Kiếm đạo độc thần

Chương 17-18

trước
tiếp

Chương 17: Kiếm Khí Cảnh Ngũ Đoạn

– Đa tạ sư huynh.

Thu hồi kiếm, tiếp nhận bình sứ, lúc dao động thoáng một phát truyền ra thanh âm leng keng thùng thùng rất nhỏ lại để cho Sở Mộ thoáng cái chợt nghe ra bình sứ có năm nội đan.

– Có thể được trưởng lão Kiếm Các chiếu cố, vị sư đệ này thiên phú nhất định rất được.

Văn chấp sự nhìn xem bóng lưng Sở Mộ rời đi, âm thầm nói ra, nếu như hắn biết rõ thiên phú tu luyện Sở Mộ chỉ có cửu phẩm không biết cái cằm có thể rớt mất hay không.

…………

– Không biết hiệu quả tụ khí hoàn như thế nào? Ngày mai sẽ biết rõ.

Sở Mộ mang theo bình sứ, ly khai nội vụ đường, hướng phương hướng khu Bắc đệ tử ngoại môn bước đi.

Trở lại khu Bắc, Sở Mộ trở thành tiêu điểm, rất nhiều đệ tử ngoại môn đều nhìn trên người hắn, có hâm mộ có sùng bái không hề phục vân…vân, đủ loại sắc thái.

– Sở sư huynh, xin dạy ta kiếm thuật.

Một đệ tử Kiếm Khí Cảnh tứ đoạn đột nhiên vọt tới trước mặt Sở Mộ, khẩn cầu.

– Sở sư huynh, thỉnh chỉ điểm kiếm thuật cho ta.

– Sở sư huynh, thỉnh nhận lấy ta đi, ta nguyện ý đi theo làm tùy tùng phục thị sư huynh.

Một bộ phận đệ tử ngoại môn biểu hiện lại để cho Sở Mộ im lặng, dứt khoát cự tuyệt. Bản thân trở về nhà gỗ của mình rồi đóng cửa lại. Không có tu luyện, Sở Mộ sửa sang lại đủ loại thể ngộ trong lúc tu luyện những ngày gần đây cùng với hôm nay đối nghịch cùng Vương Phong lúc sinh ra trạng thái kỳ lạ.

Nhưng hiện tại Sở Mộ không cách nào trở lại trạng thái này.

– Hẳn là phải có đầy đủ áp lực ngoại giới mới được?

Sở Mộ không khỏi nghĩ nói.

Rất nhanh mặt trời lặn, đến nhà ăn hưởng dụng một chầu mỹ thực, Sở Mộ lập tức phản hồi nhà gỗ, một đêm đi qua.

Thời gian sáng sớm, Sở Mộ ly khai nhà gỗ tiến về trước sườn đồi nơi có vách đá dựng đứng, trước mặt hắn tràn ngập ánh sáng mặt trời.

Sở Mộ ngồi xếp bằng, tinh cương kiếm đặt tại trên hai chân, lấy ra bình sứ, mùi thuốc bay ra.

Sở Mộ đổ ra một khỏa tụ khí hoàn, là màu vàng nhạt, to như đậu nành nhỏ, tản mát ra mùi thuốc nhàn nhạt. Hắn ném vào trong miệng, chỉ để lại một cổ mùi thuốc nhàn nhạt bồi hồi trong miệng. Tụ khí hoàn cũng đã hóa thành một dòng nước ấm theo yết hầu nhanh chóng chảy xuống.

Lúc này Sở Mộ dựa theo bí quyết tầng bốn Dưỡng Nguyên Kiếm Khí tu luyện.

Trong đan điền một đám kiếm khí được điều động ra, nhanh chóng vận chuyển, mà tụ khí hoàn hóa thành dòng nước ấm tiến vào trong cơ thể tản ra chảy về bốn phía.

Những nơi Kiếm khí đi qua liên tục thu nạp dòng nước ấm, theo kiếm khí lưu chuyển trong quá trình lưu chuyển bị đồng hóa làm kiếm khí.

Vận chuyển hai tiểu chu thiên, dòng nước ấm tụ khí hoàn hoàn toàn bị đồng hóa làm kiếm khí, lần thứ hai hồi trở lại trong Đan Điền. Trong đan điền kiếm khí lớn mạnh một tia.

