Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 17-18

trước
tiếp

Quyển 1 – Chương 17: Người Hầu

Người đang vào Mê Vụ Sâm Lâm là đám thiếu niên kia, chiến sĩ ngũ cấp đang dặn dò là người phụ trách dò đường, khi hắn nhìn thấy một ma thú ngũ cấp Hỏa Vân Sói ngã trên mặt đất, chỉ có thể theo bản năng kinh hô thành tiếng, khi Hỏa Vân Sói đột nhiên nhìn hắn, cả người chiến sĩ ngũ cấp lập tức căng lên, khí mạch chiến khí đột nhiên căng tràn, đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến.

“Ngũ cấp Hỏa Vân Sói, ở đâu ở đâu!” Cô gái khẽ kêu lập tức chạy đến, đẩy gã chặn đường này sang một bên, Hỏa Vân Sói một sắc lửa đỏ liền hiện ra trước mặt mọi người.

“Là thật, Hỏa Vân Sói!” Cô gái nhìn thấy Hỏa Vân Sói, lập tức hô to thành tiếng, có vẻ hưng phấn dị thường, rất muốn tiến lên nhìn, nhưng lại bị thiếu niên ngăn cản.

“Hỏa Vân Sói tuy trọng thương, nhưng khó bảo toàn không có dư lực tập kích chúng ta.” Thiếu niên cẩn thận đảo mắt qua Hỏa Vân Sói, nếu không phải nó trọng thương, chỉ sợ bọn họ đã sớm bị nó công kích.

“Nó bị thương nặng rồi, giờ chỉ còn nửa sống nửa chết thôi.” Cô gái bất mãn bĩu môi, giống như ở trước mặt nàng là một động vật vô hại, chứ không phải một ma thú ngũ cấp, cô gái không phải quá ngây thơ thì là rất ngu xuẩn.

Mấy chiến sĩ tùy tùng và thiếu niên nghe được, cũng không nói gì, đại tiểu thư này chưa trải sự đời gì hết, chỉ sống an nhàn sung sướng, tỷ lệ ma thú xuất hiện ở trước mặt nhân loại vốn rất ít, ngoài Xuân Phong Trấn, chỗ khác ở Tạp Lan Đế Quốc, tỷ lệ nhân loại nhìn thấy ma thú thật sự ít đến đáng thương.

Hiện tại nhìn thấy một ma thú hàng thật giá thật, cô gái hiếu kỳ có thể lý giải, nhưng lại bất mãn đẩy tay thiếu niên ra, dáng vẻ cao ngạo lại gần, thiếu niên không khỏi bực mình, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cùng tùy tùng theo sát bên cạnh cô gái, nếu như không phải phụ thân thỉnh cầu, căn bản hắn không có thời gian đưa con bé điêu ngoa bốc đồng này đi dạo!

Cô gái đi đến trước mặt Hỏa Vân Sói, kỳ thật trong lòng nàng hưng phấn lại sợ hãi, nàng chưa từng thấy ma thú lần này tới Xuân Phong Trấn ngoài chuyện phụ thân dặn còn có một nguyên nhân quan trọng nhất chính là đến Mê Vụ Sâm Lâm một chuyến, nàng sống tại kinh thành, mặc dù đã từng thấy ma thú ở hội đấu giá, nhưng chỉ là vài giống hiền lành, Hỏa Vân Sói trước mắt nàng chưa từng gặp, thậm chí nàng còn ước Hỏa Vân Sói có thể trở thành sủng vật của nàng sẽ uy phong cỡ nào! Bọn thiếu gia tiểu thư sẽ hâm mộ nàng muốn chết!

Cô gái nghĩ như vậy, đã tự động quy Hỏa Vân Sói thành sủng vật của mình, cô gái cười thực ngọt, nhưng trong mắt Hỏa Vân Sói nàng chính là một nhân loại ngu xuẩn mà lại nhỏ bé, nếu không phải mình thân chịu trọng thương thì chẳng để ý đến nàng, nàng đã sớm bị mình một trảo chụp chết.

