Cô Vợ Bất Hạnh Của Cố Đại Thiếu

Chương 14

trước
tiếp

Chương 14

Trước kia đối xử với cô hào sảng thoải mái, nhưng khi biết cô là Cố thiếu phu nhân, thái độ đã thay đổi, ngữ khí khi nói chuyện với cô cũng trở nên ác liệt.

Cũng phải thôi, có ai mà không mơ tưởng muốn được làm vợ của Cố Kiến Lăng đâu.

Bàn về nhan sắc, khuôn mặt anh thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, bàn về khí chất, nếu nói anh nổi bật thứ hai, hẳn là không ai dám nhận mình đứng thứ nhất.

Bàn về gia thế, anh vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, cha là chủ tịch tập đoàn Trì Hữu, kiêm luôn chủ tịch tập đoàn Cố thị, mẹ là cố đông lớn thứ hai của tập đoàn Tống thị, cậu của anh lại là chủ tịch tập đoàn Tống thị, trên đời này, muốn tìm ra người thứ hai hoàn hảo xuất sắc như anh, sợ là cả đời cũng không tìm được.

Vậy cho nên, đám con gái đó ghen tị cũng là điều dễ hiểu.

Kì Mân Tuyết đã ăn xong, còn đang suy nghĩ bâng quơ, Cố Kiến Lăng đã trở về từ lúc nào không hay, trên tay anh còn cầm theo một bộ lễ phục màu đen, khuôn mặt lạnh băng bước đến trước bàn ăn, cất lên giọng nói lạnh nhạt: “Cho cô 5 phút, thay bộ váy này rồi đi dự tiệc với tôi”

Kì Mân Tuyết nhận lấy bộ váy từ trên tay anh, nhanh chóng vào phòng thay đồ, chưa đến 5 phút đã thay xong, cô ngắm nhìn mình trong gương, sắc mặt hơi cứng lại.

Thế này…

cũng quá hở hang rồi nhỉ? Cô định cởi ra để thay bộ khác, ngoài cửa lại truyền đến tiếng thúc giục của Cổ Kiến Lăng: “Nhanh lên, tôi không có nhiều thời gian để cô lãng phí”

Kì Mân Tuyết cũng không dám chậm trễ nữa, cố nén cảm giác xấu hổ, cắn răng bước ra khỏi phòng.

Vừa nhìn thấy cô, Cổ Kiến Lăng lập tức sửng sốt.

Cô gái trước mắt anh làn da vốn đã trắng như tuyết, chiếc váy đen đính kim cương càng làm cô nổi bật hơn, phần eo của chiếc váy mặc dù đã bị thợ may cố ý may chật, nhưng cô vẫn mặc vừa, vòng eo mảnh khảnh tựa như dùng một tay là có thể bóp nát.

Phần ngực váy bị khoét sâu, không những không thấy phản cảm mà còn khiến cô trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết, so với đêm cô uống rượu say kia còn đẹp hơn vài phân.

Tấm lưng trần không có vải vóc che chắn, lộ ra xương cánh bướm tuyệt đẹp.

Tà váy bị xẻ lên đến tận đùi, tôn lên cặp chân thon dài như người mẫu, lúc này, Kì Mân Tuyết đẹp đến mức khiến Cố Kiến Lăng chẳng thể nào rời mắt nổi, thẳng cho đến khi cô lên tiếng nhắc nhở, anh mới bừng tỉnh lại.

“Kiến Lăng, anh…không hài lòng sao?”

Thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào mình, Kì Mân Tuyết hơi bất an, chẳng lẽ cô mặc chiếc váy này rất xấu sao? Cố Kiến Lăng ho nhẹ một cái, cố gắng che dấu vẻ mất tự nhiên trên khuôn mặt, lạnh nhạt nói: “Không tôi, tạm được, có điều ở trước mặt người ngoài, cô gọi tôi là ông xã đi, tránh cho người ta nghỉ ngờ”

“Vâng.

Giọng của cô nhẹ nhàng lại mềm mại, khiến cho lòng anh rối bời, anh cố gắng quên đi cảm giác kì lạ nơi trái tim, gọi chuyên viên trang điểm nổi tiếng đến để trang điểm cho cô.

Thật ra thì cô để mặt mộc vẫn có thể xinh đẹp động lòng người, nhưng cô đang chuẩn bị theo anh đi dự tiệc lớn, nếu không trang điểm thì lại không hay cho lắm.

Chuyên viên trang điểm mà anh mời đến là một người rất có năng lực, anh ta có thể làm cho một người xấu thảm hại trở nên xinh đẹp, đối với một người đã đẹp sẵn như Kì Mân Tuyết, anh ta chỉ cần trang điểm nhẹ cho cô cũng đủ để khiến nhan sắc của cô trở nên độc nhất vô nhị.

Thật đúng là như vậy, sau khi trang điểm cho cô xong, anh ta hài lòng ngắm nhìn người con gái trước mắt, thỉnh thoảng lại gật đầu tán dương: “Đẹp, rất đẹp, trang điểm vào lại còn đẹp hơn, Cố đại thiếu đúng là có phúc khi cưới được một người vợ như cô.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.