Thiên Kiêu Ngạo Thế

Chương 78

trước
tiếp

Chương 78

Nhưng nếu chỉ có như thế, chỉ bằng tu vi hơn hẳn một tầng, Tiền Cơ cũng có thể dựa vào lực lượng của mình đè ép đối phương. Nhưng hắn không hề nghĩ đến, lực lượng của Lâm Diệp không hề kém hơn mình chút nào.

Điều này sao có thể?

Một thiếu niên mười ba tuổi tầng hai Chân Võ cảnh, sao lại có được linh lực hùng hậu đến như vậy?

Trong lòng Tiền Cơ vừa giận vừa sợ, hắn vốn là người cẩn thận, rất nhanh hiểu được mình đã quá coi thường thiếu niên này.

Mấy năm nay hắn thường xuyên qua lại bộ lạc Thanh Dương, biết được trên đời này có nhiều người trẻ tuổi thiên phú trác tuyệt, nhìn như tu vi thấp nhưng khi chiến đấu thường có thể vượt cấp mà chiến.

Loại thiếu niên anh kiệt này thường thường trăm người được một, cho dù là bộ lạc thanh Dương có tám ngàn cư dân cũng chỉ có ít ỏi mấy người có được thiên phú và sức chiến đấu thế này.

Chẳng lẽ Lâm Diệp là một thiên tài thiên phú trác tuyệt?

Tuy Tiền Cơ cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh nhưng không thể tránh được rối loạn trong lòng.

Nguyên bản hắn chỉ nghĩ Lâm Diệp là một tên linh văn học đồ, không có gì đáng lo, nhưng sau khi thấy Lỗ Đình thua hai lần liên tục trong tay Lâm Diệp, hắn mới bắt đầu đánh giá cao Lâm Diệp hơn một chút.

Nhưng chân chính giao thủ với Lâm Diệp hắn mới tỉnh ngộ, sức chiến đấu của Lâm Diệp hoàn toàn vượt qua dự định của hặn.

Đây không phải là chuyện tốt!

Răng rắc!

Bỗng nhiên, Tiền Cơ cảm thất hai tay đau nhức, trường thương trong tay bị chém làm đôi.

Không tốt!

Tiền Cơ đột nhiên tỉnh táo lại, sắc mặt biến đổi, không dám miên mãn suy nghĩ nữa, hét to một tiếng, xoay người bỏ chạy!

Hắn đã cảm thấy sợ hãi, trường thương bị chém gãy cho hắn một đả kích nặng nề, khiến hắn tỉnh táo lại biết được mình không phải là đối thủ của Lâm Diệp. Cho nên lúc này còn không trốn thì đợi đến bao giờ?

Tiền Cơ nhanh chóng quyết định, chỉ cần chạy thoát, hắn sẽ đến ngay bộ lạc Thanh Dương báo cáo việc này cho Liên Như Phong, Lâm Diệp này… quá đáng sợ!

Nhưng ngay tại lúc Tiền Cơ xoay người bỏ chạy, Lâm Diệp cũng không chút do dự ném mạnh đoản đao xanh biếc trong tay.

Vù vù.

Đoản đao phá không, phát ra tiếng rít như như bùa đòi mạng, nhanh đến khó tin, chỉ nghe phập một tiếng, đoản đao đâm mạnh vào sau lưng Tiền Cơ, đánh bay cả người hắn nằm trên mặt đất, máu tươi giàn giụa.

Tiền Cơ phát ra tiếng kêu thảm thiết, vẻ mặt đau đớn sợ hãi, giãy dụa muốn bò lên, lại bị Lâm Diệp đạp cho một cái nằm im trên mặt đất. Rút ra đoản đao trên lưng Tiền Cơ, Lâm Diệp tùy ý vung tay một cái cắt đứt cổ họng hắn ta.

Từ đầu đến cuối, Lâm Diệp không nói nhảm một câu nào, động tác giết người cũng thành thạo dứt khoát.

Con mắt Tiền Cơ trừng lớn, không cam lòng muốn xoay lại nhìn Lâm Diệp một cái, nhưng cuối cùng chỉ có thể nằm im trên mặt đất, chết không thể chết lại.

Ào ạt!

Máu tươi từ cổ họng Tiền Cơ chảy xuôi, nhiễm đỏ mặt đất, thê mỹ khiến người sợ hãi.

Lâm Diệp coi như không nhìn thấy gì, sau khi chắc chắn Tiền Cơ đã chết, hắn xoay người đi đến bên cạnh Lỗ Đình, một đao đâm xuống, xuyên thủng trái tim.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.