– Tứ đoạn trung kỳ! Tốt, ta rốt cục đột phá đến tứ đoạn trung kỳ, không ngừng cố gắng, tranh thủ hôm nay đột phá đến ngũ đoạn.

Sở Mộ mừng rỡ, vội vàng lấy ra hai khỏa tụ khí hoàn ném vào trong miệng, dòng nước ấm càng mạnh hơn nữa.

Tiếp tục tu luyện không bao lâu, hai khỏa tụ khí hoàn cũng bị hấp thu không còn, đồng hóa làm kiếm khí. Kiếm khí lại lớn mạnh một tia, tứ đoạn hậu kỳ.

Lại đổ ra hai khỏa tụ khí hoàn ném vào trong miệng, Sở Mộ tiếp tục tu luyện.

Mười tiểu chu thiên, rốt cục vận chuyển hoàn tất, hôm nay tu luyện kiếm khí cũng chấm dứt, tổng cộng tiêu hao năm khỏa tụ khí hoàn. Hiệu quả cũng rất rõ ràng, trong đan điền kiếm khí rõ ràng lớn mạnh không ít, Kiếm Khí Cảnh ngũ đoạn sơ kỳ.

– Kiếm khí Kiếm Khí Cảnh ngũ đoạn so với kiếm khí tứ đoạn càng tinh thuần hai phần, tổng sản lượng gia tăng năm thành tả hữu.

Sở Mộ âm thầm nói ra, bay vọt rút kiếm, khởi luyện Cơ Sở Kiếm Thuật Phi Vân Kiếm Thuật và Thanh Phong kiếm thuật.

– Lúc thi triển Thanh Phong Tuyệt Sát khi còn ở tứ đoạn, kiếm khí tiêu hao không còn, mà bây giờ thi triển Thanh Phong Tuyệt Sát uy lực có tăng lên rất nhỏ, hơn nữa kiếm khí còn lại còn có thể thi triển một lần Thanh Phong Phất Diện và Thanh Phong Liễu Loạn về sau vẫn còn thừa lại một ít.

Hiển nhiên tứ đoạn đến ngũ đoạn kiếm khí khác biệt là phi thường rõ ràng.

Kiếm khí khôi phục, Sở Mộ liền tu luyện Nhu Vân kiếm thuật. Nhu Vân kiếm thuật chỉ có ngũ thức, bốn thức trước vẫn là vô danh, thức thứ năm gọi là Nhu Vân Tam Chuyển. Lúc thi triển liền có một đám mây chuyển động mềm mại ba lượt, chỉ cần đem công kích nhét vào trong đó sẽ ba lượt chuyển động không ngừng của Nhu Vân mà suy yếu.

Bất quá có thể hóa giải toàn bộ công kích cấp thấp, ba thành công kích trung giai.

Mặt khác Sở Mộ ghi nhớ thân pháp cấp thấp gọi là Tuỳ Phong Bãi Liễu, chú ý tư thái nhẹ nhàng linh hoạt như là cành liễu, biến ảo vô thường.

Chỉ dùng một ngày Sở Mộ cơ bản luyện thành, ngày hôm sau tiếp tục tu luyện. Nhưng bởi vì tụ khí hoàn đã tiêu hao không còn, kiếm khí cũng không có gì tăng trưởng, chỉ là vững chắc tại ngũ đoạn sơ kỳ. Về phần Nhu Vân kiếm thuật và Tuỳ Phong Bãi Liễu thân pháp tắc thì đại thành.

– Ta vận chuyển hai tiểu chu thiên liền có thể đủ hoàn toàn hấp thu một khỏa tụ khí hoàn. Mười tiểu chu thiên, đúng lúc là năm khỏa tụ khí hoàn thì đột phá cảnh giới. Không biết đệ tử khác hiệu suất hấp thu như thế nào? Dựa theo tình huống bình thường, nếu như mỗi ngày chỉ có thể vận chuyển bốn tiểu chu thiên, như vậy hấp thu năm khỏa tụ khí hoàn cần ba ngày thời gian. Bất quá, cống hiến một môn kiếm thuật trung giai mới có thể đạt được 100 điểm cống hiến. Giá trị tụ khí hoàn này thật đúng là đắt đỏ. Người bình thường căn bản là khó có thể lấy tới.

