Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 54

trước
tiếp

Chương 54

 

“Lương Mặc, người đi trà lạnh là chuyện bình thường, nhưng Tình Noãn vừa xảy ra chuyện chưa được bao lâu, cháu đã có người mới quên người cũ rồi sao? Cháu dựa vào đâu mà nói Tình Noãn sẽ không biết?

 

Chẳng lẽ cháu cho rằng cả đời này Tình Noãn cũng sẽ không tỉnh lại ư?”

 

Ôn Chấn Hải thương xót nói.

 

Tô Lương Mặc nhìn Ôn Chấn Hải một cái, đang muốn nói điều gì thì điện thoại di động trong túi vang lên.

 

Tô Lương Mặc móc ra nhìn thoáng qua, điện báo hiển thị “Lục Trầm”

 

. Nhíu mày lại, Tô Lương Mặc ấn vào nút nhận cuộc gọi.

 

“Cậu mà không ra nhanh đuổi theo cô vợ yêu của cậu, thì người liền chạy mất dạng đấy” Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng chế giễu của Lục Trầm: “Anh em thân thiết, đừng trách tớ không nhắc nhở cậu.

 

Có lẽ cô vợ yêu của cậu đã phải chịu không ít thua thiệt từ tay Ôn Tình Tuyết. Tớ vừa rồi thấy cô ấy khập khiễng rời khỏi biệt thự nhà họ Ôn từ cửa phụ”

 

Trong lòng Tô Lương Mặc chợt lạnh, không chào hỏi Ôn Chấn Hải, cất điện thoại bước nhanh ra khỏi thư phòng của Ôn Chấn Hải chạy xuống lâu.

 

Anh tìm tất cả các nơi có thể tìm, quả nhiên không tìm thấy bóng dáng của cô, Tô Lương Mặc ngẩng đầu liếc nhìn Ôn Tình Tuyết đang đi tới từ phía đối diện, ánh mắt lập tức trở nên lạnh băng: “Tiểu Ý đâu?”

 

Ôn Tình Tuyết sửng sốt một lúc, rốt cuộc cũng không duy trì nổi nụ cười xinh đẹp trên mặt, “Anh Mặc đang nói đến ai vậy?”

 

Tô Lương Mặc bỗng nhiên bước tới gần Ôn Tình Tuyết, dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống liếc nhìn cô gái với khuôn mặt xinh xắn đáng yêu giống như em gái nhà bên này, giọng điệu lạnh lẽo, “Anh hỏi em, Em đã làm gì với Tiểu Ý – vợ của anh?”

 

Khuôn mặt xinh đẹp lập tức cứng ngắc lại, tiếp đó vô cùng đáng thương nói: “Em không hiểu anh Mặc đang nói cái gì hết. Chẳng qua Tuyết Nhi chỉ mang chị Tiểu Ý đi thay quần áo, thay quần áo xong, chị Tiểu Ý nói chị ấy muốn đi dạo một mình. Tuyết Nhi cũng đã khuyên chị ấy nhanh trở lại tiệc rượu, nếu không sẽ khiến anh Mặc lo lắng”

 

Ánh mắt Tô Lương Mặc lạnh buốt, cả người tỏa ra vẻ xa lánh, anh cúi đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua Ôn Tình Tuyết: “Tốt nhất những điều em nói là sự thật. Từ giờ trở đi, em nên cầu nguyện không có chuyện gì xảy ra với vợ anh, bằng không, anh cũng không chắc mình sẽ làm gì em đâu”

 

Dứt lời, Tô Lương Mặc cũng không tiếp tục ở lại, nhanh chóng rời khỏi tiệc rượu nhà họ Ôn . Sau lưng Tô Lương Mặc, Ôn Tình Tuyết ghen ty đến phát điên, sự oán hận của cô ta đối với Lương Tiểu Ý càng thêm mãnh liệt. .. Đều do con béo chết bầm kia, anh Mặc lại vì ả mà hung dữ với cô ta như vậy! Một ngày nào đó, Ôn Tình Tuyết cô sẽ thay thế ả mập.

 

 

 

Tô Lương Mặc không dám kéo dài, chạy ra khỏi tiệc rượu của nhà họ Ôn, lên xe, chiếc xe Maserati màu bạc giống như một mũi tên bay vụt ra ngoài. Mà những người đang có mặt tại tiệc rượu đối với hành động bất ngờ rời khi c rượu của nhà họ Ôn của vị tổng giám đốc tập đoàn Tô Thị, người nắm trong tay gần một nửa tài phú của thành phố S, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

 

Người luôn bình tĩnh như Tô Lương Mặc, giờ phút này lại đang hoảng sợ vô cùng.

 

Trên người đồ ngốc kia không có tiền, điện thoại và túi xách của cô đều để trên xe của hắn.

 

Ào ào. Bên ngoài mưa càng rơi càng lớn, đồ ngốc ấy lại không mang ô, làm sao bây giờ?

 

Chiếc xe Maserati màu bạc dọc theo con đường trong khu biệt thự, vừa đi vừa tìm kiếm. .. Anh đã tìm gân một giờ. Vậy mà vẫn chưa tìm được bóng dáng quen thuộc ấy.

 

Cảm giác chẳng lành trong lòng Tô Lương Mặc càng ngày càng mãnh liệt. .. Không được! Anh nhất định phải nhanh chóng tìm ra đồ ngốc kia.

 

Chiếc điện thoại vứt trên ghế lái phụ đột nhiên reo lên, nhìn hai chữ “Lục Trầm” hiển thị trên màn hình, cho dù Tô Lương Mặc đang cực kì lo lắng, vẫn duỗi ra một cái tay đi , ấn xuống nút trả lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.