Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 27-28

trước
tiếp

Quyển 1 – Chương 27: Lâm Gia

Lâm Gia là một trong ba gia tộc lớn của Xuân Phong Trấn, nói ra là gia tộc đáng xấu hổ nhất. Luận bề dày so ra kém Vân Gia, luận thực lực so ra kém Mai gia, nếu không phải thừa dịp Vân Gia suy tàn, Lâm Gia sao có thể thành một trong ba gia tộc lớn, nói cho cùng, Lâm Gia cũng chẳng lên nổi trên cao, Vân Gia kia như hoàng hậu cao cao tại thượng, Mai Gia như quý phi cao quý, mà Lâm Gia giống như cung nữ ở tầng dưới chót, đặt song song cùng Vân Gia và Mai Gia, Lâm Gia cũng chỉ là cái danh rỗng.

Lâm Gia ỷ vào thủ đoạn tàn độc, tập trung nhiều tài phú, đả kích nhiều đối thủ, tất nhiên kể cả Vân Gia, Vân Gia suy tàn khiến Lâm Gia có cảm giác khoái trá, người ở dưới đã lâu, nay kẻ ở trên rơi xuống, không dẫm đạp vài lần thì không phải tác phong của Lâm Gia.

Từ gia chủ đến kẻ trẻ tuổi, trong lòng người Lâm Gia đều có sự đấu tranh tầm thường, bọn họ biết mình kém Vân Gia, nhưng cũng không bỏ ý đồ xuống tay với Vân Gia, một gia tộc suy tàn, rút từ đế đô về Xuân Phong Trấn, dù có Triệu Hồi Sư thì sao! Cho dù còn Vân Cảnh thì thế nào!

Cây đổ tôn tán, mấy đại gia tộc có quan hệ với Vân Gia trong quá khứ giờ cũng thờ ơ lạnh nhạt, Vân Gia như vậy, có tư cách gì được tài phú lớn đến thế, có tư cách gì mà cao ngạo trước người khác?

Lâm Gia hận nghiến răng, ánh mắt thêm tham lam, nhiều tài phú như vậy, nếu là của bọn hắn, thì tốt bao nhiêu…… Một gia tộc xuống dốc dựa vào cái gì mà được, dù có cũng chẳng giữ được, mà chẳng giữ được chi bằng để ta giữ hộ.

Lâm Gia mặt dày đã suy diễn đến mức hoàn mỹ, Mai Gia khoanh tay dứng nhìn, không giúp không cản càng khiến Lâm Gia làm càn, hiển nhiên, Lâm Gia tuy vô sỉ nhưng cũng khôn khéo, đoạt lấy tài phú của Vân Gia sẽ khiến Lâm Gia có căn cơ, đưa gia tộc phát triển, dưới mưu kế của Lâm Gia, tài phú hàng đầu của Xuân Phong Trấn sẽ thuộc về Lâm Gia.

Nhưng trong thời gian này, tài phú của Lâm Gia lại gặp một nguy cơ không nhỏ, khiến Lâm Gia có chút nhức đầu.

Lâm Gia ở Xuân Phong Trấn không có nhiều cửa hàng, nhưng lại gồm tất cả tửu quán và lữ điếm trên Xuân Phong Trấn, thu nhập của hai sản nghiệp này đều vào túi Lâm Gia, sự nổi tiếng của Xuân Phong Trấn cũng thu hút nhiều kẻ mạo hiểm, nhưng gần đây số lượng khách khổng lồ lại biến mất đến hơn phân nửa!

Hơn một nửa lượng khách biến mất làm ngành làm ăn hệ thuộc tại Xuân Phong Trấn bị đả kích trầm trọng, tổn thất phải tính theo giờ, theo thời gian trôi qua còn giảm bớt số người đến, tổn thất này lại càng tăng, khách không còn, tửu quán và lữ điếm chỉ có mấy kẻ linh tinh đến, Xuân Phong Trấn dựa vào Mê Vụ Sâm Lâm, khi những kẻ thám hiểm không đến nơi này nữa thì Lâm Gia là gia tộc chịu tổn hại nhiều nhất.

