lòng như thế lại xảy ra với muội muội mình, mối hận Lâm gia lại tăng thêm một tầng.

Vân Cảnh bất đắc dĩ thở dài, khoát tay với hai đứa con, ý bảo chúng ra ngoài, Vân Phong và Vân Thăng cũng không nói nữa, tin tức này khiến ba người đều có chút uể oải, Vân Phong tự nhiên sẽ không thật sự thương tâm, nàng không thành chiến sĩ không sao cả, nàng sẽ trở thành Triệu hồi sư, sẽ trở thành ma pháp sư! Lâm Gia, Lâm Gia ác độc kia sớm muộn gì cũng bị nàng dẫm nát dưới chân! Nhìn thần sắc u ám của Vân Thăng, Vân Phong có chút không đành lòng, nhưng hiện tại chưa phải lúc nói sự thật cho đại ca, Vân Phong chỉ có thể đặt trong đáy lòng, thầm nói câu xin lỗi với sự lo lắng của phụ thân và đại ca. .

Chưa đến ba ngày, Vân Thăng đã phải đi, trước khi đi thần sắc ảm đạm, mặc kệ Vân Phong biểu hiện vô tư mức nào, Vân Thăng cũng không vui nổi, nhìn bóng đại ca rời đi, Vân Phong thầm nắm chặt tay.

“Tiểu gia hỏa, khí mạch đã đứt, con định thế nào.” Tổ tiên lên tiếng, lúc trước biết được khí mạch Vân Phong bị phế, tổ tiên giận tím mặt, nếu tổ tiên còn tại thế, phỏng chừng Lâm Gia đã bị hắn tiêu diệt hoàn toàn.

“Con sẽ không bỏ cuộc, khí mạch đứt tự nhiên có cách luyện khác, Lâm Gia, thù này con đã nhớ kỹ!”

Khí mạch, là điểm quan trọng nhất của việc tu luyện chiến sĩ, nếu khí mạch bị phế, như vậy dù đã vô duyên với chiến sĩ, với người ở Đông Đại Lục mà nói còn là tai họa, do thể chế, phần lớn người ở Đông Đại Lục cả đời muốn trở nên nổi bật, chỉ có thể đi con đường chiến sĩ, một khi chiến sĩ cũng tu luyện không thành, vậy chỉ có thể ở tầng đáy Đông Đại Lục, cuộc sống quá thấp hèn. Khí mạch Vân Phong bị phế, Lâm Gia ra tay có thể nói là hiểm ác, cũng quyết định tương lai của Lâm Gia không còn dài nữa.

Đoạt đồ người khác, mưu hại người khác, hơn nữa ra tay ngoan độc, tất nhiên sẽ gặp quả báo.

Sáng hôm sau, một bóng người bé nhỏ xuất hiện ở một ngọn núi của Xuân Phong Trấn, từ chân núi nàng chạy ra sườn núi, lại từ sườn núi chạy lên đỉnh núi, cứ như thế, lặp lại nhiều lần, cho dù đầu đầy mồ hôi, thở dốc liên tục cũng không dừng lại, nàng chính là Vân Phong.

Khí mạch bị phế, có cách luyện bị phế, nàng không thể thành chiến sĩ nhưng để có cơ thể khỏe mạnh thì không gặp trở ngại! Vân Phong lập tức quyết định, dùng cách luyện bình thường nhất, tuy không bằng chiến sĩ, nhưng cũng nhất định sẽ vượt xa người thường!

Tổ tiên tỏ vẻ ủng hộ vô điều kiện, tuy Vân Phong trở thành chiến sĩ hay không không quan trọng, nhưng tóm lại cơ thể đã bị thương tổn nghiêm trọng, nếu có thể tu luyện chiến sĩ, như vậy thành tựu của Vân Phong nhất định sẽ cao thêm rất nhiều!

Ngày qua ngày, ba tuần lễ trôi qua, trong mấy chục ngày này, mỗi sớm Vân Phong đều rèn luyện thân thể, khi về nhà lại lẳng lặng tiến hành tiếp xúc và dung hợp nguyên tố, buổi tối lại huấn luyện cường hóa, nàng nằm xuống, dù mệt vô cùng, nhưng lại không bỏ cuộc!

Mồ hôi làm quần áo ướt sũng, thân thể nặng nề vẫn không ngừng chạy qua lại trên núi, cuối cùng người ngã xuống đất, Vân Phong thở từng hơi, cảm thấy lồng ngực như vỡ ra, một ngọn lửa cháy bùng lên, nàng muốn đứng lên tiếp tục chạy nhưng thân thể không nghe nàng chỉ huy nữa.

