Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 69

trước
tiếp

CHƯƠNG 69

Cố Thanh Chiêu vô cớ bị đâm một nhát, trong lòng không khỏi cảm thán. Anh cả động lòng phàm, quả nhiên không tầm thường, anh dường như biến thành một người khác, dịu dàng chu đáo đến mức làm người khác phải mở rộng tầm mắt.

Kể cả Ninh Nguyệt Nguyệt cũng chưa từng được anh ấy đối xử như thế.

Anh ta cũng nhìn ra, dường như sự hòa hợp giữa Tiêu Diệp Nhiên và anh cả không đơn giản như vẻ bên ngoài.

Đến giờ tin tức của Tiêu Diệp Nhiên vẫn đang gây ầm ĩ xôn xao, có đánh chết Cố Thanh Chiêu cũng không tin, cô vì tình cảm mới kết hôn với anh cả.

Có điều, anh vẫn có ấn tượng tốt với Tiêu Diệp Nhiên. Anh rất thích người chị dâu này.

“Anh cả, anh nhất định phải làm cho chị dâu một lòng một dạ với anh đó. Bằng không anh sẽ có lỗi với danh hiệu nam thần quốc dân này.”

Nghe thấy lời nói thầm của Cố Thanh Chiêu, Cố Mặc Đình biết, anh ta đã nhìn ra vấn đề giữa hai người nên không khỏi mỉm cười: “Chuyện này còn cần em nói à?”

Suốt bữa cơm, ba người liên tục nói cười nên ăn hơn nửa tiếng mới kết thúc.

Lúc ra khỏi nhà hàng, Tiêu Diệp Nhiên nói với Cố Mặc Đình: “Chiều nay em không tới công ty đâu.”

“Bà xã bận chuyện gì à?” Cố Mặc Đình nhìn cô thắc mắc.

“Em muốn về nhà viết tin bài.”

Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười, giờ tin tức trên mạng đã được giải quyết, có thể nói cô đã bình an vô sự rồi, nên cũng có tâm trạng làm việc.

Cố Mặc Đình gật đầu, nhanh chóng nói: “Vậy anh đưa em về trước.”

Lúc này, tại nhà họ Bùi, sau khi đoạn ghi âm của Tiêu Diệp Nhiên được phát tán, Tần Thúy Kiều liền gọi Cố Tống Vy và Triệu Uyển Nhan sang.

Trong phòng khách rộng lớn xa hoa, bầu không khí có vẻ hơi ngưng đọng.

Tần Thúy Kiều, mẹ Bùi Hạo Tuấn, ngồi trên sofa, vẻ mặt hơi bất mãn lườm Cố Tống Vy, tức giận nói: “Cô nhìn chuyện tốt mà cô đã làm đi? Mất mặt trong bữa tiệc vẫn chưa đủ à, giờ còn mất mặt ra bên ngoài nữa. Đến tận bây giờ Hạo Tuấn vẫn còn đang cố gắng ổn định công ty, còn cô thì hay rồi, chỉ trong thời gian ngắn mà cô đã đâm thúng đụng nia như vậy, cô muốn hại chết nhà họ Bùi đúng không?”

Bình thường, Tần Thúy Kiều tạo cho người khác cảm giác như một quý bà tao nhã, nhưng dù gì bà ta cũng là chủ mẫu nhà họ Bùi, một khi đã tức giận, thì sự sắc sảo của bà ta sẽ khiến người khác phải khiếp sợ.

Cố Tống Vy sợ sệt rụt cổ lại: “Xin lỗi mẹ, con cũng không ngờ mọi chuyện lại trở nên như vậy.”

“Sao cô không suy nghĩ cẩn thận một chút trước khi làm chứ? Nếu không phải tôi thấy cô đang mang cốt nhục nhà họ Bùi, thì hôm nay cô đừng hòng bước qua cánh cửa này.” Tần Thúy Kiều hừ lạnh, chỉ trích không chút khách sáo.

Cố Tống Vy bất giác siết chặt nắm đấm, trong lòng cảm thấy rất oan ức, đồng thời cũng hơi tức giận và không cam tâm.

Nhưng cô ta dám tức giận chứ không dám nói gì, chỉ có thể cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi mẹ, chuyện này là do con không suy nghĩ chu toàn. Cũng vì con thấy Hạo Tuấn cực khổ như vậy, nên con mới dạy dỗ Tiêu Diệp Nhiên một bài học, lần này là con sai, không ngờ tâm tư cô ta lại thâm sâu đến mức dùng thủ đoạn để gài bẫy con.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.