Mỹ Nhân Hội Tụ Như Ca

Chương 30

trước
tiếp

Mỹ Nhân Hội Tụ

CHƯƠNG 30: MA QUỶ CỦA ĐỊA NGỤC!

Xác thật thì lời nói cuối cùng kia của Hầu Tử có tác dụng không nhỏ, đám anh em này lại hợp sức tấn công một lần nữa.

“Không biết tự lượng sức mình.” Cao Hạo hừ lạnh một tiếng không lùi bước mà vẫn tiến tới, hai tay nắm chặt thành quả đấm. Đến một người thì lại đánh một người, đến một cặp thì lại đánh một cặp.

“Bịch.”

Một âm thanh giòn vang.

“Lục Tử, đánh hay lắm.” Hầu Tử ở phía sau hô to một tiếng, Lúc nãy Lục Tử đột nhiên đánh một gậy vào vai của Cao Hạo, lập tức để tinh thần chiến đấu của phía bọn họ tăng lên rất nhiều.

Lần này đã hoàn toàn chọc giận Cao Hạo, ánh mắt đỏ ngầu như máu, cảm giác ánh mắt đang nhìn Lục Tử như muốn toát ra một con rồng phun lửa đỏ đốt hắn ta thành tro bụi.

“Tôi vốn định giữ lại chút hy vọng sống sót, tại sao các người lại dồn ép tôi không tha.” Cao Hạo vừa dứt lời lại giống như một con rắn nước mà lập tức ngồi xổm xuống trước mặt Lục Tử, không cho giải thích, lập tức đoạt lấy cây côn sắt kia.

Không đợi Lục Tử chú ý được chuyện gì đã xảy ra, cây côn sắt kia đã cắm sâu vào vai của mình, một tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng trong quán bar.

Ngay lập tức, những người này liền hốt hoảng, Thật ra lúc nãy Cao Hạo cũng không đánh ra đòn chí mạng, nhưng mà bây giờ anh đã hoàn toàn bùng nổ tức giận rồi, anh đứng dậy trực tiếp đi về phía của Hầu Tử.

“Ngăn lại cho tôi, con mẹ nó, đánh nó chết cho tôi.” Hầu Tử nhìn thấy Cao Hạo đi về phía mình thì tay chân đã loạn xạ hết cả lên, những tên lưu manh kia cũng hoảng hồn, đợi đến lúc kịp phản ứng chém vũ khí trong tay xuống thì Cao Hạo đã chạy tới trước mặt Hầu Tử.

“Cậu cứ liên tục bức bách, lần này tôi sợ là không để lại mạng sống cho cậu được rồi.” Cao Hạo nhíu mày, một tay duỗi ra bắt lấy cổ của Hầu Tử.

Hầu Tử làm cấp dưới của bang Thanh Long, đương nhiên vẫn có chút thân thủ, tay cầm đao giơ lên vung về phía bụng của Cao Hạo.

Cao Hạo khịt mũi cười xem thường, một cái tay khác trở lại trực tiếp tóm lấy tay của Hầu Tử, sau đó thừa cơ đẩy về sau.

Chỉ nghe xoạc một tiếng, cây dao kia trực tiếp đâm vào bụng của Hầu Tử.

Một ngụm máu tươi chảy ra từ trong miệng của Hầu Tử, sau đó là máu chảy ra từ trong bụng.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, Thậm chí có thể nói là tĩnh mịch, bọn hắn nhìn Cao Hạo giống như là đang nhìn ma quỷ, Hầu Tử một vẻ mặt thống khổ.

Hắn ta có nằm mơ cũng không ngờ được, hôm nay vẫn gần một trăm người đến đây, vậy mà người chết lại là mình.

“Cô cả, lần này Cao Hạo đã gây rắc rối lớn rồi.” Hà Kiếm vẫn luôn quan sát ở bên ngoài có chút lo lắng mà nói, Hầu Tử là thuộc hạ thân thiết nhất của Vương Bưu, đây không thể nghi ngờ gì là đang đắc tội với Vương Bưu, cũng chính là đắc tội với bang Thanh Long.

Mà hôm nay Cao Hạo lại đánh nhiều thuộc hạ của bang Thanh Long bị thương như vậy, cái này cũng giống như đang tuyên chiến với bang Thanh Long.

“Thật kinh khủng, cậu cảm thấy so sánh giữa Long Ngạo với Cao Hạo thì ai lợi hại hơn?” Vương Ny Ny nhìn một bộ dạng chém giết của Cao Hạo, quả thật không dám tưởng tượng.