Vân Gia và Mai gia chỉ tổn thất linh tinh, Lâm Gia lại là con số khổng lồ, nhìn núi vàng ngày một xói mòn, gia chủ Lâm Gia có thể nói là sầu trắng tóc.

Tuy Lâm Gia có rất nhiều tiền, danh hào tài phú thứ nhất cũng không phải hư danh, nhưng cũng không chịu nổi khoản lỗ như thế……

Nếu tổn thất thật sự chỉ có mặt buôn bán thì cũng thôi, nhưng Lâm Gia đâu chỉ sầu có thế, còn có nguyên nhân lớn hơn, Lâm Mông.

Lâm Gia trải qua nhiều thế hệ, tuy tiền tài không ai bằng, nhưng luận bề dày và lực lượng rất kém cỏi, nếu không phải Vân Gia thưa người làm sao có thể bị Lâm Gia hãm hại?

Lâm Gia trải qua nhiều thế hệ, cấp bậc cao nhất mới là chiến sĩ cấp 8, Vân Gia từng xuất hiện Triệu hồi sư bọn họ cũng chẳng dám nghĩ đến, ngay cả ma pháp sư Lâm Gia cũng không có, mà Lâm Gia sở dĩ kiêng kị Mai gia như thế, cũng bởi vì thực lực Mai gia cao hơn Lâm Gia rất nhiều!

Gia chủ đương nhiệm Mai gia Mai Nhiên là chiến sĩ cấp 6, đời tiếp theo của Mai gia cũng chính là Mai Băng, chiến sĩ ngũ cấp cũng có hai ba người, Vân Gia bây giờ tuy xuống dốc, nhưng Vân Cảnh cũng là chiến sĩ ngũ cấp, mà Vân Thăng là ma pháp sư! Mà Lâm Gia thì sao, gia chủ đương nhiệm Lâm Gia Lâm Tuyền mới là chiến sĩ tứ cấp! Cả Lâm Gia, cũng chỉ có hai người ngũ cấp, thực lực như vậy, tự Lâm Gia cũng cảm thấy xấu hổ.

Nếu không phải có tiền tài chống đỡ khiến Lâm Gia có thể thuê một số cao thủ ngũ cấp, chỉ sợ đã sớm không có Lâm Gia tồn tại, cho nên ở phương diện thực lực, Lâm Gia là một con sông gần cạn, không thiên tài, không thiên phú tu luyện, điều này khiến Lâm Gia có chút ảo não và xao động.

Nhưng Lâm Mông ra đời, điều này khiến mọi người Lâm Gia chấn động, hai mắt sáng ngời! Đã bao nhiêu năm, thiên tài Lâm Gia chờ rốt cục đã xuất hiện, Lâm Mông chính là tất cả hy vọng của Lâm Gia!

Không biết Lâm Gia đã chi bao vàng lên người Lâm Mông, cũng không biết tìm bao nhiêu tâm huyết, Lâm Mông muốn sao trên trời Lâm Gia cũng sẽ hái xuống cho hắn, hắn muốn làm gì thì làm cái đó, Lâm Mông từ nhỏ được mọi người ôm trong lòng, sủng ái vạn phần, bao nhiêu dược liệu quý báu đều dung vào huyết mạch hắn, Mai gia tiếc tiền mua Tuyết Sâm, Lâm Gia mua như cải trắng, toàn bộ đổ vào người Lâm Mông.

Kỳ thật tư chất Lâm Mông cũng chỉ cao hơn bình thường, cách định nghĩa thiên tài vạn dặm, nếu không phải Lâm Gia tát tiền như điên mua thuốc cho hắn, thời gian Lâm Mông có thể tới tam cấp cao nhất, chỉ sợ hơn mười năm nữa là ít.

