Cố Tổng Sủng Thê

Chương 58

trước
tiếp

Chương 58

Cố Nam thấy biểu tình trên mặt Mộc Mai lập tức thay đổi, biết mục đích của mình đã đạt được, sau đó khẽ cười, liếc nhìn đồng hồ trên tay nói: “Thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi còn phải quay về công ty đi làm, em dâu này, hôm nay là do anh mạo phạm đến, hôm khác anh nhất định sẽ mở tiệc xin lỗi em.

“Anh cả, anh khách khí rồi.” Vẻ mặt Mộc Mai đã bình tĩnh như thường lại, có vẻ cũng không có vì bức ảnh vừa rồi mà ảnh hưởng tới tâm trạng của cô.

Đưa Cố Nam đi ra ngoài, sắc mặt Mộc Mai lập tức lạnh đi, cô nhìn chị An nói: “Tên đàn ông kia bị gì thế?”

Chị An thở dài một hơi, bất đắc dĩ ‘ lắc đầu nói: “Mợ à, từ nhỏ cậu cả và cậu hai đã không hòa thuận, cậu hai sinh ra đã thông minh, ông cụ Cố rất xem trọng cậu ấy, ban đầu tính nâng cậu hai lên chiếc ghế tổng giám đốc, nhưng năm năm trước cậu hai lại xảy ra tai nạn xe cộ, không may gấy cả hai chân, đời này không đứng lên nổi. Mà gia sản nhà họ Cố không thể nào giao cho một kẻ vô dụng ngay cả đứng cũng đứng không được, cho nên đã để cậu cả thay thế vị trí đó của cậu hai.”

Đúng là đáng tiếc, sự nghiệp mà chính mình cố gắng nhiều năm mới gầy dựng được, kết quả lại thành may áo cho người khác.

Mộc Mai không ngờ sự việc lại là như thế, nếu lần tai nạn xe cộ kia mà không liên quan đến Cố Nam, thì đó mới là điều khiến người ta không thể tin nổi.

Cô không tin trên đời này lại có chuyện vừa khéo như thế được.

“Lẽ nào ban đầu không có ai đi điều †ra xem rốt cuộc chuyện này có liên quan tới ai sao?” Mộc Mai biết hồi đó Cố Văn rất có khả năng, cho nên xảy ra †ai nạn xe cộ như vậy, lẽ nào người nhà họ Cố lại ngồi yên chờ chết không điều tra đến cùng ư?

“Cho dù điều tra thì sao? Cậu hai đã không thể đứng lên nổi nữa, chẳng khác gì là một quân cờ bỏ đi. Huống chỉ, dù bọn họ biết là ai làm tì bọn họ cũng có ý định giao gia sản nhà mình vào tay cậu cả thôi.

“Mợ à, nói thật, trước khi kết hôn với mợ, cậu hai chưa bao giờ nở nụ cười, vụ †ai nạn xe cộ diễn ra năm năm trước đã khiến cậu hai trở nên sớm năng chiều mưa, không ai dám đi tới nói chuyện với cậu ấy cả…”

Phải nói là sự xuật hiện của Mộc Mai đã thay đổi Cố Văn, cô ta hy vọng Mộc Mai có thể làm bạn bên cạnh Cố Văn suốt đời.

“Hóa ra là như thế, trước đây tôi cũng không hiểu rõ anh ấy lắm.”

Mộc Mai không khỏi nhớ tới một ngày nào đó vào năm năm trước, cô bị người nhà họ Mộc đuổi đi nên mới phát hiện rời xa cái gia đình kia thì rất khó sống. Nếu không phải bị ép đến không còn đường lui nữa, Mộc Mai cũng sẽ không vực dậy đối đầu khó khăn để biến thành tính cách như ngày hôm nay.

Hai người bọn họ thật đúng là cùng cảnh ngộ, nhưng điều duy nhất đáng được ăn mừng ở đây là cô may mắn hơn Cố Văn nhiều, cô có được đôi chân hoàn chỉnh, còn Cố Văn thì lại không.

“Chị An, tôi biết chị muốn nói gì, chị yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không buông tay Cố Văn ra đâu. Nếu chúng tôi đã kết hồn, thì tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh ấy”

Sau khi chị An nghe thấy thế trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười ôn hòa, cô †a quả nhiên không có nhìn lầm Mộc Mai.

Có lẽ Mộc Mai chính là một bước ngoặt của Cố Văn.

Vào buổi tối, Mộc Mai và Cố Văn đã gọi điện video với nhau, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú người đàn ông trong video, Mộc Mai hỏi: “Anh đi công tác bao lâu?”

“Nửa tháng.” Từ khi rời đi đến bây giờ đã ba ngày, theo thường lệ thì sẽ mất khoảng nửa tháng.

Trong mắt Mộc Mai có một tia ảm đạm: “Sẽ lâu như vậy sao?”

Hai người họ ở bên nhau rõ còn chưa được hai tháng, từ sau khi người đàn ông này không ở nhà, cô cảm thấy có chút không quen.

“Nhớ tôi rồi sao?” Cố Văn cười hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.