“Hỏa Vân Sói, ngươi về sau chính là sủng vật của bổn tiểu thư!” Cô gái cao giọng với Hỏa Vân Sói, mấy người khác nghe được không khỏi có chút muốn cười, Hỏa Vân Sói ngũ cấp đấy ạ, ngươi dựa vào cái gì mà bảo nó trở thành sủng vật của ngươi!

Hỏa Vân Sói vừa nghe, mắt sói ánh lên sự độc ác, bị Triệu hồi sư nhân loại khế ước bị ma thú coi là một loại khuất nhục, nhưng ít nhiều vẫn giữ lại một ít tôn nghiêm, nhưng nếu bị một nhân loại nhỏ bé biến thành sủng vật, thì là khuất nhục trong khuất nhục!

Đối với Triệu hồi sư nhân loại ma thú có thể cúi đầu, nhưng đối với bất luận kẻ nào khác, ma thú làm sao có thể đặt con người nhỏ bé hèn mọn trong mắt!

Hỏa nguyên tố trong khoảnh khắc trào ra cơ thể Hỏa Vân Sói, lao thẳng đến chỗ cô gái, tuy nó bị thương nặng, nhưng giết nhân loại này vẫn dư sức!

Cô gái không biết tuyên ngôn ngạo mạn tự đại kia đã đâm thật sâu vào cao ngạo tự tôn của ma thú, ngươi có thể cho một ma thú nhất cấp trở thành sủng vật của ngươi, nhưng Hỏa Vân Sói ngũ cấp, cho dù chết, cũng sẽ không làm sủng vật của con người!

“Cẩn thận!” Thiếu niên và mấy chiến sĩ tùy tùng vừa thấy không khỏi hết hồn, thiếu niên lắc mình đã kéo cô gái đi, tránh được công kích của Hỏa Vân Sói, thiếu niên không khỏi đổ mồ hôi lạnh, nữ nhân này có phải quá tự đại hay không, nếu không phải Hỏa Vân Sói bị trọng thương, bọn họ hiện tại chỉ có chạy trối chết, còn dám nói muốn nó trở thành sủng vật!

Cô gái bị công kích cũng hoảng sợ, sau khi an toàn trong lòng đột nhiên dâng lên không cam lòng và giận dữ mãnh liệt, súc sinh kia cũng dám công kích mình! Cho nó trở thành sủng vật đã là vinh quanh rất lớn rồi, nó còn dám tấn công mình!

Có vài người tự cao tự đại, tự cho bản thân là tài giỏi, nhưng lại không biết trong mắt ma thú, bọn họ nhỏ bé đáng thương, thứ bọn họ cho là ân sủng nhưng ma thú chẳng nhìn đến một cái.

Có thể nói bên trong nhân loại có thể khiến ma thú coi trọng ngoài Triệu hồi sư, thì chẳng còn ai cả.

“Súc sinh cũng dám công kích ta! Ta phế ngươi trước! Thổ Chi Nhẫn!” Cô gái gạt tay thiếu niên ra, tinh thần lực trên người trào ra, bàn tay xuất hiện nguyên tố lực màu vàng, cô gái dĩ nhiên là một ma pháp sư, hơn nữa còn là tam cấp!

Thổ nguyên tố trong tay không ngừng tăng lên, cuối cùng cô gái khẽ kêu một tiếng, ném đến Hỏa Vân Sói đang trọng thương, khi thổ nguyên tố tới gần thân thể thì Hỏa Vân Sói cảm thấy rất bi thương, đường đường một ma thú ngũ cấp, lại chết trong tay một ma pháp sư tam cấp, nếu không phải nó bị tiểu oa nhi kia đánh trọng thương, cần gì phải chết…… Uất ức thế này!

