Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 88

trước
tiếp

Chương 88

 

“Anh là đồ không biết xấu hổ!” Cô tức giận mắng Tô Lương Mặc.

 

Tô Lương Mặc cười vui vẻ… Vẫn là dễ bị lừa như vậy, dễ dàng cho là thật, đồ ngốc này thật sự đơn thuần đến đáng yêu.

 

“Đói chưa? Anh đi ngang qua Thư Nhiễm Hiên, nên mua cơm trưa mang tới cho em rồi.” Tô Lương Mặc chống tay ngồi dậy, một bên đặt Lương Tiểu Ý ngồi lên trên đùi của mình, tựa người vào cánh tay của anh, “Đến, ăn cơm với anh, anh cũng chưa ăn cơm”

 

“Em, em tự xúc” Lương Tiểu Ý chiếc thìa bạc đưa tới bên môi mình, mở miệng từ chối. Nhưng mà Lương Tiểu Ý đoán sai trình độ mặt dày củaTô Lương Mặc.

 

Chỉ thấy Tô Lương Mặc nhướn mày, vành môi đẹp đẽ khẽ nhếch lên: “Em không ăn sao? Vậy đút cho anh đi.”

 

“..” Lương Tiểu Ý lập tức nhìn Tô Lương Mặc một cách kinh ngạc, phút chốc, trong lòng bốc hỏa, gần như nghiến răng nghiến lợi, tức giận nhìn chăm chằm vào mắt Tô Lương Mặc, “Ai bảo em không ăn! Em ăn!”

 

“Ừm, ngoan” Khuôn mặt người đàn ông lại hiện lên vẻ dịu dàng.

 

Lương Tiểu Ý trong lòng cảm thán: Đây là trở mặt mà! Trở mặt còn nhanh hơn lật sách nữa!

 

Lương Tiểu Ý bất đắc dĩ hé miệng, nuốt vào đồ ăn Tô Lương Mặc đưa đến miệng cô, đang muốn nuốt vào, đột nhiên nghe thấy anh hỏi: “Ăn ngon không?”

 

Lương Tiểu Ý ngậm đồ ăn trong miệng, nuốt cũng không được, nhả ra cũng không xong, lúng túng không biết như thế nào cho phải, chỉ có thể đen mặt gật đầu, hàm hồ nói một câu: “Ăn ngon”

 

“Ăn ngon hả? Vậy anh cũng nếm thử”

 

“Ừm ừ” Anh ăn đi, cầu xin anh đừng lại đút cho em nữa, em có thể tự mình ăn mài!

 

Bóng người trước mắt bỗng đè lên, trong tiếng hô kinh ngạc của Lương Tiếu Ý, Tô Lương Mặc hung hăng chiếm lấy bờ môi cô, ngang ngược tách hai cánh môi mềm mại của cô ra, đầu lưỡi luồn vào trong, quét sạch một nửa số đồ ăn trong miệng của cô.

 

“Ừm, quả nhiên là mỹ vị” Lương Tiểu Ý nhìn thấy Tô Lương Mặc một bên một mặt say mê mà nhấm nháp đồ ăn “cướp” được từ trong miệng cô, một bên cực kỳ hưởng thụ cảm khái: “Không tồi, Thư Nhiễm Hiên quả nhiên danh bất hư truyền, mỹ thực làm ra thật sự rất ngon miệng.

 

Tiểu Ý, về sau chúng ta mua nhiều đồ ăn nhà này nhé”

 

Ăn! Ăn con mẹ anh!

 

Lương Tiểu Ý nén giận… Đây là đùa giỡn trá hình mà? Thông thường, động tác này hẳn là cực kỳ bỉ ổi, nhưng đến khi người đàn ông này thực hiện, lại không khiến người ta cảm thấy bỉ ổi buồn nôn một chút nào.

 

Quả nhiên tổng giám đốc Tô có sức quyến rũ vô cùng.

 

Lương Tiểu Ý muốn trốn ra khỏi giam cầm của Tô Lương Mặc, nên bất mãn uốn éo người, ngay lập tức bên tai vang lên cảnh cáo cùng hơi thở dồn dập của anh: “Đừng nhúc nhích!”

 

Mẹ kiếp! Tô Lương Mặc nhịn không được chửi thầm một tiếng, cái đồ ngốc này có biết mình đang làm gì hay không!

 

Bụng dưới xuất hiện một luồng nhiệt quen thuộc, phần dưới của Tô Lương Mặc đang dần dần có xu thế thức tỉnh.

 

Lương Tiểu Ý đột nhiên bị quát giật nảy mình, theo bản năng không dám động đậy, cả người cứng đờ ngồi trên đùi Tô Lương Mặc, cô cũng cảm nhận được thứ đang đang chậm rãi biến lớn dưới mông mình, “Anh đã đồng ý với em… Chỗ này là bệnh viện…”

 

Lương Tiểu Ý oan ức nhắc nhở người đàn ông đang động tình dưới thân.

 

“Em ngậm miệng lại cho anh!” Tô Lương Mặc bị cô bức đến phát điên rồi, mẹ kiếp, ai nói Lương Tiểu Ý bảo thủ quê mùa? Cô tuyệt đối là một con tiểu yêu tinh!

 

Trước kia cho dù là người phụ nữ xinh đẹp cởi hết làm đủ loại hành động quyến rũ, Tô Lương Mặc cũng có thể nhắm mắt làm ngơ. Ôi chao… Sự tự chủ mà anh vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo! Căn bản không chịu nổi trước hai cái xoay người của cô.

 

Chết tiệt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.