Đột nhiên, Vân Phong chỉ cảm thấy cơ thể khô nóng được một sức mạnh băng giá tràn vào, giống như nham thạch gặp một trận mưa to, khô nóng dần đẩy lùi, mà sức mạnh lại cuồn cuộn rót vào cơ thể, rót vào thớ thịt, thậm chí là từng tế bào!

Vân Phong kinh ngạc ngồi dậy, cảm nhận được lực lượng kỳ dị trong người, nàng không rõ là chuyện gì, nhưng lại rõ ràng cảm thấy thể lực của nàng đang hồi phục, chỉ trong mấy chục giây ngắn ngủi này!

“Sao lại thế này……” Ánh mắt lén tìm kiếm trên người, cũng không có điểm nào đáng nghi, đột nhiên, tầm mắt Vân Phong chăm chú nhìn vào ngọc bội đen trên ngực, nàng có thể cảm thấy rõ ràng, sức mạnh băng giá mà mạnh mẽ kia đến từ ngọc bội.

“Tiểu gia hỏa, đây là sao, thân thể con bỗng có thêm lực lượng, loại lực lượng này…… Rất giống…… Sinh mệnh lực……” Tổ tiên nói thầm trong đầu Vân Phong, Vân Phong lập tức liền hiểu được tại sao, đứng lên tử, cơ bắp cả người đã không còn đau nhức, giống như có lực lượng vô hạn, cảm thấy thân thể đột nhiên nhẹ nhàng vô cùng, Vân Phong dùng sức dưới chân, thân mình liền bắn đi như thế, lao thẳng về trước, Vân Phong kinh ngạc phát hiện, vừa rồi nàng phải thở dốc mới chạy hết đường, hiện tại lại dễ dàng, thậm chí ngay thở nhanh cũng chẳng cần!

Vân Phong cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, thủy chung vẫn chưa rõ, nhưng tổ tiên lại khiến nàng hiểu, “Loại lực lượng này giống như có thể chầm chậm cải tạo thân thể con, cứ tiếp tục như thế, thân thể của con sẽ không thể kém chiến sĩ!” /vo /anh /cac / Vân Phong vui vẻ, khí mạch bị phế, trời không bỏ nàng, vẫn có thể rèn luyện thân thể mạnh khỏe, có thể so sánh với chiến sĩ là điều nàng cần, vũ kỹ gì đó nàng cũng chẳng lạ!

“Tốt! Tiếp tục tu luyện!” Vung tay hô to, trong mắt Vân Phong dâng thêm lửa nóng, mục tiêu nàng muốn đạt nhất định thành công!

Lại khổ tu vài ngày, sức mạnh thần bí trong ngọc bội màu đen chảy ra với tốc độ cực kỳ thong thả, nhưng cũng đủ cho Vân Phong rồi, dần dần, ngọn núi kia không thỏa mãn được yêu cầu của Vân Phong nữa, Vân Phong thậm chí còn mang thêm bao cát thanh sắt trên người, phàm là vật có thể tăng trọng lượng nàng đều đem thêm, vài ngày trôi qua, Vân Phong có thể mang thêm năm mươi cân cũng vẫn thoải mái đi qua núi, động tác mau lẹ.

Cường tráng hẳn phải có thay đổi bên ngoài, nhưng vẻ ngoài của Vân Phong lại chẳng khác chút nào, thân thể nữ hài tử vẫn mềm mại đáng yêu, điểm khác duy nhất là mật độ tế bào trong cơ thể có thay đổi lớn, cảm nhận được sức mạnh ngập tràn trong người, tâm trạng của Vân Phong cực tốt. người Vân Gia không biết huấn luyện bí mật, Vân Cảnh thấy tâm trạng Vân Phong tốt lên qua ngày, trong lòng cũng thoải mái hơn, dù tiếc dù giận, nhưng Phong Nhi còn sống đã là may mắn lắm rồi.

Một ngày này, Vân Phong im lặng đứng trong phòng, tiếp xúc với nguyên tố lực bên cạnh, thông qua mấy ngày này, tinh thần lực của Vân Phong ngày càng hòa hợp với nguyên tố lực, thậm chí nguyên tố lực còn giao hòa với tinh thần lực của Vân Phong, chỉ thấy trong đầu ánh lên một thứ gì đó khó hiểu, Tinh thần lực của Vân Phong từ từ bao quanh nguyên tố lực, nguyên tố lực không phản kháng, hài hòa đến kỳ dị, thân thể của nàng khẽ cử động, tinh thần lực mạnh mẽ trào ra, bao vây nguyên tố lực từng lớp một, tổ tiên đã nhận ra Tinh thần lực của Vân Phong dao động, sau khi tò mò tra xét, mắt đột nhiên trợn to!

“Xem ra Khế Ước Chi Trận của tiểu gia hỏa đã hình thành……”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.