Sở Mộ âm thầm nghĩ.

– Đan dược phụ trợ hiệu quả đối với tu luyện quả nhiên phi thường kinh người, tin tưởng nếu có đầy đủ điểm cống hiến, đổi lấy đầy đủ đan dược, ta nhất định có thể trong thời gian ngắn đột phá đến Kiếm Khí Cảnh thất đoạn.

– Hôm nay, ta đến Kiếm Khí Cảnh ngũ đoạn sơ kỳ, Phi Vân Kiếm Thuật, Nhu Vân kiếm thuật, Thanh Phong kiếm thuật đại thành, Toái Loạn Bộ và Tuỳ Phong Bãi Liễu thân pháp đại thành. Nhưng trong thời gian ngắn khó có thể tăng lên.

Sở Mộ lầm bầm lầu bầu nói ra:

– Kiếm thuật là thuật giết chóc, thời điểm ra ngoài trải qua sinh tử mới có thể thấy được cấp độ kiếm thuật ảo diệu càng sâu.

Tại nhà ăn hưởng thụ một chầu mỹ thực, lại chuẩn bị tốt lương khô thịt khô mười ngày. Ba thanh tinh cương kiếm với tư cách đồ dự bị mang trên lưng. Mặt khác Sở Mộ nắm lấy một bả tinh cương kiếm ly khai nhà gỗ dưới ánh mắt sùng bái hiếu kỳ của một ít đệ tử ngoại môn. Sở Mộ chuẩn bị tiến về tạp vụ đường, trước đăng ký ra ngoài lịch lãm rèn luyện.

Chỉ là mới đi ra vài bước liền cảm giác được hai cổ khí tức lăng lệ ác liệt giống như kiểu lưỡi kiếm sắc bén ra khỏi vỏ xâm nhập mà đến, toàn thân nhóm đệ tử ngoại môn không tự chủ được run lên, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, làn da đau nhức.

Chỉ thấy hai nam nữ trẻ tuổi áo dài màu xanh bước đi tới, lưng đeo trường kiếm, sắc mặt lãnh đạm, giữa lông mày ẩn chứa một tia ngạo nghễ cao cao tại thượng.


Chương 18: Vương Phong Thiếu Chút Nữa Thổ Huyết

– Sở Mộ ở nơi nào?

Nữ đệ tử giương cái cằm lên, thanh âm lãnh ngạo nói, cũng không có hỏi thăm bất luận kẻ nào, nhưng ánh mắt nàng lại đảo qua rơi vào rơi vào Sở Mộ, mang theo một tia bức bách.

– Hai vị tìm ta có chuyện gì?

Sở Mộ bất từ bất tật (*không chậm không nhanh) nói, trong nội tâm rất buồn bực, gần đây như thế nào động một chút lại có đệ tử nội môn đến tìm hắn.

– Ngươi tựu là Sở Mộ!

Nam đệ tử mắt lộ ra tinh mang giống như hai đạo kiếm quang kích xạ mà ra, rơi vào Sở Mộ. Sở Mộ lại không chút sứt mẻ:

– Có chút bổn sự, chúng ta là đệ tử Chấp Pháp đường, tìm ngươi là muốn điều tra một sự tình. Hiện tại theo chúng ta hồi trở lại Chấp Pháp đường gặp trưởng lão Chấp pháp.

Nói xong nam đệ tử nhẹ nhàng vung thoáng một phát ống tay áo, chỉ thấy ống tay áo ống lên, lên, có thêu đồ án song kiếm giao nhau màu bạc.

Thoáng tưởng tượng, Sở Mộ cảm thấy việc này khả năng và Vương Lỗi có quan hệ:

– Hai vị sư huynh sư tỷ thỉnh dẫn đường a.

– Hừ!