Thổ nguyên tố mạnh mẽ từ trên rớt xuống, hóa thành một đao đá cắm thật sâu vào người Hỏa Vân Sói, Hỏa Vân Sói cứ như vậy chết trong tay cô gái, có thể nói là một trong những ma thú chết thảm nhất.

“Hừ, một con súc sinh mà thôi, không phải chết trên tay ta ư!” Cô gái khinh thường hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn coi mình là cao thủ có thể đánh bại Hỏa Vân Sói ngũ cấp, những người khác nghe được không khỏi cảm thấy thổn thức, nếu không phải Hỏa Vân Sói trọng thương, đừng nói là giết chết, bằng năng lực ma pháp sư tam cấp có thể làm tổn thương nửa phần Hỏa Vân Sói sao?

“Thu dọn con súc sinh này một chút, chúng ta đi vào trong!” Cô gái phân phó một tiếng, thần sắc thiếu niên không tốt ra dấu cho tùy tùng, ma hạch của Hỏa Vân Sói bị lấy ra, ma hạch ngũ cấp, đây là khoản tài phú không nhỏ.

Nhìn thấy cô gái còn muốn vào trong, thiếu niên không hề nghĩ ngợi nói một câu không được.

“Không được? Vì sao không được? Mê Vụ Sâm Lâm cũng chỉ như thế, ma thú lợi hại?, ta thấy căn bản không có!”

Cô gái điêu ngoa khiến sắc mặt thiếu niên bắt đầu khó coi, mỗi người Xuân Phong Trấn đều nói ở chỗ sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm có bao nhiêu nguy hiểm, hắn cũng không muốn vì một tiểu thư tùy hứng như vậy mà hi sinh tánh mạng!

“Vừa rồi Hỏa Vân Sói nếu không phải bị người làmtrọng thương, chúng ta cũng chỉ có thể trốn, ở chỗ sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm có không biết bao nhiêu ma thú Hỏa Vân Sói cường đại, không thể vào tiếp!”

Cô gái nghe xong, cũng khẽ sửng sốt, nhìn thấy thần sắc thiếu niên trầm xuống thì biết mình tùy hứng quá đáng, cũng không cưỡng cầu nữa, nhưng lại không muốn trở về như vậy, thiếu niên bất đắc dĩ, nhớ đến thỉnh cầu của phụ thân, cũng chỉ có thể tiếp tục cùng đại tiểu thư này đi dạo ngoài Mê Vụ Sâm Lâm.

Vân Phong tiến vào trung bộ rồi, tinh thần lực phát ra, cảm nhận rõ ràng được khác biệt của khu vực trung bộ, ma thú ngũ cấp ở ngoài vào đây thì chỉ là cọng rơm, dưới cảm ứng của tinh thần lực Vân Phong biết, ở đây thấp nhất là ngũ cấp, hơn nữa số lượng cũng không nhiều, có mấy cái là lục cấp, còn lại không cảm ứng được.

Vân Phong rất cẩn thận, nàng cảm ứng được nguyên tố lực càng ít cũng đã chứng tỏ nơi này rất nguy hiểm, nơi này có nhiều ma thú cấp bậc hơn nàng, một khi chống lại, nàng chỉ có đường trốn.

“Tiểu gia hỏa, hiện tại con có thể cảm ứng được cấp bậc cao nhất là bao nhiêu?” Giọng Tổ tiên truyền đến, Vân Phong mỉm cười, cẩn thận phân rõ một chút, trả lời: “Hai lục cấp, một là hỏa hệ, một là thổ hệ ạ.”

Tổ tiên thật là vừa lòng gật đầu, lục cấp, như vậy thiên phú cũng đủ làm mọi người suy sụp, thậm chí là mình lúc trước cũng chẳng bằng.

“Tiểu gia hỏa muốn khế ước loại nào?”

