Phòng Livestream Địa Ngục

Chương 86

trước
tiếp

CHƯƠNG 86

“Làm sao mới có thể phá giải Nguyên Thần Thần Sát? Vạn Nhất Đạo Trưởng có kế nào hay không?” Tôi hạ thấp mình, lúc này mà còn giả bộ lạnh lùng thì chắc sẽ phải khóc mất.

“Cậu nhóc, một kẻ bình thường như cậu sao có thể chống lại Nguyên Thần được? Thật nực cười, quá nực cười.”

Lúc đầu Lưu Bán Tiên cũng nói với tôi như vậy, nhưng cách diễn đạt của Lưu Bán Tiên có vẻ uyển chuyển hơn nhiều.

“Đạo Trưởng, nếu ngài thật sự thông hiểu vậy xin ngài chỉ điểm cho tôi, tôi thật sự vô cùng cảm kích.”

“Không tính là thông hiểu lắm, chỉ là suốt 50 năm nay khó có một tu sĩ nào có thể sánh được với tôi. Vậy đi, hôm nay bổn tôn sẽ dạy cho cậu một mẹo để sống sót!”

Rất nhiều người trong phòng livestream tỏ ra khinh thường giọng điệu kiêu ngạo này, tôi cũng thấy bồn chồn trong lòng, người này rốt cuộc là một người bệnh hoạn, hay là vị đạo trưởng có tài năng thực sự đây?

“Thằng nhóc cậu không có kiến thức và kỹ năng, cũng như không có sở trường. Nếu muốn phá giải Nguyên Thần thì cần phải có can đảm vượt lên nghịch cảnh, có như vậy mới có thể tìm thấy được sự sống trong cái chết!”

“Đạo Trưởng, ngài không cần đánh giá tôi nữa, ngài nói phải làm thế nào đi.”

“Thần Sát chủ rất mạnh, không có ma quỷ không thể gọi là tạo hóa, không sát sinh không thể tạo nên sức mạnh. Tôi muốn cậu không bị phân tâm, không sợ hãi, cậu hãy đi tìm cái xác mang Nguyên Thần từ trong ngọn núi xác chết đó ra, sau đó cõng nó đi!”

“Cõng, cõng xác?”

“Tìm một nơi có thể thấy được ánh sáng rực rỡ rồi thả từ trên cao xuống. Nếu nó tan xương nát thịt thì đêm nay cậu sẽ không còn phải lo lắng nữa. Nếu như oán khí của nó không tiêu tan, vậy thì cậu nhất định sẽ chết.”

Tôi đã từng thấy không ít xác chết, cũng từng thấy bác sĩ pháp y giải phẫu xác chết, nhưng tất cả đều được tiến hành với các biện pháp bảo vệ nhất định, chẳng hạn như đeo găng tay vô trùng và đồ cách ly.

Còn việc tay không khiêng xác, tôi đoán ngay cả chuyên gia mai táng cũng không làm được.

“Nhất định phải cõng hả?”

“Nếu cậu cảm thấy không thoải mái, vậy cậu có thể ôm nó trong ngực cũng được, nhưng nhất định không thể để thi thể chạm chân dưới đất. Nơi này bị Nguyên thần thần sát gặm nhắm quá lâu, rất dễ tạo ra thay đổi.”

Vạn Nhất Đạo Trưởng nói sẽ tạo ra thay đổi khiến tôi có dự cảm bất thường, chớp chớp đôi mắt khô khốc: “Vậy tôi cõng cậu ta lên sẽ an toàn hơn.”

Có người chỉ đường vẫn tốt hơn tự mình tìm tòi, vì vậy tôi quyết định làm theo những gì Vạn Nhất Đạo Trưởng đã nói.

Anh Tử và Tú Mộc trốn ở đằng xa không dám lại gần, có thể thấy việc treo bùa phong ấn Nguyên Thần trên cửa sổ cũng không phải không thể chịu đựng được như lời Vạn Nhất Đạo Trưởng nói.

Hít thở sâu điều chỉnh lại tâm lý, cho dù sau khi đi vào có nhìn thấy gì thì tôi cũng sẽ làm như không sợ, không đạt được mục đích thề sẽ không từ bỏ.

Xé bỏ lá bùa phong ấn trên cửa sổ, tôi mở cửa đi vào ngôi nhà.

Căn phòng nhỏ ở bên ngoài là nơi nghỉ ngơi của công nhân, không có gì bất thường.

Cách một cánh cửa, căn phòng bên trong bị bịt kín lá bùa, bên cạnh còn có một tấm biển không phận sự miễn vào.

“Bùa phong ấn đã bị xé, bây giờ không thể quay đầu được nữa rồi.” Bước vào căn phòng, một mùi hôi thối xộc vào khoang mũi, thời gian năm năm vẫn không thể khiến nó tiêu tan, ngược lại còn bởi vì môi trường khép kín nên mùi càng khó ngửi hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.