Giai Nhân Và Luật Sư

Chương 63

trước
tiếp

CHƯƠNG 63: GỌI BÈ LŨ ĐẾN

Người đàn ông tức giận từ dưới đất đứng lên, chỗ đầu gối của anh ta không ngừng truyền đến cảm giác đau đớn, mang theo nỗi nhục mà anh ta vừa phải chịu đựng, người đàn ông trừng mắt nhìn hai người, giống như muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ: “Được lắm, các cô có giỏi thì chờ ở đó cho tôi.”

Tư Tư giơ một ngón tay ra, lắc trước mặt người đàn ông rồi nói: “No, no, anh nói sai rồi, chúng tôi hèn nhát, mẹ anh giỏi mới đẻ ra cái thứ già mà mất nết, không biết xấu hổ như anh.”

“Cô!” Người đàn ông vô cùng tức giận, anh ta biết mình không đánh lại được cô gái trước mặt, anh ta giận dữ quay người rời đi, chuẩn bị gọi người đến.

“Thôi đi, thật đúng là đồ vô dụng, anh đừng có quay về khóc hu hu gọi mẹ đấy nhé.” Tư Tư nói.

Người đàn ông tức giận, đẩy một đám người đang tụ tập đứng xem để đi ra.

Người pha chế rượu nhìn thấy cảnh này, vội vàng nói với hai người bọn họ: “Này người đẹp, hai cô nên nhanh chóng rời đi, người đàn ông kia không dễ chọc đâu, cẩn thận rước họa vào thân.”

“Tôi không về, tôi không về, tôi muốn tiếp tục uống rượu, anh nhanh lấy rượu ra cho tôi.” Đan Diễn Vy ở bên cạnh la hét, cô không còn dáng vẻ bình tĩnh như ngày thường.

Tư Tư có tửu lượng rất tốt, tuy loại cocktail rainbow này khá nặng, nhưng cô ấy vẫn còn duy trì được lý trí, cô ấy cũng biết đánh người sẽ gặp rắc rối, đương nhiên, nếu như cô ấy muốn một mình rút lui an toàn, chuyện này không thành vấn đề.

Nhưng bây giờ cô ấy dẫn theo một con ma men, tốt hơn là nên rời đi, nếu sớm biết như thế, cô ấy không nên đánh giá cao bản thân mình.

Tư Tư lấy một xấp tiền màu đỏ từ trong túi ra, sau đó đặt lên trên bàn, muốn kéo Đan Diễn Vy rời đi: “Vy Vy, tối nay đến đây thôi, chúng ta về nhà.”

“Tớ không muốn về, tớ muốn uống rượu, tớ không về, không về đâu.” Đan Diễn Vy cố chấp ngồi trên quầy bar, cô còn giống như một đứa bé không ngừng đập tay lên trên bàn, để người pha chế lấy rượu cho cô.

Tư Tư cảm thấy bất đắc dĩ đưa tay ra ôm trán, cô ấy biết mình không coi chừng Vy Vy, để cho cô uống quá nhiều, đành phải vừa lôi kéo, vừa nói dối: “Được rồi, cậu và tớ trở về, sau đó chúng ta lại tiếp tục uống.”

Đan Diễn Vy hơi nghiêng đầu, chớp mắt hỏi: “Thật sao?”

“Đúng thế, chúng ta đi nhanh thôi.” Ánh mắt Tư Tư hơi khẩn trương, không ngờ thứ rác rưởi kia lại có năng lực dẫn theo bảy tám người đến đây.

“Được rồi.” Đan Diễn Vy miễn cưỡng đồng ý.

Tư Tư thở dài một hơi, cô ấy thật đúng là sợ không đưa được cô gái nhỏ này về.

Đáng tiếc người còn chưa đi ra khỏi vị trí của quầy bar liền bị vây xung quanh.

“Chó ngoan không cản đường, các người thức thời thì cút ra xa.” Tư Tư đỡ lấy Đan Diễn Vy đang nghiêng ngả, ánh mắt nguy hiểm nói. Tuy trong lòng cô ấy không chắc lắm, nhưng không thể thua khí thế.

“Anh cả, chính người phụ nữ này đã đá em.”

“Bị phụ nữ đá còn có mặt mũi để nói, cút sang một bên, nhưng hai cô em này đều là loại hàng cao cấp đấy.” Ánh mắt người được gọi là anh cả kia không có ý tốt nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá hai người bọn họ.

Cực phẩm, thật đúng là cực phẩm, chờ anh ta dùng xong lại bán cho câu lạc bộ đêm, có thể kiếm lời một khoản tiền.

“Em gái à, anh khuyên em đừng nên phản kháng làm gì, ngoan ngoãn nghe lời, các anh đây nhất định sẽ yêu thương em.” Người anh cả vừa lên tiếng, mấy người đàn ông bên cạnh cũng ồn ào nói.

“Anh cả, anh thật đúng là có diễm phúc, có được hai người đẹp hầu hạ, đến lúc đó anh nhớ để phần cho tụi em ít nước canh để uống nhé.”

“Anh cả, hai cô gái này đều là hàng tốt, chỉ nhìn thôi cũng khiến cho trong lòng người ta cảm thấy ngứa ngáy.”

“Yên tâm đi, chờ anh đây dùng xong, dĩ nhiên sẽ không thiếu phần của mấy…” Người anh cả kia còn chưa có nói xong.

Một nắm đấm vung lên, đánh lệch mặt anh ta: “Con mẹ chúng mày.”

Những người xung quanh đứng xem náo nhiệt đều cảm thấy sửng sốt, ban đầu sàn nhảy rất sôi động, vào lúc này cũng trở nên yên tĩnh.

