Sau Khi Trọng Sinh Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam

Chương 52

trước
tiếp

CHƯƠNG 52

“Nếu Bích Trâm đã xin lỗi rồi, vậy nên xin lỗi nhất chính là Tư Tư.” An Hạnh Nhi nói tự nhiên khí khái.

Cố Bích Trâm cả gương mặt đều thay đổi, dù có giả dối hơn, lúc này cũng không giả dối được nữa rồi.

Kiếp này người cô ta ghét nhất chính là Hạ Tư Tư, từ bé đã luôn khắc khẩu với nhau, nhiều thiên kim nhà giàu như vậy, ai cũng nhường cô ta, nhưng Hạ Tư Tư không nhường, còn ở chỗ nào cũng đối đầu với cô ta.

Sau này cô ta thích Tiêu Việt Duệ, kết quả Tiêu Việt Duệ vậy mà thích Hạ Tư Tư, đây là sự sỉ nhục lớn nhất đời này của cô ta, cô ta hận Hạ Tư Tư đến tận xương tủy, bây giờ kêu cô ta cúi đầu với cô, nằm mơ!

Nghê Hồng một ánh mắt thì có thể nhìn ra tâm tư của con gái mình, cũng biết nó ghét Hạ Tư Tư, lúc này kêu nó ở trước mặt xin lỗi, so với kêu nó chết còn khó chịu hơn, lúc đó bất giác mà chuyển sang trách An Hạnh Nhi.

Người phụ nữ này cho mặt mũi mà còn không cần, vậy mà không biết tốt xấu như thế, xin lỗi cô cũng là coi trọng cô rồi, bây giờ còn không biết ngại mà đóng vai người tốt.

Càng nghĩ càng tức.

Nhưng cố kỵ ở đây có nhiều người, Nghê Hồng cũng không thể ngoảnh đầu mà đi.

Mà tất cả mọi người dường như đều đang đợi lời xin lỗi của Cố Bích Trâm, căn bản không xuống bậc được.

“Bích Trâm, con nhìn con đi, lại tùy hứng rồi. Sao có thể không cẩn thận làm vỡ điện thoại của Tư Tư, mau xin lỗi.” Cố Trang Thiện trông như ôn hòa mở miệng nói, chỉ là vì tránh cho cả nhà bọn họ xấu hổ.

Tuy cũng khéo léo dùng ba từ “không cẩn thận”, nhưng chung quy, lúc này vẫn phải bảo Cố Bích Trâm xin lỗi Hạ Tư Tư.

Hạ Tư Tư lúc này đứng thẳng lưng, đợi Cố Bích Trâm ả đàn bà này cúi đầu với cô.

Không thể không nói, phần thưởng này của An Hạnh Nhi, cô rất hài lòng.

“Bích Trâm.” Cố Trang Thiện nhìn Cố Bích Trâm không có phản ứng, sắc mặt tối sầm lại.

Xã hội thượng lưu, ít nhất nam tôn nữ ti, một khi chủ gia đình lên tiếng, đó chính là lời có sức nặng tuyệt đối, ai cũng không dám từ chối!

Nghê Hồng vội lay Cố Bích Trâm: “Bích Trâm, ngoan, xin lỗi.”

Cố Bích Trâm mặt cũng đỏ hoe rồi.

“Biết con là không cẩn thận, nhưng làm vỡ hỏng điện thoại của Tư Tư, là không đúng.” Nghê Hồng lại ở đằng sau nhéo Cố Bích Trâm.

Cố Bích Trâm nhịn đau, hằn học nhìn Hạ Tư Tư.

Hạ Tư Tư mỉm cười rõ ràng rất đắc ý.

“Bích Trâm.” Nghê Hồng thúc giục.

“Xin lỗi.” Cố Bích Trâm cắn răng nói ra.

Nói ra cũng sắp khóc rồi, lại đang cố gắng khiến mình chịu đựng.

Trong lòng đại khái đã hận chết tất cả mọi người ở đây rồi.

An Hạnh Nhi ở bên cạnh cười lạnh.

Người của nhà họ Cố không đem thân phận của mình lên cao như vậy, không đem mình thể hiện ra vẻ có giáo dưỡng, có quy tắc, có sự lịch sử như thế, cũng không thể ép con gái của mình đến mức này!

Mà tóm lại sẽ có một ngày, cô sẽ xé rách tất cả sự giả tạo của người nhà họ Cố.

“Không sao.” Hạ Tư Tư rộng lượng nói: “Cô tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, tôi cũng sẽ không tính toán với cô, lần sau đừng cắn bừa người khác là được rồi.”

Cái gì mà tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện?!

Cái gì mà cắn bừa người khác!

Xem cô ta là chó sao?!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.