Mai Băng là thiên tài, Mộ Dung Nhiễm kiêu ngạo tự đại cũng thiên tài, Vân Phong là thiên tài phía trên thiên tài, mà Lâm Mông, cả đời cũng chẳng vào được đội hình này.

Giờ phút này gia chủ Lâm Gia ngồi phía trên, mấy người trung niên đang nghiêm mặt, bọn họ đều là gia chủ Lâm Gia.

“Đại ca, Tiểu Mông vài ngày nữa sẽ tham gia cuộc thi tốt nghiệp, đại ca có phải nên……” Nói chuyện là phụ thân Lâm Mông Lâm Sâm, là nhị đệ gia chủ Lâm Gia Lâm Tuyền.

“Nhị ca! Không phải huynh không biết tình hình ở Xuân Phong Trấn, chúng ta đã tổn thất rất nhiều, còn có một ít phí dụng thượng vàng hạ cám, sao còn tiền nữa mà lấy ra!” Vẻ mặt ẩn lửa giận lên tiếng là tam đệ Lâm Tuyền Lâm Miểu.

Lâm Sâm há mồm, cũng không biết nên nói gì, tiền Lâm Gia dùng cho Lâm Mông đủ để mua cả tòa thành, hắn thật sự ngượng ngùng mở miệng, hơn nữa, bây giờ quan trọng là Tiểu Mông vào được danh sách duy nhất kia!

Lâm Tuyền ngồi chỗ chủ thượng vẫn không mở miệng, tóc hắn có chút bạc, nếp nhăn trên mặt bởi vì gần đây có nhiều việc, nhìn qua già thêm vài phần.

“Nhị đệ, cần bao nhiêu?” Thật lâu sau, Lâm Tuyền day thái dương, chỉ cảm thấy đâm lao phải theo lao, hao phí nhiều trên người Lâm Mông như vậy, đơn giản vì danh ngạch này, nếu bây giờ không gắng sức đuổi theo, vạn nhất danh ngạch rơi vào trong tay Mai gia, chỗ vàng kia coi như vứt đi.

Thần sắc Lâm Sâm có chút cổ quái, suy nghĩ trong chốc lát, mới thấp giọng mở miệng, “…… Năm mươi vạn……”

“Cái gì! Năm mươi vạn!” Lâm Miểu trợn mắt, Lâm Tuyền cũng nhìn Lâm Sâm, Lâm Sâm vừa thấy, lập tức mở miệng, “Mai Băng Mai gia đã đột phá đến tứ cấp, Tiểu Mông mới là tam cấp cao nhất, tuy thực lực không cách biệt nhiều, nhưng dù sao cũng kém một tầng! Năm mươi vạn là tiền mua thuốc, như vậy mới bảo đảm!”

Đồng tử Lâm Tuyền đột nhiên co lại, sắc mặt trầm xuống, “Ngươi nói cái gì? Mai Băng đã đột phá đến tứ cấp?”

Lâm Sâm gật đầu, Lâm Miểu cũng vẻ mặt khiếp sợ, gần đây Lâm Gia gặp rất nhiều chuyện, khiến hai người có chút nhức đầu, bây giờ cũng mới biết được tình huống của Mai Băng.

Lâm Tuyền ngồi ở kia, suy tư vài giây, sau đó mở miệng, “Đi mua, Tiểu Mông cần phải vào được danh ngạch.”

Lâm Sâm vừa nghe, trong lòng vui vẻ, Lâm Miểu bĩu môi cũng không nói gì nữa, dù sao Lâm Mông là tất cả hy vọng, nếu đã tốn tiền, cũng chẳng sợ thêm một chút.

“Đúng rồi đại ca, tiểu nha đầu Vân Gia nghe nói không chết.” Lâm Miểu nói xong, chân mày cau lại, Người Vân Gia thật đúng là mệnh đá, rõ ràng đã tắt thở, cũng có thể sống lại?!

