Siêu Cấp Shipper Phương Dạ

Chưogn 225

trước
tiếp

Chương 225:

Khi hôn lễ đang tiến hành, cô dâu chú rể sắp trao nhẫn cưới, ánh đèn trong hội trường đột nhiên trở nên ảm đạm, mà màn hình lớn trên sân khấu lại đồng thời sáng lên.

Vào thời khắc trọng đại này, đương nhiên sẽ chiếu mấy bức ảnh cưới của cô dâu chú rể làm nền rồi.

“Sau đây mời cô dâu và chú rể trao nhãn cưới, chúng ta hãy cùng chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của hai người, chúc hai người răng long đầu bạc, mãi mãi không chia lìa!”

Ngay khi người dẫn Chương trình lớn tiếng thông báo, trên màn hình lớn đột nhiên xuất hiện hình ảnh khiến khách hứa dưới sân khấu không khỏi trợn mắt há hốc mồm, tất cả ồ lên.

Đó là bức hình một nam một nữ đang thân mật với nhau, nữ mặt phấn má đào mắt dụ dỗ, không ai khác chính là cô dâu Hà Dĩnh, mà cái tên đàn ông da ngăm đen kia, rõ ràng lại không phải là Phạm Nam!

Bối cảnh trong bức hình không ngừng thay đổi, từ sô pha, đến trên giường, ra ban công, lại vào nhà vệ sinh,…

Xoảng!

Ly rượu trong tay Phạm Ngọc Lan trực tiếp rơi xuống bàn, rượu thơm ngào ngạt mem theo mặt bàn chảy xuống đất, Phương Vân ngồi bên cạnh, bởi vì quá say mê mà ngay cả quần mình bị ướt cũng không hề hay biết…

Thấy biểu hiện của khách hứa không đúng, hai người dẫn Chương trình và cô dâu chú rể đồng loạt quay đầu lại, đập vào mắt là bức hình Hà Dĩnh và Liễu Quốc Đào đang hôn nhau, mặt Phạm Nam lập tức trắng bệch.

Mặt cô dâu cũng thay đổi từ hồng sang trắng, trong lòng bỗng chốc hiểu ra.

Lúc nãy bị anh Liễu trêu chọc có chút ý loạn tình mê, nên đã đưa nhầm UScho nhân viên công tác chiếu.

“Anh Liễu, Hà Dĩnh! Các người… sao các người lại dám làm ậy với tôi!” Ngực Phạm Nam như bị thiết chùy đâm thủng, giận đến mức thiếu chút nữa đã không nói nên lời.

Hai người dẫn Chương trình liếc mắt nhìn nhau, tay chân luốn cuốn, từ trước đến nay bọn họ chưa từng thấy qua loại kịch bản nào có nội dung cẩu huyết như vậy, nên hiện tại không biết phải Hà Dĩnh hoảng hốt nói: “Ông xã, anh nghe em giải thích!”

“Cô còn giải thích gì nữa, mấy trăm con mắt đều thấy hết rồi!”

“Có người muốn chia rế chúng ta, mấy bức ảnh đó chắc.

chắn là photoshop, em thề với trời, em và anh Liễu không có gì với nhau hết!”

“Photoshop?” Phạm Nam ngây người: “Cô nói thật không?”

Liễu Quốc Đào đổ mồ hôi lạnh, hét lớn nói: “Có ông trời làm chứng, nếu anh không tin, hiện tại tôi có thể mời chuyên gia đến giám định, bức ảnh này chắc chắn là photoshop!”

Phạm Ngọc Lan hỏi: “Con trai, bọn họ nói vậy là sao?”

Phương Dạ giải thích nói: “Photoshop nghĩa là làm giả, bọn họ nói có người cố ý làm giả mấy bức ảnh đó.”

Phương Vân cau có nói: “Tôi thấy không giống, động tác và thần thái của hai người này rất tự nhiên, chắc chắn không phải là giả, đôi cẩu nam nữ này đang nói dối!”

Trong lúc Phạm Nam bán tín bán nghi, màn hình lớn đột nhiên tối sâm. Mấy bức ảnh kia đều biến mất.

Hà Dĩnh và Liễu Quốc Đào vừa định thở phào nhẹ nhõm, thì một âm thanh nũng nịu đột nhiên vang lên trong hội trường, mà đoạn video xuất hiện trên màn lại càng khó coi hơn.

“Anh Liễu, anh chịu đưa em cho cái tên phế vật Phạm Nam kia à?”

“Khụ, phế hay không phế có gì khác nhau đâu, chỉ cần giúp chúng ta kiếm được một khối tiền lớn, cho ông ta chiếm chút lợi thì cũng đã gì nào, dù sao trước kia em cũng làm chuyện này quen rồi mà”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.