Độc Tôn Truyền Kỳ

Chương 59

trước
tiếp

Chương 59

“Hahaha, thiếu hiệp lợi hại thật, không ngờ lại giết chết được tên trộm cướp khét tiếng Cuồng Diệm!”

Sắc mặt Đồng Hổ lập tức trở lại trạng thái bình thường, ông ta cười lớn và ca ngợi Lâm Nhất.

Người thông minh vừa nhìn thấy quyển bí kíp đó thì có thể đoán ra ngay Cuồng Diệm đã chết rồi.

“Xin hỏi thiếu hiệp tên họ là gì?”

Đồng Hổ vốn dĩ không mấy coi trọng Lâm Nhất, giờ lại hỏi với vẻ trịnh trọng.

“Lâm Nhất, đệ tử ngoại môn của phái Thanh Vân. Ông chủ Đồng hãy ra giá cho quyển kỹ thuật võ học này đi!”

Đồng Hổ quay về với vẻ mặt của một thương nhân, sau khi suy ngẫm một lúc thì hạ giọng nói: “Chắc giá một ngàn viên linh thạch hạ phẩm!”

“Cáo từ!”

Lâm Nhất không nói lời thừa, hắn lấy quyển bí kíp lại rồi đứng dậy đi.

“Xin Lâm công tử hãy dừng bước, có gì từ từ nói…”

Sắc mặt Đồng Hổ liền thay đổi, ông ta vội vã giữ Lâm Nhất lại, nở nụ cười đau khổ nói: “Lâm công tử, không cần phải kiên quyết vậy đâu, ta chỉ có thể thêm nhiều nhất là hai trăm viên linh thạch hạ phẩm nữa thôi!”

Đồng Hổ thấy Lâm Nhất vẫn không chuyển ý thì cắn răng nói: “Một ngàn rưỡi linh thạch hạ phẩm, ta không thể trả cao hơn nữa được!”

Trên thực tế, mặc dù biết giá trị của võ kỹ cao cấp không tầm thường nhưng Lâm Nhất cũng không biết giá cả cụ thể thế nào.

Nhưng hắn biết người làm ăn rất gian xảo, gì mà chắc giá, gì mà mua lỗ vốn, đều là lừa người ta hết.

Vậy nên hắn mới cố ý thử xem sao. Lâm Nhất cũng coi như tạm hài lòng với cái giá một ngàn năm trăm viên linh thạch hạ phẩm.

“Ông chủ Đồng, chẳng phải vừa nãy mới nói không trả hai giá sao?”

Lâm Nhất ngồi xuống lại, nhẹ nhàng nói.

Đồng Hổ không hề cảm thấy bối rối mà ung dung nói: “Trong tương lai, nhất định Lâm công tử sẽ nổi danh giang hồ. Lần đầu tiên ta làm ăn với công tử nên cũng phải tỏ chút thành ý chứ!”

Nói thì nghe hay lắm, Lâm Nhất cũng không để trong lòng, hắn tiếp tục lấy gan, răng độc và gân máu của Huyết Diễm Xà ra.

Lúc Đồng Hổ nhìn thấy gan rắn và răng rắn thì vẻ mặt vẫn còn bình tĩnh.

Nhưng khi Lâm Nhất lấy gân máu của Huyết Diễm Xà ra thì hai mắt của Đồng Hổ bỗng mở to ra, ông ta vội vã chạy qua xem thử.

“Đúng thật là Huyết Diễm Cốt rồi!”

Lâm Nhất nhìn với vẻ thắc mắc, sợi gân máu đó chẳng qua chỉ to bằng ngón tay út, cực kỳ mềm, sao lại gọi là Huyết Diễm Cốt?

“Xem ra tiểu đệ không biết giá trị của Huyết Diễm Cốt này rồi. Sợi gân máu trên lưng của Huyết Diễm Xà chính là xương mềm của nó, cực kỳ quý hiếm. Ta thật sự không biết sao tiểu đệ có thể làm được, rất nhiều cao thủ võ đạo tầng chín đều không làm được!”

Đồng Hổ nhìn Lâm Nhất với ánh mắt đầy kinh ngạc.

“Khó lắm sao?”

“Chuyện đó là đương nhiên! Mặc dù cảnh giới của con Huyết Diễm Xà này không cao nhưng muốn lấy được Huyết Diệm Cốt của nó thì phải đánh chết nó ngay khi tấn công nó, chậm một giây thì Huyết Diệm Cốt sẽ biến thành ngọn lửa, thiêu sạch mọi thứ. Chuyện này rất khó làm, mười lần chưa chắc thành công được một lần”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.