Thần Y Ở Rể

Chương 206

trước
tiếp

Chương 206:

 

“Đó là đoàn luật sư đứng thứ hai trong ba đoàn luật sư lớn ở Yến Kinh. Nghe nói thực lực về dân sự của đoàn lực sư này rất mạnh”

 

“Trời ạ, tôi cứ tưởng Lộc Diệc Nghiêu chỉ biết những luật sư nhỏ và nổi tiếng của Yến Kinh thôi chứ, không ngờ rằng ông ấy còn biết cả Lê Long người trong ba đoàn luật sư lớn ở Yến Kinh…

 

“Phạm Kiên sắp gặp rắc rối lớn rồi!”

 

Mọi người xì xào bàn tán.

 

Khuôn mặt của Phạm Kiên cực kỳ khó coi.

 

“Luật sư Kiên, thế nào? Anh có thể giải quyết được không?” Bà Lâm Ngọc nhỏ giọng hỏi.

 

Sắc mặt của Phạm Kiên hơi thay đổi, đôi mắt trầm xuống, u ám nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng hết sức. Cho dù không thắng kiện, thì ít nhất cũng có thể bảo đảm lợi ích tối đa, để bà có được của cải thì tuyệt đối không thành vấn đề.”

 

“Đây là điểm mấu chốt, nếu còn chưa tới một nửa, thì vụ kiện này thật vô nghĩa!” Lâm Ngọc ậm ừ.

 

“Đừng lo lắng, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

 

Phạm Kiên gật đầu.

 

Đại sảnh dường như hơi sôi sục lên vì lời nói của Lộc Diệc Nghiêu, nhưng vào lúc này, Phan Lâm lại lên tiếng…

 

“Ông cụ Lộc, không cần đâu, tôi sẽ không mời đoàn luật sư Lê Long.”

 

Ngay khi vừa nói ra những lời này, hiện trường sôi sục lập tức im bặt.

 

Không mời đoàn luật sư Lê Long? Phan Lâm này đang nghĩ cái gì vậy?

 

Anh ta sẽ không đến mức coi thường cả đoàn luật sư Lê Long đi? Thật nực cười! Phải biết rằng, Lê Long không chỉ nổi tiếng ở trong nước mà ở nước ngoài thanh danh cũng cực kỳ vang dội, ông ấy đã từng tham gia nhiều vụ kiện tại Tòa án Công lý Quốc tế, chuyện đó cực kỳ ngoạn mục và đáng kinh ngạc, thậm chí ông được cả trong và ngoài nước võ tay thán phục, khả năng của ông ấy không cần phải chứng minh.

 

Một nhân tài như vậy mà Phan Lâm cũng không muốn mời, vậy thì anh sẽ mời ai chứ?

 

Chắc không phải là luật sư số 1 Hồ Huyền Thu chứ?

 

Chuyện này làm sao có thể được?

 

Bởi vì Lộc Diệc Nghiêu còn chưa có mặt mũi lớn như thế, làm sao Hồ Huyền Thu có thể đáp ứng ông ấy tham gia vụ kiện này được chứ. Có thể mời được một người như vậy, người nào không phải là người có máu mặt nhất trong nước chứ.

 

Một khi đã như vậy thì rốt cuộc Phan Lâm muốn mời ai để cãi vụ kiện này?

 

Rất nhiêu người đều cảm thấy hoang mang mà nhìn Phan Lâm.

 

Bao gồm cả Lộc Diệc Nghiêu.

 

“Vậy, cậu Lâm muốn mời ai?” Lộc Diệc Nghiêu cẩn thận hỏi.

 

“Có nghe qua Hồ Thịnh Khang chưa?”

 

Phan Lâm hỏi lại.

 

“Hồ Thịnh Khang?”

 

Lộc Diệc Nghiêu sửng sốt.

 

Phạm Kiên bên kia cũng thở gấp, sắc mặt trắng bệch.

 

“Tôi sẽ yêu cầu đội luật sư của Hồ Thịnh Khang và Đinh Văn Vượng đến và chịu hoàn toàn trách nhiệm về vụ kiện này. Ngoài ra, tôi cũng sẽ yêu cầu đội luật sư của Yến Kinh đến hỗ trợ”

 

Phan Lâm bình tĩnh nói.

 

Lần này, cả sảnh tiệc lại rơi vào im lặng.

 

Phạm Kiên bên kia trực tiếp ngồi trên mặt đất, mở to mắt kinh hãi nhìn Phan Lâm…

 

Hồ Thịnh Khang? Đinh Văn Vương? Đoàn Nhân Dân?

 

Điên rồi!

 

Điên thật rồi!

 

Đây không phải là vị luật sư quyền lực nhất năm đó sao?

 

Càng không phải nói đến Đoàn Nhân Dân, anh là một trong ba vị luật sư có tiếng nhất Yến Kinh, quyền lực đầy mình, ai ai cũng biết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.