Lâm Tuyền mở to mắt, cũng cảm thấy vài tia kinh ngạc đối với việc Vân Phong chưa chết, Lâm Sâm ở một bên thật không nhanh không chậm mở miệng, “Nha đầu kia không chết coi như mạng nó lớn, nhưng Tiểu Mông xuống tay không lưu lại mối họa, khí mạch của nó đã bị phế đi.”

Lời này vừa nói ra, mày Lâm Tuyền và Lâm Miểu giãn ra, thậm chí trong lòng còn cười lạnh, tuy không quá vừa lòng kết quả không chết này, nhưng lại biến thành một phế vật, cũng không tệ, coi như một bạt tai dành cho Vân Gia!

“Hừ, một phế vật có thể ép thành hoa gì.” Lâm Tuyền tùy ý nói xong, Lâm Miểu và Lâm Sâm cũng cười hắc hắc, đối với danh sách của Vũ học viện, Lâm Gia nhất định giành được!

Quyển 1 – Chương 28: Nàng Tới Làm Gì?

Ánh mặt trời ấm áp dâng lên từ hướng đông, bao phủ đại lục rộng vô ngần này, tia nắng ban mai đầu tiên cũng từ từ rơi xuống Xuân Phong Trấn, tạo thành một lớp dát vàng mỏng trên thị trấn an bình này, giống như đồ vật thần bí cổ xưa tỏa ra ánh sáng, chói mắt dị thường.

Vân Gia Xuân Phong Trấn, một đôi mắt từ từ mở ra, đen tuyền giống như màn đêm, đột nhiên xẹt qua ánh sáng đỏ.

Vân Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, từ từ thu hồi tinh thần lực cả một đêm kết nối với nguyên tố, khẽ duỗi người, nghe được vài tiếng khớp kêu.

Xuống giường, hít vài hơi không khí, Vân Phong nhìn ánh vàng ngoài cửa sổ, mắt nhìn trời dần sáng bên ngoài, lại một ngày mới bắt đầu.

Khẽ nhấc tay, nguyên tố lực màu đỏ xuất hiện trên bàn tay, ngọn lửa hoạt bát dị thường không thôi, cẩn thận nhìn lại, trong nguyên tố lực đỏ có vài vệt đen, tuy không quá rõ ràng, nhưng không gian xung quanh nguyên tố lực đột nhiên nóng cháy, thậm chí có chút vặn vẹo.

Hỏa nguyên tố trên tay Vân Phong, môi đỏ mọng khẽ nhếch, mắt chăm chú nhìn, hỏa nguyên tố trên bàn tay dần dần ngưng tụ thành hình mũi tên, đầu mũi tên là màu đen, mang nhiệt độ khiến người ta sợ hãi.

Vân Phong nhẹ nhàng vung tay, mũi tên lửa liền dừng trên đầu ngón tay, nhiệt độ của nó căn bản không ảnh hưởng đến Vân Phong, cảm nhận được không khí xung quanh mũi tên thay đổi, ý cười trên khóe miệng Vân Phong càng sâu, tinh thần lực cường đại khiến năng lực khống chế nguyên tố của Vân Phong rất lớn, nhiệt độ của mũi tên bị nàng khống chế ở nơi khác, bằng không gian phòng này đã cháy rụi rồi.

“Tiểu gia hỏa, ma pháp hỏa nguyên tố con đã đến trình độ cấp 6, so sánh với ma pháp sư đồng cấp khác, hỏa nguyên tố của con hung mãnh hơn.”

Vân Phong gật đầu, cảm nhận được nhiệt độ của mũi tên trên ngón tay, khế ước Hỏa Vân Sói biến dị, khiến Vân Phong càng hiểu rõ ma pháp hỏa nguyên tố, do ma thú biến dị hỏa hệ, hỏa nguyên tố và ám nguyên tố giao tạp, tuy hỏa nguyên tố chủ đạo, nhưng bởi vì có ám nguyên tố gia nhập, hỏa nguyên tố Vân Phong nắm giữ cũng mang theo chút biến dị, trong dấu hiệu của hỏa nguyên tố lại có vết đen nhạt, đó là đặc trưng của nguyên tố thuộc tính ám.

