Thần Cấp Ở Rể

Chương 656

trước
tiếp

Chương 656:

Ngược lại, ba mặt còn lại đã lâm nguy vì bị vệ sĩ bắn liên tục, có thể bị xuyên thủng bất cứ lúc nào.

Diệp Vô Phong cầm hai cái bàn, sau đó lui về phía sau, hướng này đi tới cửa sổ sát sàn kia.

Nguyên Húc cười ha hả: “Muốn chạy sao? Không chạy được đâu, tao đã bao vây tứ phía rồi, trừ phi mày nhảy từ lầu năm xuống. Nói xách khác, kết quả cuối cùng của mày là sẽ bị vệ sĩ của tao giải quyết thôi.”

Diệp Vô Phong lúc này cũng không quan tâm nhiều như vậy, anh biết hiện tại việc duy nhất có thể làm là lui về vị trí cách cửa sổ cao từ sàn tới trần, nếu muốn bảo vệ bốn người Bạch Nhạn Phi, anh chỉ có thể làm những điều hèn mọn như vậy.

Nếu chỉ có một mình anh thì đám vệ sĩ này còn có thể ngông cuồng hay sao?

Đương nhiên, đáng tiếc hiện tại không còn cách nào, bốn người bên cạnh anh cần phải được bảo vệ, cho nên hiện tại chỉ có thể từ từ đi tới.

Ngay sau khi bọn họ lui về phía cửa sổ, một sợi dây thừng đột nhiên từ trên trời rơi xuống, Diệp Vô Phong nắm lấy, ngẩng đầu nhìn thấy một thanh niên rất bình thường đang †ò mò nhìn mình.

Anh nhanh chóng nghĩ ra ai đã làm loại chuyện này.

“Xem ra, để cậu ta làm nhân viên của công ty Hoa Cường của chúng ta là rất tốt” Diệp Vô Phong gật đầu, đồng ý với kiến nghị của Chu Tử Đồng.

Nhưng ngay cả khi Chu Tử Đồng muốn trở thành nhân viên của công ty Hoa Cường thì anh cũng phải rời khỏi nơi này trước.

Sau khi có dây thừng, Diệp Vô Phong buộc dây vào lan can rồi để Bạch Nhạn Phi đi xuống trước.

“Độ dài của sợi dây này chắc vừa phải, vì vậy các người cứ việc trèo xuống, tôi có thể chặn được đòn tấn công của kẻ địch…’ Diệp Vô Phong nói.

Nhưng chưa kịp dứt lời thì một chiếc bàn đã bị một chiếc ghế đập nát.

Và trước mặt anh có một khe hở rất lớn, Diệp Vô Phong †úm lấy một nhà Phong Lệ Na, Bạch Nhạn Phi leo xuống trước nên viên đạn của tên vệ sĩ không ảnh hưởng đến cô ấy.

Chỉ là lúc này Diệp Vô Phong đã bảo vệ một nhà Phong Lệ Na ở sau lưng, anh chỉ có thể né qua một bên để ngăn chặn viên đạn của đối phương.

“Một người chỉ thứ của nhà họ Nguyên đã mạnh như vậy rồi, xem ra nhà họ Nguyên ở Liêu Tây thật sự có thực lực rất mạnh” Diệp Vô Phong lộ ra một nụ cười bất lực.

Diệp Vô Phong nhìn về phía Phong Lệ Na: “Sau khi Bạch Nhạn Phi đi xuống thì cô cũng đi theo sợi dây này xuống đi”

Phong Lệ Na nhìn độ cao của tầng năm, rất sợ hãi, cô ta nhanh chóng lắc đầu: “Tôi không làm được, cứ rơi xuống thế này chắc tôi chết mất!”

Diệp Vô Phong rất nghiêm túc nói: “Nếu cô cứ ở chỗ này thì mới chết đấy, không phải cô đã thức tỉnh nên mới tới đây hay sao, chẳng lẽ cô muốn chết ở đây? Nếu ngay cả leo xuống mà cô còn không dám, tôi không tin cô đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết.”

Phong Lệ Na còn đang rất do dự, Diệp Vô Phong lúc này đã 3 váy của cô ta, lúc này cô ta vẫn đang mặc váy cưới, nhưng váy cưới đã dính một ít máu.

Diệp Vô Phong nói: “Tôi nói này, hiện tại không phải là lúc để cô chần chừ. Chỉ cần cô chần chừ một giây, bố mẹ của cô rất có thể sẽ chết ở trước mặt cô đấy!”

Phong Lệ Na rùng mình khi nghe điều đó, sau đó cô ta nghiến răng, nắm lấy sợi dây và từ từ leo xuống.

Diệp Vô Phong nhìn về phía Phong Tử Nghĩa: “Bây giờ đến lượt ông.”

Phong Tử Nghĩa bảo Lưu Hân Di đi xuống trước, ông ta nhìn về phía Diệp Vô Phong: “Chàng trai, bản lĩnh của cậu rất tuyệt vời đấy, chắc không phải là một người vô danh nhỉ?”

Diệp Vô Phong nở nụ cười: “Hiện tại nói chuyện này có chút không thích hợp, trước tiên ông vẫn nên rời khỏi nơi này đi, các người đúng là gánh nặng, nếu không phải có các người thì tôi đã sớm thoát ra rồi.”

Phong Tử Nghĩa cũng không tức giận khi nghe thấy lời nói thô lỗ của Diệp Vô Phong, gật đầu rồi leo lên lan can, nhưng sắc mặt của Diệp Vô Phong lúc này đã thay đổi, bởi vì cái bàn trong tay anh bắt đầu nứt ra.

Cái bàn này đã chịu không biết bao nhiêu viên đạn, tất nhiên sẽ bị phá hủy, có thể chống đỡ lâu như vậy cũng đã là một kỳ tích rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.