Nữ đệ tử chấp pháp hừ lạnh một tiếng, đối với Sở Mộ rất bất mãn. Phải biết rằng, đệ tử chấp pháp ít nhất đều có tu vi Kiếm Khí Cảnh bát đoạn. Hơn nữa, địa vị ẩn ẩn phía trên đệ tử nội môn bình thường. Sở Mộ chẳng qua là một đệ tử ngoại môn, chứng kiến bọn hắn không có nịnh bợ cũng không tính, vậy mà thần sắc bình thản, quả thực là không đưa bọn chúng để vào mắt.

– Đi thôi.

Nam đệ tử mỉm cười, quay người rời đi, Sở Mộ đuổi theo.

– Cái này thực thảm, bị Chấp Pháp đường mang đi, Sở Mộ nhất định là chịu lấy trừng phạt.

– Ta đoán, khẳng định có quan hệ sự tình Vương Lỗi. Dù sao cắt đứt gân tay không là chuyện nhỏ.

– Theo ta suy đoán, khẳng định lại cùng sư huynh Vương Phong có quan hệ. Vương Phong ngày đó muốn giết Sở Mộ bị Sư huynh Tiêu Thiên Phong ngăn cản, nhưng đối với Sở Mộ ghi hận trong lòng. Tựu muốn thông qua những phương pháp khác để đối phó Sở Mộ, nói không chừng lúc này đây tựu là sư huynh Vương Phong bẩm báo Chấp Pháp đường đi.

– Thế nhưng mà ta nghe nói nghe nói Chấp Pháp đường kiếm phái chúng ta phi thường công chính ah.

– Công chính cũng muốn phân đối tượng.

Nữ đệ tử chấp pháp tốc độ thật nhanh, hình như là cố ý muốn cho Sở Mộ khó có thể đuổi kịp, mà nam chấp pháp đệ tử tựa hồ biết rõ cách nghĩ của nàng, chỉ là cười khổ một tiếng. Bản thân hơi chút phóng chậm tốc độ một chút tránh cho Sở Mộ theo không kịp.

Sở Mộ không nói một lời, điều hòa khí tức, bước nhanh đi phía trước, bộ pháp hắn nhìn như mất trật tự, tần suất cũng rất cao, tốc độ rất nhanh, đúng là đem Toái Loạn Bộ vận dụng đến bình thường chạy đi cũng không có rơi xuống hạ phong.

Điểm này lại để cho nam đệ tử chấp pháp nho nhỏ kinh ngạc một bả.

– Sở sư đệ, đợi đến Chấp Pháp đường, trưởng lão Chấp pháp hỏi cái gì, sư đệ tựu đáp cái gì trưởng lão tự nhiên sẽ có công chính phán đoán.

Nam đệ tử chấp pháp đột nhiên nói ra.

– Đa tạ sư huynh nhắc nhở.

Sở Mộ nghe vậy hơi sững sờ, chợt nói ra, mà nữ đệ tử chấp pháp lần nữa hừ lạnh một tiếng, tựa hồ tỏ vẻ chính mình bất mãn.

Chấp Pháp đường, đã rời xa khu vực đệ tử ngoại môn, cùng khu vực đệ tử nội môn đặt song song tại hai bên trái phải Thanh Phong đại điện.

Bên ngoài Chấp Pháp đường là một con đường toái thạch, đại môn đỏ mở rộng ra, tả hữu có đồ án một thanh kiếm, đồ án khép lại tựu là song kiếm giao nhau. Sau khi tiến vào là một mảnh sân nhỏ mấy trăm mét, đá xanh phủ lên tứ phương, trong sân còn có một tòa cung điện, đại môn cung điện hai bên trái phải đứng hai pho tượng một người cao to đều cầm song kiếm giao nhau. Bảng hiệu bên trên Đại môn càng là có ba đại chữ đỏ tươi thoăn thoắt, càng ẩn chứa một tia mũi nhọn nghiêm khắc: Chấp Pháp đường.

Sở Mộ theo hai đệ tử chấp pháp đi vào Chấp Pháp đường, cả Chấp Pháp đường bố trí có điểm giống nha môn, một bình phong trầm trọng cực lớn, bên trên bình phong treo một bảng hiệu, bên trên ghi hai chữ: công chính, khí thế bức người màu đỏ như máu.