Nếu hỏa nguyên tố có chứa tính chất đặc biệt biến dị, so với hỏa nguyên tố bình thường sẽ có điểm khác, tuy rất muốn thử, nhưng cuối cùng Vân Phong lại thu hồi ý niệm này trong đầu, ma pháp hỏa nguyên tố biến dị cấp 6, chỉ nghe thôi đã khiến người ta rợn người, huống chi là uy lực, nếu vô ý hủy mất Xuân Phong Trấn, vậy thì mất nhiều hơn được, dù sao nơi này vẫn là nhà của Vân Gia, nơi này là địa phương Vân Gia sống yên bình trên đại lục này.

So sánh với hỏa nguyên tố mà nói, phong nguyên tố cùng thủy nguyên tố Vân Phong nắm giữ tương đối kém, thực lực hỏa nguyên tố đạt tới tiêu chuẩn cấp 6, nhưng phong nguyên tố và thủy nguyên tố cũng chỉ có thể tới trình độ cấp 3, ma pháp nguyên tố không phải tăng một hệ là tất cả cùng tăng, mỗi một hệ đều phải khắc khổ tu luyện mới có thể đạt tới trình độ nhất định.

Ma pháp sư còn vất vả hơn chiến sĩ, chiến sĩ tu luyện chỉ cần khí mạch, nếu ma pháp sư chỉ nắm giữ một nguyên tố lực thì có vẻ đơn giản, nếu như nắm giữ hai nguyên tố lực, vậy phải quyết định dùng hết hay bỏ một.

Tu luyện ma pháp cần tinh thần lực duy trì, nếu đồng thời tu luyện hai loại nguyên tố đối với ma pháp sư mà nói, tinh thần lực không đủ sẽ là gánh nặng lớn, hậu quả tạo thành chính là không có tiến bộ ở cả hai loại nguyên tố.

Ma pháp sư nhiều hệ vừa vui vừa buồn, vui vì có năng lực hơn người, buồn lại không thể hoàn toàn nắm giữ được năng lực đó, tuy số lượng ma pháp sư nhiều hệ không nhiều lắm, nhưng đưa mắt khắp Hạo Hãn Đại Lục cũng có không dưới mấy trăm người, ma pháp sư nhiều hệ phải chọn một hệ ma pháp làm chính mà tu luyện, các hệ khác chỉ là bổ trợ, tinh thần lực chỉ có đến thế, tăng tinh thần lực lại cực kỳ khó khăn, mọi thứ đều chui qua một cửa, đại đa số mọi người đều chọn cách này.

Tuy ma pháp sư nhiều hệ vất vả hơn ma pháp sư đơn hệ, nhưng dựa vào nguyên tố khác phụ trợ sẽ thường có thêm lợi thế.

Ma pháp sư nhiều hệ không thể nắm chắc được tất cả các nguyên tố, rõ ràng có thiên phú, nhưng do tinh thần lực không thể tu luyện toàn bộ, chỉ có thể đau lòng bỏ bớt thứ yêu thích, nhưng đối với Triệu hồi sư mà nói, lại là một chuyện khác.

Số lượng Triệu hồi sư vốn rất ít, hơn nữa đều cực kỳ thần bí, thế nhân không hiểu rõ Triệu hồi sư, hơn nữa Triệu hồi sư không lưu lại bao nhiêu sách điển tích, khiến nghề này có vẻ thần bí khó lường.

Khi tu luyện ma pháp, nếu ma pháp sư biết năng lực Triệu hồi sư đều ức chế đến hộc máu, Triệu hồi sư có năng lực khế ước ma thú, coi như có thêm vũ khí vô hạn.

