Phòng Livestream Địa Ngục

Chương 91

trước
tiếp

CHƯƠNG 91

“Hoàn thành nhiệm vụ livestream được 1 điểm, số lượng người xem livetream cao nhất vượt quá 500 người thưởng 2 điểm, tổng số quà tặng nhận được trong quá trình livetream vượt quá 1000 xu thưởng 2 điểm, hoàn thành ủy thác của Âm Phủ nhận được 1 điểm.”

“Bảy trò chơi tự chọn trong khuôn viên trường, hoàn thành ba. Đã tham gia trò chơi gan dạ, trò chơi bốn góc và trò chơi bịt mắt bắt dê, thưởng 3 điểm.”

“Chấm điểm xong, buổi livestream tổng cộng đã giành được 9 điểm.”

Chín điểm tròn, quả nhiên là rủi ro cao thì có lợi nhuận cao, số điểm lần này gấp đôi ở nhà nghỉ An Tâm lần trước.

Tuy rằng không nhớ mình đã từng hoàn thành ba trò chơi kia, nhưng nếu Underworld Show đánh giá như vậy thì tôi cũng vui vẻ nhận lấy: “Có lẽ nếu không vạch trần thân phận của Tú Mộc, cứ tiếp tục giả vờ thì chắc có thể tham gia được nhiều nhiều trò chơi hơn, thật đáng tiếc.”

Nghĩ đến một điểm tượng trưng cho một thỏi vàng, tôi không khỏi có chút đau lòng.

“Streammer tích lũy được chín điểm, bạn có thể chọn đổi sản phẩm, danh sách sản phẩm có thể đổi đã được cập nhật.”

“Kumanthong Thái Lan (5 điểm), sáu lá bùa Tiểu Thừa ngẫu nhiên (5 điểm), rượu Đồng Tiên (bổ dương tráng âm, điều hòa ngũ tạng, 5 điểm), bàn thờ ma không đầu (sử dụng cho ma quỷ cấp thấp, 6 điểm), giới thiệu về thuật bói toán sơ đẳng (6 điểm), thuốc hồi sức (mở ngẫu nhiên một huyệt đạo trên cơ thể, 6 điểm), cổ ấu trùng Phi Long (cắt máu nhận chủ, cứu một người, giết một người, cổ độc có giá trị tăng trưởng cao nhất, 9 điểm)…”

Sau khi cập nhật mục lục sản phẩm thêm mười mấy loại, tôi không xem kỹ, lúc này chỉ muốn có thể nhanh chóng rời khỏi trung học Tân Hỗ Về phần đổi đồ gì thì phải nghiên cứu thật kỹ rồi lại quyết định.

Cùng Tiểu Phượng dìu dắt nhau rời khỏi trường, đi thật xa mới ngồi taxi, trên người tản ra mùi hương khó ngửi, lại thêm bộ đồ cưới màu đỏ như máu trên người Tiểu Phượng, lúc lên xe, dọa tài xế xem chút nghẹn họng, sau đó tôi lấy lý do quay phim mới có thể ứng phó cho qua.

“Tiểu Phượng, tối qua làm sao em tìm tới được?”

“Anh vừa đi, em đã chặn xe taxi đi theo anh, tài xế hình như còn biết anh, là một ông chú trung niên đầu hói, vừa nói tới livestream chuyện siêu nhiên liền cực kỳ hứng thú.”

“Ông chú đầu hói? Không phải khéo vậy chứ?”

“Ông ta còn nói, người lăn lộn giới giải trí như các anh, nhìn thì nghiêm túc, nhưng làm không tốt thì chính là ra ngoài lén lút hẹn hò.”

“A…”

Nhìn Tiểu Phượng ôm chặt cánh tay mình, tôi không biết nên nói gì cho phải, trên người cô ta nhất định che giấu bí mật động trời, nhưng tôi lại không biết hỏi han thế nào: “Đủ rồi, như vậy rất tốt.”

Về tới Khoái Lạc Đỉnh Phong đường Thinh Đường, tôi và Tiểu Phượng vừa xuống xe liền nghệch mặt.

“Tên chết dẫm nào dám phá tiệm của ông!!” Tiểu Phượng tối qua lúc đi không khóa cửa cuốn, cửa thủy tinh bên trong bị đập vỡ, đồ đạc tán loạn đầy đất, đều bị dẫm vỡ vụn.

Vốn muốn quay về tắm rửa, thoải mái ngủ một giấc, bây giờ tốt rồi, nhà cũng bị đập rồi.

“Đậu xanh!” Tôi xắn tay áo xông vào tiệm, vừa khéo nhìn thấy Lưu mù chống đòn gánh, trong tay còn cầm gì đó đang nghiêm túc nghiên cứu, thỉnh thoảng đẩy mở khóa, cảm nhận chấn động với tần suất bất đồng.

“Thứ này để làm gì? Ngay cả sách hướng dẫn cũng không có?”

“Tên mù thúi! Tôi xem ông là anh em, ông lại phá tiệm tôi, đây là tất cả gia tài tôi kiếm được mấy năm nay đó!” Kéo cổ áo Lưu mù, tôi đang muốn dạy dỗ ông ta một trận, không nghĩ tới ông ta phất đòn gánh, hai tay vươn cao, không dùng lực mấy đã ấn tôi ngã ngược trên đất.

“Tại sao tôi phải phá tiệm của cậu? Con sâu bệnh đoản mệnh như cậu, tôi chọc vào cho xui xẻo?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.