“Tôi cảm thấy Cao Hạo cao hơn một bậc, cậu ta còn tàn nhẫn hơn so với Long Ngạo.” Hiện tại tại Hà Kiếm cảm thấy mình may mắn một chút, nghĩ đến lần trước bị kêu đi xử lý Cao Hạo mà cũng chỉ bị thương một chút, bây giờ nhìn lại tình trạng thê thảm của Hầu Tử, Hà Kiếm hít sâu một hơi.

“Tôi cũng cho rằng như vậy.” Vương Ny Ny đồng ý gật đầu, Long Ngạo là tay đánh đấm đệ nhất của bang Thanh Long, cũng là vương giả mạnh nhất trong thế giới ngầm ở Gang Thành, Vương Ny Ny cũng đã nhìn thấy Long Ngạo ra tay mấy lần, nhưng so với Cao Hạo thì luôn cảm giác tốc độ và khát máu kém hơn.

Hà Kiếm nhìn thấy Vương Ny Ny vô cùng thưởng thức mà xem Cao Hạo, trong lòng lại có chút ghen tuông, dù sao trong thế giới ngầm thì Vương Ny Ny chính là nữ thần, thần tượng trong lòng của tất cả đám đàn ông bọn họ.

Cho dù là thân thủ hay là vóc dáng cũng không có người nào địch nổi, mà bây giờ ánh mắt của cô ta nhìn Cao Hạo vô cùng dịu dàng, đổi lại bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ thấy ghen tuông.

“Cậu nói xem, nếu người đàn ông này làm việc cho tôi, có phải tôi sẽ có thể lên làm bang chủ hay không?” Vương Ny Ny ước mơ nói.

“Không cầm nghi ngờ gì.” Mặc dù Hà Kiếm có chút ghen tuông, nhưng sự tán thưởng đối với Cao Hạo lại không hề giữ lại bất cứ thứ gì: “Chỉ là…”

“Chỉ là cậu cảm thấy sức hấp dẫn của tôi đây không đủ.” Vương Ny Ny không đợi Hà Kiếm nói ra sự lo lắng của anh ta, để tự mình chủ động nói luôn.

Hà Kiếm cúi đầu không nói, xem như là chấp nhận.

Khóe miệng Vương Ny Ny kéo ra một nụ cười mê hoặc mọi người: “Tôi còn không tin có người đàn ông nào mà tôi đây không thể giải quyết được.”

“Mày… mày nhất định sẽ hối hận.” Hầu Tử cầm cây đao kia, nằm mơ cũng không ngờ được cây đao đi theo mình nhiều năm như vậy rồi mà cuối cùng lại cắm vào trong bụng của mình.

“Hừ, trước đây tôi làm việc chưa từng thấy hối hận.” Cao Hạo cười lạnh, sau đó bàn tay lại tiếp tục đẩy cây Đao cứng kia trực tiếp đâm xuyên qua lưng của Hầu Tử.

Trong chốc lát, Hầu Tử liền ngã vào bên trong vũng máu.

“Còn có ai muốn chết thì cứ việc tới đi.” Lúc này Cao Hạo đã đỏ hết cả mắt, ánh mắt ngang ngược nhìn quanh bốn phía.

Lập tức, hai chân của mấy tên lưu manh đang cầm vũ khí kia liền nhũn ra, trợn mắt há mồm, thậm chí ngay cả hô hấp cũng trở nên rất cẩn thận từng li từng tí.

“Nếu như không muốn chết thì nhanh chóng cút cho tôi, đừng để tôi nhìn thấy các người nữa, hoặc là kết cục của hắn ta chính là tình cảnh của các người.” Cao Hạo nói xong, cả người hơi khom xuống rút cây đao đang cắm trong người của Hầu Tử ra, sau đó lại lau sống đau dính máu đỏ trên thân của Hầu Tử một chút, rồi lại vung thêm một đao xuống trực tiếp chém rơi một cánh tay của Hầu Tử.

Kinh khủng!

Đẫm máu!

Mấy tên lưu manh vốn sợ hãi tới cực điểm lúc này đã sợ đến nỗi tè ra quần rồi, có rất nhiều tên bò từ bên trong ra ngoài.

Một đao Không chần chờ gì vừa rồi của Cao Hạo đã để lại tổn thương không thể xóa nhòa trong lòng của mấy tên lưu manh, những tên này đều không phải là những người vừa mới ra đời, cũng đã đánh nhau không ít rồi, nhưng chưa từng nhìn thấy một người nào tàn nhẫn như vậy.

Đợi đến lúc người đi khỏi đèn cũng tắt, Vương Ny Ny mới chậm rãi bước vào trong quán bar. Lúc này Cao Hạo đang hút thuốc, bàn tay đầy máu tươi đều dính đỏ cả điếu thuốc lá ở bên miệng.

“Cô còn dám vào đây?” Cao Hạo không ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói.

