Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 627

trước
tiếp

CHƯƠNG 627

Nhẹ nhàng nằm ngửa ra sau, Tô Thư Nghi dùng sức để Cố Mặc Ngôn cũng ngã xuống giường theo mình. Sau khi đắp chăn ngay ngắn cho Cố Mặc Ngôn, Tô Thư Nghi vuốt ve khuôn mặt anh và cảm thấy đau lòng. Như vậy mà anh cũng có thể ngủ thiếp đi chứng tỏ hai ngày nay anh đã mệt mỏi biết nhường nào!

Sợ đánh thức Cố Mặc Ngôn, Tô Thư Nghỉ rút tay ra và lặng lẽ trông nom bên cạnh anh.

Ở phía bên kia, Trình Thu Uyển và Cố Thành Vũ hẹn gặp nhau trong một nhà hàng kín đáo.

“Hừ, lúc trước cô đã dùng những lời thề đanh thép để hứa với tôi, nhưng bây giờ xem ra năng lực làm việc của cô cũng chẳng ra sao cả. Cuối cùng, cô còn để Tô Thư Nghi chạy thoát.’ Giọng nói giêu cợt của Cố Thành Vũ vang lên.

Trình Thu Uyển hiếm khi tự động bỏ qua sự châm chọc của ông ta: “Cho dù như vậy thì chẳng phải mục đích của tổng giám đốc Cố đã đạt được rồi sao?”

“Cũng đúng! Tôi không ngờ Cố Mặc Ngôn lại có tình cảm sâu đậm với Tô Thư Nghi đến vậy. Cậu ta tình nguyện vì cô ta mà làm loại chuyện này. Bây giờ, tôi thấy cô không còn cơ hội nào nữa đâu.”

Lần này thật sự không phải Cố Thành Vũ cố ý chế giêu Trình Thu Uyển. Ông ta cũng là đàn ông nên hiểu rằng sự nghiệp và tương lai của một người đàn ông quan trọng đến nhường nào. Thế mà Cố Mặc Ngôn lại sẵn sàng từ bỏ những điều này vì Tô Thư Nghỉ nên đương nhiên anh sẽ không từ bỏ cô để lựa chọn Trình Thu Uyển.

“Thật sao? Tổng giám đốc Gố nói câu này cũng quá sớm rồi đấy!” Trình Thu Uyển bưng tách trà trước mặt lên rồi nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Thấy Trình Thu Uyển không hề sốt ruột dù chỉ một chút, trong lòng Cố Thành Vũ đầy †ò mò: ‘Lẽ nào cô còn cách khác?”

Đặt tách trà trong tay xuống, Trình Thu Uyển từ tốn nói: “Tô Thư Nghỉ có thật sự bị làm nhục hay không cũng chẳng quan trọng, chỉ cân Cố Mặc Ngôn tin rằng cô ta đã bị làm nhục là được.”

“Cô có cách thuyết phục Cố Mặc Ngôn tin tưởng sao?”

“Tất nhiên!” Trình Thu Uyển khẽ cười, đôi mắt cô ta đầy toan tính: “Tôi đã nói với Cố Mặc Ngôn rằng tôi và anh trai mình đã cùng nhau cứu Tô Thư Nghi. Hơn nữa, tôi còn nói với anh ấy rằng khi tôi nhìn thấy Tô Thư Nghỉ, trông dáng vẻ cô ta giống như đã bị người ta làm nhục.”

“Thế mà Cố Mặc Ngôn lại tin lời của cô ư?”

Cố Thành Vũ hơi giật mình. Tô Thư Nghi không phải đồ ngốc, nếu cô không bị làm nhục thì đương nhiên sẽ nói cho Cố Mặc Ngôn biết. Lễ nào cô có thể để mặc Cố Mặc Ngôn hiểu lầm như vậy?

“Chẳng qua tôi đã bỏ ra một số tiền nhỏ để mua chuộc một bác sĩ mà thôi.” Trình Thu Uyển thản nhiên đáp lại: ‘Bởi vì cô ta đã phải chịu tổn thương quá lớn nên não bộ đã mất trí nhớ một cách chọn lọc để tự bảo vệ mình. Tổng giám đốc Cố thấy lý do này thế nào?”

Cố Thành Vũ nhìn Trình Thu Uyển với đôi mắt đầy kinh ngạc. Người phụ nữ này quả thật mưu mô xảo quyệt.

“Chỉ cần trong lòng Cố Mặc Ngôn có cái gai này thì chắc chắn sau này rạn nứt tình cảm giữa anh ấy và Tô Thư Nghỉ sẽ ngày càng lớn. Đến lúc đó, tôi không cần làm gì cả, còn Cố Mặc Ngôn sẽ tự động rời xa cô ta.

Sau khi nghe những lời nói này Trình Thu Uyển, Cố Thành Vũ gật đầu và trong lòng không khỏi âm thầm tặng cho cô ta một ngón tay cái. Người phụ nữ này thật sự ghê gớm. Cô ta có thể đổi trắng thành đen, ngay cả một người khôn ngoan như Cố Mặc Ngôn mà cô ta cũng có thể lừa gạt.

Xem ra từ nay về sau khi hợp tác với cô ta, ông ta phải cẩn thận hơn.

“Hình như tâm trạng của tổng giám đốc Cố rất tốt. Chắc là gần đây anh có chuyện vui rồi. Cổ phiếu của tập đoàn Ngôn Diệu bị tụt dốc thảm hại. Đối với anh mà nói, đây là một điều vô cùng tuyệt vời.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.