Dưới tấm bảng, thì là một cái ghế và một cái bàn lớn. Trên mặt ghế ngồi một người, là một lão giả hơn sáu mươi tuổi, sắc mặt nghiêm trang, mũi rộng miệng vuông, hai mắt nhắm nghiền, ngồi nghiêm chỉnh, hai tay đặt lên mặt bàn, áo dài màu đen. Trên người có một cỗ khí tức nghiêm nghị, giống như là một toà núi cao đứng sừng sững từ cổ chí kim.

Ánh mắt Sở Mộ vốn là rơi vào trên người lão giả, chỉ cảm thấy một cổ khí thế làm hắn hít thở không thông, trầm trọng như núi tựa hồ muốn nghiền áp mà đến, làm cho Sở Mộ kinh hãi, âm thầm suy đoán tu vi lão giả.

– Bẩm trưởng lão, đệ tử ngoại môn Sở Mộ đã được đưa đến.

Nam đệ tử chấp pháp thần sắc nghiêm túc, trong mắt không che dấu được sùng bái tôn kính chắp tay trầm giọng nói ra.

Thoáng chốc, hai mắt lão giả chậm rãi mở ra, một đôi mắt hắc bạch phân minh, phảng phất thấm nhuần hết thảy vô căn cứ, bỏ qua khoảng cách rơi vào trên mặt Sở Mộ, một cổ Hạo Nhiên Chính Khí như cuồng phong đập vào mặt Sở Mộ.

Nếu là người nhát gan hoặc là chột dạ dưới ánh mắt chính khí nghiêm nghị nhất định muốn tránh lui bối rối thậm chí tay chân như nhũn ra. Nhưng Sở Mộ không nhát gan cũng không chột dạ, thần sắc không thay đổi, chưa từng lui về phía sau một bước.

– Đệ tử ngoại môn Sở Mộ, ngươi trọng thương đệ tử ngoại môn Vương Trường Vương Nghĩa, cắt đứt gân tay đệ tử ngoại môn Vương Lỗi, việc này ngươi có thể thừa nhận!

Trưởng lão Chấp pháp mở miệng, trầm bồng du dương trung khí mười phần, thanh âm giống như chuông lớn gõ vang, rầm rộ, chính khí bức người, chữ chữ chui vào trong tai Sở Mộ, nếu là tâm trí không kiên nhất định muốn thất kinh.

– Đệ tử thừa nhận.

Sở Mộ chắp tay hành lễ, lạnh nhạt trả lời.

– Nói ra lý do?

Trưởng lão Chấp pháp lần nữa nói ra.

– Đê tử cùng với Vương gia Vương Lân…..

Sở Mộ bất từ bất tật (*không chậm không nhanh), ngữ khí thong dong đem sự tình lúc đầu đơn giản nhưng không mất trọng điểm nói rõ một lần:

– Trưởng lão Chấp pháp, đệ tử ra tay đúng là bị động, cũng không phải là đệ tử chủ động tìm sự tình, thỉnh trưởng lão minh giám.

– Còn có nhân chứng?

Ngữ khí trưởng lão Chấp pháp y nguyên chính khí.

– Chấp sự Tạp vụ đường Nghiêm Khoan cùng đệ tử nội môn Sư huynh Tiêu Thiên Phong đều tận mắt nhìn thấy, phần đông đệ tử ngoại môn cũng biết là Vương Lỗi chủ động tìm sự tình.

Sở Mộ không kiêu ngạo không siểm nịnh.

– Lục Tuyết, triệu Vương Phong, Nghiêm Khoan, Tiêu Thiên Phong đến Chấp Pháp đường.

Trưởng lão Chấp pháp phân phó nói:

– Ngôn Lăng, ngươi đến khu vực đệ tử ngoại môn điều tra nghe ngóng việc này.

– Vâng, trưởng lão.

Nam nữ đệ tử chấp pháp lúc này quay người rời đi, chỉ còn lại có Sở Mộ đối mặt trưởng lão Chấp pháp, mà trưởng lão Chấp pháp lần nữa hai mắt nhắm lại, không nói một lời, cả Chấp Pháp đường khí tức thập phần áp lực.

Sở Mộ vẫn không nhúc nhích đứng đấy, mạch suy nghĩ rõ ràng, không bị ảnh hưởng.

– Xem ra, việc này là cùng Vương Phong có quan hệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.