“Tại sao tôi lại không dám vào?” Vương Ny Ny cũng không bị Cao Hạo hù dọa, Phong Tình chậm rãi đi về phía của Cao Hạo.

“Những người này đều là người của bang Thanh Long các người, cô lại là con gái của bang chủ bang Thanh Long.”

Vương Ny Ny giật mình trong lòng, hóa ra Cao Hạo đã sớm biết thân phận của mình.

“Những người này không liên quan gì tới tôi, hơn nữa căn bản tôi cũng không biết chuyện này, bọn họ đều là người của em ba tôi.” Vương Ny Ny không kiêu ngạo không tự ti nói, giọng nói của Cao Hạo rất hung dữ, lại mang theo vẻ âm u kinh khủng. Nhưng dù sao Vương Ny Ny cũng thường thấy mấy cảnh này, mà lại vì có thể thu nạp được Cao Hạo cho nên cô ta không có lựa chọn nào khác.

Rốt cuộc Cao Hạo cũng chậm rãi ngẩng đầu lên, hút một hơi thuốc lá thật mạnh, một cái tay nhanh chóng vươn qua, giống như con rắn mà luồn lách qua lưng của Vương Ny Ny, nhẹ nhàng kéo một phát liền ôm Vương Ny Ny vào trong ngực.

“Nè, cậu muốn làm gì vậy?” Vương Ny Ny cũng không ngờ tới Cao Hạo đột nhiên lại lưu manh như vậy, rít lên một tiếng, hai cánh tay cũng nhanh chóng tránh thoát.

“Muốn cô .” Cao Hạo trả lời rất dứt khoát.

Trong chớp mắt, trên người Vương Ny Ny liền bị dính máu tươi, tùy ý để cho cô giãy dụa, càng giãy dụa thì tay Cao Hạo lại càng dùng sức.

Cao Hạo ném điếu thuốc ra bên ngoài, sau đó một cái tay khác liền bắt đầu sờ soạn eo nhỏ như rắn của cô ta.

“Đừng mà.” Vương Ny Ny cảm giác được thân thể của mình đang chậm rãi ấm lên, mặc dù cô ta sống trong bóng tối, mà loại chuyện này cũng thấy không ít, nhưng mà cô ta vẫn luôn thủ thân như ngọc, chưa từng có người đàn ông nào dám có ý đồ với cô ta, không ngờ lần đầu tiên vậy mà lại để cho Cao Hạo chiếm tiện nghi như thế.

“Không muốn thì sao có thể đây? Lúc nãy tôi đã biểu diễn một đoạn hay cho cô xem rồi, chẳng lẽ xem kịch không cần mua vé hả?” Cao Hạo đặt đầu của mình ở trên vai Vương Ny Ny, nhẹ nhàng nói bên lỗ tai của cô ta.

“Vậy cậu tin tưởng tôi rồi.” Đối mặt với với sự thay đổi của cơ thể, Vương Ny Ny cảm giác nếu như mình còn không mau tránh thoát ra ngoài thì nhất định sẽ bị cái tên này làm thành một bãi bùn nhão.

“Nhưng cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng nói là cô.” Cao Hạo hung hăng vỗ một cái trên người của Vương Ny Ny, sau đó vỗ vỗ người mình liền tiêu sái đi ra bên ngoài.

“Nơi này giao cho các người xử lý một chút, xem như là quét dọn sân khấu đi?” Trước khi đi ra khỏi cửa, Vương Ny Ny quay đầu lại tà mị nói, sau đó móc ra một hộp thuốc lá, một điếu thuốc liền nằm trong miệng của cô ta.

Vương Ny Ny đã lớn như vậy rồi, đã từng nhìn thấy rất nhiều đàn ông đẹp trai, còn có thân thủ không tệ, nhưng chưa từng có một người đàn ông nào có thể tiêu sái tự nhiên như Cao Hạo, không hề vì những chuyện khác mà bị phân tâm.

Nhìn thi thể lạnh lẽo đẫm máu trên mặt đất, trên gương mặt của Vương Ny Ny lại lộ ra một biểu cảm khiến cho người ta rất khó hiểu, nhưng mà sau khi bóng lưng của Cao Hạo biến mất, toàn bộ thân thể của Vương Ny Ny liền xụi lơ trên ghế sa lông, một màn lúc nãy rõ mồn một ở trước mắt.

Một loại khoái cảm chưa từng xuất hiện trong lòng đã từ từ biến mất, nhất là một cái vỗ của Cao Hạo lên người mình đã khiến cô ta có cảm giác như toàn thân bị giật điện.

Nghĩ tới đây, gương mặt xinh đẹp của Vương Ny Ny vậy mà lại đỏ lên không hiểu lý do.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.