Mấy tên đàn em khác đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng được nhìn người phụ nữ tóc đỏ trước mặt, cô gái này quá dũng mãnh rồi.

Người anh cả kia cảm thấy chỗ cằm truyền đến cảm giác đau đớn, anh ta trừng mắt nhìn Tư Tư, giọng nói giận dữ giống như từ trong kẽ răng rít ra: “Dám đánh tao, các anh em, bắt lấy hai con khốn này cho tao.”

“Vâng, anh cả.”

Mấy tên đàn em hơi sửng sốt một lúc, sau đó tất cả đều cảm thấy hưng phấn, điều này đại biểu cho việc bọn họ cũng có cơ hội được hưởng hai cô em xinh đẹp này.

Tư Tư liếc thoáng qua Đan Diễn Vy còn đang cười, cô ấy nhận mệnh thở dài một hơi, đặt Đan Diễn Vy cạnh quầy bar, trước khi đám người kia xông lên, khởi động bả vai và cánh tay.

“Các anh muốn tìm đường chết thì đến đây.”

Bọn họ đều nghĩ đây chẳng qua chỉ là hai người phụ nữ yếu đuối, căn bản không để vào mắt, mãi cho đến khi một tiếng hét đau đớn thảm thiết vang lên: “Cậu bé của tôi… Đau chết tôi rồi…”

Tư Tư khinh thường thổi nắm đấm, nhìn sang những người khác rồi nói: “Còn kẻ nào muốn làm một tên thái giám cuối cùng của Trung Quốc nữa thì đến đây.”

Mấy kẻ khác nhìn người đàn ông đang nằm lăn lộn dưới mắt đất, lập tức trở nên chần chờ, một nhát đạp kia, thật đúng là đủ hung ác, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy đau đớn.

“Một đám rác rưởi, nhiều người đàn ông như thế, vậy mà ngay cả một người phụ nữ cũng không bắt được, tất cả xông lên cho tao.” Anh cả nhắc nhở, mấy tên đàn em bỗng nhiên tỉnh táo lại.

Đúng thế, bọn chúng có nhiều người như vậy, cho dù một người phụ nữ có giỏi như thế nào, làm sao có thể đối phó với nhiều người đàn ông như vậy được.

Tư Tư không nói gì, ánh mắt cô ấy sắc bén nhìn lấy mấy người bọn họ, cúi người tránh thoát một nắm đấm, tay phải đấm mạnh vào bụng người đàn ông, người đàn ông đau đớn kêu lên một tiếng, đưa tay ôm bụng, không còn sức để đánh nhau.

Tư Tư dễ dàng đối phó với sự công kích của mấy người đàn ông này.

Người đàn ông đi mật báo nhìn thấy thân thủ linh hoạt của Tư Tư, con ngươi anh ta đảo một vòng, lập tức có chủ ý, lợi dụng lúc Tư Tư quay đầu để đối phó với những kẻ khác, anh ta lén lút đi đến bên cạnh Đan Diễn Vy còn đang dựa người vào cạnh bàn.

Anh ta vừa kéo người vào trong ngực, vừa đắc ý nói với Tư Tư còn đang đánh nhau với khí thế ngất trời: “Con khốn, nếu như mày còn dám đánh nữa, đừng trách tao không khách sáo với cô ta.”

Sau khi nói xong, anh ta còn đập vỡ một chai rượu trên quầy bar, đem phần mảnh vỡ kề sát mặt Đan Diễn Vy.

Tư Tư nhìn thấy Đan Diễn Vy bị khống chế, cô ấy không dám hành động thiếu suy nghĩ

Anh cả nhìn thấy tình hình thay đổi liền khen ngợi: “Chú hai, chú làm tốt lắm.”

“Cảm ơn anh cả.” Người đàn ông nịnh nọt trả lời.

Đan Diễn Vy cảm thấy không thoải mái, cô nhíu mày lại, không quan tâm đến mọi chuyện, giãy dụa nói: “Thả tôi ra, nhanh thả tôi ra.”

“Mày ngoan ngoãn ở yên đó cho tao.” Người đàn ông tức giận quát.

Đan Diễn Vy không quan tâm nhiều như thế, cô chỉ cảm thấy bên người mình có một mùi khó ngửi, làm thế nào cũng không biến mất, cô không vui nói: “Thối quá, làm sao lại có một mùi thối như thế chứ, thật đúng là buồn nôn.”

“…”

“…”

Nếu như không phải nhìn thấy bạn tốt của mình đang gặp tình huống nguy hiểm, Tư Tư rất muốn cười.

“Con khốn, mày im miệng lại cho tao.” Ở trước mặt nhiều người như thế, anh ta bị chê trên người rất thối, anh ta bỗng nhiên cảm thấy rất mất mặt, người đàn ông cầm lấy mảnh vỡ thủy tinh, muốn rạch lên mặt Đan Diễn Vy.

“Đừng.” Tư Tư nhìn thấy thế, cô ấy không kịp suy nghĩ nhiều, vô thức muốn xông đến để ngăn cản, nhưng cô ấy bị nhiều người bao vây xung quanh, căn bản không xông lên được.

Mắt thấy Đan Diễn Vy sắp bị hủy dung, ngay trong lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một cánh tay vươn ra, chuẩn xác giữ chặt cổ tay người đàn ông kia lại, cho dù anh ta có dùng sức như thế nào cũng đều vô dụng, anh ta còn không kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra.

Chỗ xương cổ tay truyền đến một tiếng “răng rắc”, chai rượu trong tay người đàn ông cũng rơi xuống, theo sau đó là một tiếng hét như giết heo vang lên: “Tay của tôi, tay của tôi sắp đứt rồi…”

Thật ra không đứt, chỉ là gãy xương mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.