Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 101

trước
tiếp

Chương 101

 

Chỉ bản thân cô biết, để gia tăng tỉ lệ thành công của các ca phẫu thuật, lúc đi du học, cô đã phải nỗ lực như thế nào. Buổi tối người khác ở trong ký túc xá nghỉ ngơi, rất nhiều lúc cô vẫn đang ở trong phòng thực nghiệm của viện Y học, tiến hành một lần lại một lần luyện tập với các thi thể.

 

Từ bắt đầu nhìn thấy thi thể còn cảm thấy sợ hãi, đến khi có thể một mình ở trong phẫu thuật lúc đêm khuya, cũng chỉ có mình Lương Tiếu Ý biết bản thân đã nổ lực, vất vả như thế nào. Tất cả những điều này, đến cả Savvy- người thân thiết với cô nhất cũng không biết.

 

Sau khi mỗi một ca phẫu thuật thành công, Lương Tiểu Ý đều sẽ được Tô Lương Mặc ôm một cái. Cô không biết nó có ý nghĩa gì, nhưng cô cảm thấy thời khác này, cái ôm của anh ấm áp đến nỗi có thể làm cô tan chảy, rộng lớn đến mức có thể bao dung cô.

 

Hiệu suất làm việc của Savvy Wayne và Mạc Tử Xuyên rất cao, sau khi cô đưa danh sách cho họ, hai người này không những thuyết phục được hai bệnh nhân mà còn đưa họ vào bệnh viện England.

 

Lương Tiểu Ý rất mệt, nhưng nụ cười càng ngày càng xuất hiện nhiều trên gương mặt cô.

 

“Đồ ngốc, tự chuốc khổ vào thân mà còn cười được. Cho em mệt chết đi” Khi Mạc Tử Xuyên nhìn thấy Lương Tiểu Ý, anh liền độc mồm độc miệng chế giễu nói. Lương Tiếu Ý cười đáp lại: “Nếu như em ngốc, còn có người giúp đứa ngốc làm chuyện dại dột. Anh nói người như vậy có phải cũng bị ngốc không?”

 

“Móa! Lương Tiểu Ý! Em thèm đòn phải không?” Phương thức ở cạnh nhau của Mạc Tử Xuyên và Lương Tiểu Ý từ trước tới giờ luôn trực tiếp tự nhiên như vậy, không có một chút khách sáo nào. Ở Mỹ như vậy, về thành phố S cũng như thế.

 

Savvy đứng bên cạnh nở nụ cười, đôi mắt đen nhìn chăm chú vào người con gái đang đùa giỡn với Mạc Tử Xuyên, trong mắt hiện lên sự ôn nhu không dễ phát hiện.

 

“Đừng nghịch nữa!” Lương Tiểu Ý trêu đùa với Mạc Tử Xuyên một lúc cả người đã ướt đẫm mồ hôi, mệt liền cầu xin tha thứ, ngồi xuống bên cạnh Savvy. Thấy vậy, Savvy ngay lập tức đưa cho cô một chai nước đã được anh mở sẵn. Lương Tiểu Ý cầm lấy chai nước, ngẩng đầu uống một ngụm, rồi bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, em có một chuyện vui muốn nói với các anh”

 

Savvy Wayne dịu dàng cười hỏi: “Chuyện gì khiến em nở nụ cười ngốc nghếch đến thế?”

 

“Ai ngốc ngếch chứ?” Cô lập tức không hài lòng, một tay cầm chai nước, tay còn lại chống nạnh hung hăng trừng mắt nhìn Savvy Wayne một cái, sau đó thu hồi tâm mắt, trên khuôn mặt mang theo nụ cười thần bí: “Các anh đoán xem, Tô Lương Mặc đã nói gì với em?”

 

Gương mặt nở nụ cười của Savvy cứng đờ lại, dịu dàng thuận theo ý của Lương Tiểu Ý hỏi: “Ừm, anh ta đã nói gì?”

 

“Anh ấy nói… Qua hai tháng nữa sẽ tổ chức đám cưới với em trên đảo Yale!”Khi Lương Tiểu Ý nhắc tới Tô Lương Mặc, khuôn mặt liền hiện lên vẻ hạnh phúc, đôi mắt óng ánh có thần, “Kỳ thực nếu không phải em quá bận, bọn em đã tổ chức vào tháng này rồi. Còn nữa, anh ấy nói tổ chức đám cưới tại đảo Yale, Savvy, anh biết đảo Yale là đảo nào không?

 

Nó ở đâu?… Em thử tìm trên bản đồ, tìm mọi chỗ đều không tìm được đảo nào tên là Yale.”

 

Savvy Wayne ngắm nhìn khuôn mặt trẻ con phúng phinsg đang cười hạnh phúc trước mặt mình, ngắm nhìn đôi mắt đen óng ánh ngập tràn kỳ vọng của cô, nhìn cô vô cùng phấn khởi kể về việc một người đàn ông khác muốn tổ chức đám cưới với cô… Savvy chùng mắt xuống, che giấu đi sự cô đơn cùng với đau xót trong mắt.

 

Không đến mấy giây sau, anh ta lại mở ra, ánh mắt dịu dàng nhìn cô gái đang chìm đắm trong hạnh phúc, ấm áp nói: “Tiểu Ý, chúc mừng em, cuối cùng cũng khổ tận cam lai”

 

Mạc Tử Xuyên nhìn Savvy Wayne, mi tâm nhíu lại, anh ta không thể biểu hiện giống như Savvy, nhưng vẫn có phong độ. Mạc Tử Xuyên cố ra vẻ đau khổ một cách khoa trương: “Ôi làm sao đây, Tiểu Ý của anh sắp bị tên đàn ông khác cướp đi mất rồi! Anh sẽ đau khổ chết mất, hu hu hu… Làm sao bây giời”

 

Lương Tiểu Ý chân thành nói cảm ơn Savvy Wayne: “Em nhất định mời anh đến đám cưới, anh là bạn thân nhất cũng như chiến hữu của em” Cô lại về phía Mạc Tử Xuyên, bật cười thành tiếng: “Này này, Tử Xuyên, anh đừng tiếp tục dùng chiêu giả vờ đau khổ này nữa, chiêu này lần trước anh dùng qua rồi” Nhớ lại chuyện trước kia, Lương Tiểu Ý lại nhếch mô nở nụ cười, trên mặt tràn ngạp vẻ hoài niệm.

 

Cô không hề nhìn thấy sự đau đớn bị lông mi che đi nơi đáy mắt của Savvy, cô cũng không hiểu rằng cố ra vẻ đau lòng là để che giấu sự đau khổ thật sự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.