Vân Phong cười cười, trong lòng đã có đáp án, thổ hệ có lực phòng ngự kinh người, nhưng tốc độ và công kích lại quá kém cỏi, thân thể của mình và chiến sĩ có chút tương đồng, trong thực chiến vừa rồi, cho dù là ma thú cũng không thể tạo cho nàng bao nhiêu thương tổn, ma thú thổ hệ đối với mình kỳ thật hơi yếu, hỏa hệ lại khác, lực công kích của hỏa hệ táo bạo đúng là thứ Vân Phong cần, nếu vừa rồi không phải Hỏa Vân Sói sơ ý nên trọng thương, nếu chúng hợp lại tấn công thì vẫn phải tốn rất nhiều công sức.

Hạ quyết tâm, Vân Phong sử dụng phong nguyên tố, thân mình xuyên qua, hướng đến chỗ nguyên tố hỏa hệ kia với tốc độ như tên bắn.

Quyển 1 – Chương 18: Hỏa Vân Sói Biến Dị!

Trung bộ Mê Vụ Sâm Lâm rất ít khi có nhân loại tiến vào, bởi vì ma thú sống ở đây đại bộ phận đều là trình độ ngũ cấp đến thất cấp, ma thú ngang cấp với con người cũng đã mạnh đến mức tạo uy hiếp rất lớn cho con người, cho dù là chiến sĩ thất cấp, gặp phải ma thú cấp 6 cũng không tin tưởng có thể chống lại được, nếu gặp ma thú cấp 7 thì chỉ có đường chạy trốn.

Không ai luẩn quẩn tới nơi này để cam nguyện trở thành cơm trong bụng ma thú, cho nên người có thể vào đây ngoài số ít để tâm tới tiền tài, chỉ có một loại người không quan tâm đến sinh tử, Triệu hồi sư!

Nhưng Triệu hồi sư xuất hiện rất ít, không đến tỷ lệ một phần vạn, Đông Đại Lục cũng đã hai trăm năm không có Triệu hồi sư xuất thế, cho nên ma thú sống trong Mê Vụ Sâm Lâm là thoải mái nhất, đã không có Triệu hồi sư uy hiếp, kẻ khác thì chẳng đáng kể, nếu thật sự có kẻ đến thì cũng chỉ có mấy tên cao cấp, chỉ cần mấy vị ở sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm động ngón tay, thì cũng đủ kinh sợ rồi.

Các ma thú trong rừng sống rất thích ý, không giống ma thú cấp thấp bên ngoài lo sợ bị con người săn giết, ở trong này, chúng nó rất an toàn.

Khi một bóng đen xuyên qua rừng, tiếng lá cây xào xạc, một vài ma thú hiền lành ăn cỏ cả kinh ngẩng đầu, nhìn bốn phía xung quanh, trong đôi mắt to hồn nhiên của chúng lướt qua một chút hoảng sợ, vừa rồi là cái gì đi qua, sao không thấy rõ lắm!

Mấy ma thú ăn cỏ cảnh giác nhìn khắp nơi, cuối cùng ngừng ăn cỏ, chạy trốn ra ngoài, tiếng lá cây “soàn soạt” vang lên, mấy ma thú ăn cỏ đã không còn bóng dáng.

Thời gian tiếp theo yên lặng lan tràn, bởi bóng đen kia bắt đầu bị rất nhiều ma thú phát hiện, trong lòng ma thú đều sợ hãi vì chúng có thể ngửi thấy, trên người bóng đen kia không có hơi thở của ma thú, nếu không phải ma thú, thì chính là nhân loại! Có con người xông vào sâu trong rừng!

Nhất thời trong rừng rậm tăng thêm một tầng u ám, nhân loại xâm nhập vào rừng rậm sương mù chứng tỏ cái gì, người này hoặc là một cường giả, hoặc chính là Triệu hồi sư! Nghĩ đến có thể là Triệu hồi sư, tất cả ma thú run rẩy, không muốn bị Triệu hồi sư khế ước, không muốn mất đi tự do!

