Cô Vợ Dịu Dàng Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 6

trước
tiếp

Chương 6

Giản Trúc Linh thoải mái đứng ở nơi đó, khẽ nâng cằm, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người, bên mép không kìm được nở một nụ cười yếu ớt như hoa, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ thấp thỏm làm thế nào cũng không thể nén được sự hưng phấn.

Là thế đấy, thân là người của công ty giải trí âm nhạc SE, người đầu tiên có thể gặp mặt trực tiếp Enson, có thể không hưng phấn sao?

Đường Uyển Đình nhìn người đứng trên bục, Giản Trúc Linh đi đôi giày cao gót băng thanh kiêu ngạo mà đứng, cả người bắt đầu từ từ run rẩy, ngón tay dần dần thu lại, nắm chặt thành quyền.

Giản Trúc Linh, Giản Trúc Linh, Đường Uyển Đình không tự chủ được bắt đầu đem cái tên này nhắc đi nhắc lại, lẩm bẩm trong miệng.

Nếu như không phải cô ta, bây giờ cô cũng sẽ không phải đến nước này!

Nếu như không phải cô ta, tối nay cô cũng không đến nỗi phải hiến thân người khác!

Đôi mắt xinh đẹp của Đường Uyển Đình, hiện lên một sự hận thù sâu đậm.

Giản Trúc Linh, không khỏi ước mơ quá đẹp đi, Đường Uyển Đình cô gây ra mọi chuyện, sẽ không thể làm đồ cưới cho cô ta được.

Nghĩ tới đây, Đường Uyển Đình liền xách váy, chân trần xông lên trên sân khấu.

“Đôi giày này, là của tôi.”

Vào lúc Đường Uyển Đình đứng ở trên bục, ngăn trước mặt Giản Trúc Linh nói ra những lời này, hiện trường có chút xôn xao.

Giản Trúc Linh ngước mắt lên, dừng lại ở trên gương mặt của Đường Uyển Đình, đầu tiên là hơi kinh ngạc, sau đó từ từ gợi lên một nụ cười, dáng vẻ thản nhiên, thì ra là cô.

Con ngươi Đường Uyển Đình đen tuyền như thủy tinh, lóe lên ánh sáng trong trẻo, nhìn chằm chằm người đàn ông mặc tây trang đen đứng một bên, mở miệng lần nữa: “Không tin tôi đi cho anh xem!”

Người đàn ông mặc tây trang đen hơi cúi đầu, sửng sốt một chút, đêm này, tất cả các cô gái đi lên thử giày đều có mang giày, duy chỉ có cô đi chân trần, nhất thời, liền nghiêng đầu, gật đầu với Giản Trúc Linh một cái, tỏ ý bảo cô ta cởi giày ra.

Giản Trúc Linh hơi nhíu mày, mang theo mấy phần khinh thường, hai mắt quét nhìn từ trên xuống dưới Đường Uyển Đình, tiếp đó lại cười một tiếng, cô ta đúng thật là đánh giá cao Đường Uyển Đình, cô ta cho rằng cô sẽ biết khó mà lui, không nghĩ tới bây giờ, lại còn có mặt mũi đứng ra, sắp chết rồi còn giãy giụa vô ích, thật là chết đến nơi rồi còn không chịu thua!

Nhưng mà, Đường Uyển Đình hôm nay, sớm đã không còn bất cứ gì nữa rồi, không phải chỉ là thử một đôi giày thôi sao? Cô ta còn không tin, chân cô có thể vừa hơn so với chân cô ta sao? Nếu như ở trước mặt nhiều người như vậy, mình không chịu cởi giày, làm vậy cũng quá nhỏ nhen!

Vì vậy, Giản Trúc Linh thoải mái cởi đôi giày cao gót kia ra.

Đôi giày tinh xảo kia được người đưa đến trước mặt Đường Uyển Đình, Đường Uyển Đình ngừng thở, nhắm mắt lại, lúc này này mới nâng cặp chân nhỏ nhắn trắng mịn lên, nhẹ nhàng sỏ chân vào.

Lớn nhỏ vừa vặn, mập gầy phù hợp, ngay cả cái giây giày, đều vô cùng vừa vặn, không căng lên như Giản Trúc Linh vừa rồi, giống như là vì cô mà làm ra vậy.

Vốn toàn trường đang ồn ào nhất thời yên lặng như tờ.

Vẻ mặt Giản Trúc Linh trở nên có chút khó coi, cô ta quả thật không nghĩ tới, Đường Uyển Đình đi đôi giày này còn thích hợp hơn cô ta.

“Thì ra, vị tiểu thư này thích hợp với đôi giày hơn.” Người đàn ông mặc tây trang đen lập tức cung kính xoay người, dẫn đường: “Bây giờ mời cô đi theo tôi…

Ý nói, người tối nay có thể thấy Enson, đã từ Giản Trúc Linh, đổi thành Đường Uyển Đình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.