Khác với ma pháp sư tự tu luyện ma pháp, Triệu hồi sư chỉ cần khế ước ma thú, thông qua cấp bậc cùng năng lực của ma thú khế ước tự động lĩnh ngộ ma pháp nguyên tố, đây là ưu thế, Triệu hồi sư lĩnh ngộ ma pháp nguyên tố mạnh hơn ma pháp sư mấy lần, mộng tưởng cùng luyện đa hệ cả đời của ma pháp sư, xem ra chỉ là bữa sáng của Triệu hồi sư.

Nhưng Triệu hồi sư cũng không phải vạn năng, Triệu hồi sư nhiều hệ cũng rất hiếm, Triệu hồi sư tam hệ đã là nhiều nhất, Triệu hồi sư tiêu hao tinh thần lực hơn ma pháp sư rất nhiều, dù sao ma pháp sư chỉ vận nguyên tố lực thi triển ma pháp, mà Triệu hồi sư còn phải tiêu hao tinh thần lực gọi ra ma thú! So hai bên, Triệu hồi sư tuy cùng luyện nhiều hệ không phải nan đề, nhưng đối với Triệu hồi sư cũng là áp lực lớn, thậm chí có nguy cơ tinh thần khô kiệt.

Những nhận định này đến chỗ Vân Phong đều trở thành lời sáo rỗng, tinh thần lực cường đại gần như không giới hạn, tuy tổ tiên nói Vân Phong sẽ phải vất vả luyện nhiều hệ, nhưng Vân Phong không thèm để ý.

Triệu hồi sư ngũ hệ, nàng có lẽ là người duy nhất ở Hạo Hãn Đại Lục này, nếu nàng là người đầu tiên, vậy đi đường người khác không dám đi, làm việc người khác không dám làm, thành tựu chắc chắn sẽ khiến người khác không dám mơ đến!

Ngũ hệ nguyên tố đối với người khác là thiên tư khiến người ta điên cuồng, đồng thời cũng đau lòng khi phải lựa chọn giữ hay bỏ, nhưng đối với Vân Phong mà nói, tất cả nàng đều giữ!

Nhưng Vân Phong cũng biết rõ, đi đường muốn ổn, thiên tư nàng đã có, như vậy kế tiếp chính là kiên trì bền bỉ, từ từ sẽ đến, đúng vậy, nàng muốn đi từng bước một về phía trước.

“Haz — không vội, vững vàng đi lên trước.” Vân Phong tỏ ra kiên nghị, khiến tổ tiên vừa lòng nở nụ cười, đối với hậu bối này lúc ban đầu ông kinh diễm, tiếp theo bị vẻ trưởng thành của Vân Phong đả động, ở chung với Vân Phong càng lâu, Vân Lan cũng càng cảm nhận được, Vân Phong là đứa nhỏ tốt, không kiêu ngạo, khiêm tốn trầm ổn, tố chất như vậy trên người một đứa nhỏ đúng là hiếm thấy, cũng khiến Vân Lan càng kỳ vọng hơn về Vân Phong.

Đứa nhỏ này, sẽ làm Vân Gia có được vinh quang lần nữa, không, sẽ còn lên đến đỉnh cao hơn trước.

Vân Phong rửa mặt trong phòng, vừa chuẩn bị đi ra ngoài tìm phụ thân cùng dùng cơm, sâu sắc cảm thấy, trong sáng sớm ấm áp này, Vân Gia có vài vị khách.

Có khách tới chơi? Vân Phong hồ nghi nhếch mày, bước nhanh ra cửa đi đến chính sảnh, đi được một lát, Vân Phong liền nghe được tiếng nói rất quen từ xa.

“Vân Cảnh bá bá, gia phụ lần này bảo con đến Xuân Phong Trấn là muốn trao đổi với bá bá một việc, mong rằng Vân Cảnh bá bá có thể đồng ý.”

Vân Phong híp mắt lại, giọng nói này, là Mộ Dung Nhiễm điêu ngoa từng gặp ở Mê Vụ? Nàng đến Vân Gia làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.