Các ma thú trong Mê Vụ Sâm Lâm đều có chút run sợ, Vân Phong mang vẻ mặt bất đắc dĩ xuyên qua bóng cây, phong nguyên tố khiến tốc độ của nàng có thể sánh với gió, nhưng tốc độ này, lại không đuổi kịp hỏa nguyên tố kia, cho dù nàng dùng toàn lực, cùng lắm là duy trì khoảng cách không đổi với đối phương, nhận thức này khiến nàng cảm thấy có điểm thất bại lại kèm theo hưng phấn, không đuổi kịp có nghĩa ma thú kia rất lợi hại, ma thú cường đại đúng là điều Vân Phong cần!

Thân hình không khỏi nhanh hơn vài phần, hóa thành một dải màu xanh đi tới, thời khắc cảm nhận được hỏa nguyên tố kia, Vân Phong không dám ngừng lại, đột nhiên –

“Hử? Nó dừng?” Vân Phong cảm nhận được hỏa nguyên tố không di động nữa thì bắt đầu ngờ vực, lo lắng của tổ tiên cũng khiến Vân Phong lập tức cảnh giác, chỉ số thông minh của ma thú không kém nhân loại, hơn nữa ma thú còn có thể càng thêm giảo hoạt, chẳng lẽ…… Mình bị phát hiện!

Nghĩ đến khả năng này, Vân Phong lập tức thu tinh thần lực lại, nhưng vẫn tản ra một ít dùng để tra xét vị trí của ma thú, thân hình cũng không đi cấp tốc như trước, không thể lại phát ra tiếng vang gì, nếu ma thú đã dừng lại, giống như không có dấu hiệu muốn di động, việc hiện tại nàng có thể làm chính là: Lặng lẽ tới gần!

Thân hình nhẹ nhàng như mèo, thân thể bị sức mạnh thần bí đắp nặn lúc này phát huy công dụng cường đại, Vân Phong phát hiện thân thể cường đại không chỉ là lực lượng mạnh mẽ, quan trọng hơn là cảnh giới nắm chắc lực lượng đã đạt đến tầm cao khác, nói cách khác, một chiến sĩ có thể một quyền đánh nát một viên cự thạch, nhưng cũng có thể vững vàng bám trên một chiếc lá mỏng, vừa nhẹ vừa nặng, tự do tùy ý.

Hiện tại Vân Phong đúng là đã cảm nhận được sự kỳ diệu này, thân mình nhẹ nhàng dị thường, thậm chí đi lên phía trước không hề có tiếng động, điều này khiến Vân Phong khẽ có chút yên tâm, ma thú có thính lực rất tinh, cho dù tiếng gió thổi cỏ lay cũng đủ khiến chúng cảnh giác, Triệu hồi sư muốn khế ước một ma thú cường đại ngang cấp, căn bản không có khả năng khiêu chiến trực diện, phương pháp hữu hiệu nhất chính là đánh lén!

Vân Phong từ từ tiến lên, trên đường thấy mấy ma thú đang ăn cỏ, ma thú ăn cỏ căn bản không phát hiện ra Vân Phong, khiến Vân Phong hoàn toàn yên lòng, cứ như vậy từ từ rút ngắn khoảng cách, may mắn là ma thú hỏa hệ kia thật sự không di động, mà thành thành thật thật đứng tại chỗ.

Rất nhanh, Vân Phong liền cảm thấy hỏa nguyên tố táo bạo dao động, cho dù ngừng tinh thần lực nàng cũng có thể phân rõ vị trí của ma thú, cảm nhận được hỏa nguyên tố, Vân Phong kích động vạn phần, ma thú này rất mạnh!

“Tiểu gia hỏa quá may mắn…… nguyên tố dao động như thế, hẳn là ma thú mạnh nhất ngang cấp.” Tổ tiên khiến Vân Phong rất vui vẻ, đã khế ước tự nhiên là muốn khế ước kẻ mạnh nhất, bằng không khế ước này cũng không có ý nghĩa gì! Ở trong lòng Vân Phong nàng không muốn đổi ma thú, một khi khế ước thành công, ma thú sẽ là vật tương ứng với mình, cho dù ma thú không có tình cảm tốt với con người, nhưng qua thời gian, tự nhiên sẽ có cảm tình.

Vân Phong thong thả tới gần, khi nhìn rõ ma thú kia mới ngừng lại, im lặng đứng sau bụi cỏ rậm rạp, cẩn thận quan sát.

Nếu muốn đánh lén cần cẩn thận quan sát ma thú, tìm ra nhược điểm, nếu không có chuẩn bị mà đánh lén thì chẳng khác gì tự sát.

Khi bản tôn của ma thú ánh vào mi mắt Vân Phong, nàng không khỏi khẽ mở to hai mắt, trước mặt nàng là một thân sói đỏ sậm, kia đúng là Hỏa Vân Sói!

Hỏa Vân Sói không tính là giống hiếm trong ma thú, bởi vì số lượng hỏa hệ thường lớn, so với ma thú khác, Hỏa Vân Sói vẫn có đặc thù riêng, nhưng chưa đến mức hi hữu. Nhưng Hỏa Vân Sói trước mặt này lại khác, không giống Hỏa Vân Sói vừa rồi khi nàng giao thủ với, sắc đỏ trên người nó tỏa sáng chói mắt, Vân Phong không nhớ lầm, nhưng trước mặt này lại –

“Tiểu gia hỏa, đây không phải Hỏa Vân Sói, con đúng là quá may mắn, đây là Hỏa Vân Sói biến dị nhưng rất hiếm, một trong một vạn cũng đã là quá hiếm rồi.”

Vân Phong chậc lưỡi, Hỏa Vân Sói biến dị! Nàng lại có thể gặp ma thú biến dị! Vận khí quá tốt!

Trong ma thú cũng tồn tại giống biến dị, nhưng giống biến dị lại vô cùng hiếm có, giống như Triệu hồi sư của loài người, không phải ngươi muốn là được, ma thú biến dị cũng như thế, giống biến dị hi hữu và trân quý khiến Triệu hồi sư mê luyến không thôi, một Triệu hồi sư có thể khế ước một ma thú biến dị, đó chính là thiên đại vinh quang! Không chỉ có cường đại của ma thú biến dị, còn có tôn quý và kiêu ngạo của ma thú biến dị!

Nhưng giống biến dị sao có thể dễ dàng bị Triệu hồi sư gông xiềng, trước mắt, ngoài hai ba Triệu Hồi Sư trên đại lục từng khế ước ma thú biến dị, chưa có ai từng thành công.

Lực công kích của ma thú biến dị kinh người, đặc điểm càng rõ rệt là, nguyên tố lực của chúng không phải một loại, mà là nhiều loại! Ma thú thường chỉ thuộc một hệ, Hỏa Vân Sói thuộc hỏa hệ, nhưng trước mặt Vân Phong này hoàn toàn bất đồng!

Ánh đỏ rực rỡ trên thân sói còn lẫn với vài điểm tối, điều này khiến nó nhìn từ xa mang vẻ âm tà, u ám, khí thế kinh người, nhiệt độ tỏa ra mạnh hơn 3-4 lần so với Hỏa Vân Sói bình thường.

Vân Phong xem có chút run sợ, nàng đã sớm phát giác Hỏa Vân Sói biến dị này không chỉ có thuộc tính hỏa, còn có thuộc tính ám!

Thuộc tính ám, thuộc tính hiếm như thế! Vân Phong cong môi, cảm thấy vui vẻ vì vận may của mình, đang lúc nàng nghĩ nên xuống tay thế nào, bên chân truyền đến cảm giác khác lạ, trên mặt Vân Phong biến đổi, lại có thứ gì lặng lẽ đến gần mà mình không nhận ra!

Không dám cử động, Vân Phong lập tức quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy thứ kia, hoàn toàn trợn tròn mắt


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.