Cố Tổng Sủng Thê

Chương 146

trước
tiếp

Chương 146

“Anh Trọng Văn khéo đùa.” Elsa điệu đà nâng bàn tay lên vén tóc ra sau đầu, vẻ thẹn thùng trên mặt không cách nào giấu đi được, kẻ ngốc cũng nhìn ra được là cô ta đang thích Sở Trọng Văn.

Lăng Khải đứng ở sau lưng Sở Trọng Văn nhìn thấy cảnh này lập tức trợn trắng mắt, không ngờ cái thằng nhãi Sở Trọng Văn lại dám chọc ghẹo ngả ngớn với con gái nhà người ta, chắc chăn mấy cô gái kia không biết được rằng gặp người nào xinh đẹp anh ta cũng đều sẽ nói như vậy.

Trong văn phòng, Cố Văn nhìn Mộc Mai khẽ mỉm cười, anh nói: “Mai à, vậy mà bấy lâu nay tôi lại không biết em ghen tuông đến mức như thế đấy.”

Mộc Mai lúng ta lúng túng nói: “Thực xin lỗi, tôi nên tin tưởng anh mới đúng.”

Cố Văn giơ tay ra kéo cô ngồi lên đùi của mình rồi nói: ‘Em là vợ của tôi, không cần phải nói câu xin lỗi với tôi, em càng tức giận thì chứng minh em càng để ý tới tôi, không phải sao?”

Dứt lời, anh vươn ngón tay thon dài ra nâng cằm của Mộc Mai lên, anh muốn chạm vào đôi môi căng mộng của cô, chỉ cần tới gần Mộc Mai, anh sẽ không kiêm chế được dục vọng của mình, bất cứ khi nào bất kể ở đâu, anh cũng đều muốn nuốt cơ thể mềm mại ˆ ngọt ngào này của cô vào trong bụng.

Mộc Mai cuống quít đứng lên, sau đó liếc nhìn sang phòng nghỉ nói: “Bị người khác nhìn thấy thì không được tốt Ị lắm đâu.” Tiếp theo cô lại hỏi: “Đúng rồi, Sở Trọng Văn và Lăng Khải cùng nhau đến tìm anh là vì có chuyện quan trọng gì sao?”

Nhìn ra Mộc Mai đang cố ý nói sang, chuyện khác, Cố Văn cũng không vạch trần cô, dù sao anh vẫn còn có rất nhiều cơ hội, vì thế anh trả lời: “Họ tới tìm tôi là bởi vì Cố Nam giao cho tôi một vụ làm ăn.”

Trước đó không lâu, Cố Nam kêu Cố Văn đi giải quyết một nhiệm vụ có độ khó bậc nhất, nếu thương lượng thành công thì sẽ đắc tội một vài khách hàng lâu năm, còn nếu bàn bạc thất bại thì sẽ ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của gia đình, nói ra thì cũng tội cho Cố Nam vì muốn hại anh mà đã hết vắt óc tìm ra một mối làm ăn tiến không được lui cũng không xong như thế để giao cho anh.

“Tôi cũng có nghe nói vê dự án này rồi.” Mộc Mai làm trợ lý cho Cố Văn, cho nên đương nhiên cô cũng nghe được phong phanh, Cố Nam làm như vậy rõ ràng là đang muốn gây khó khăn cho Cố Văn.

“Em có suy nghĩ thế nào về chuyện này?” Cố Văn dựa vào ghế nhìn người phụ nữ trước mặt, biểu cảm của Mộc Mai trông có vẻ không nôn nóng như Sở Trọng Văn và Lăng Khải, có lẽ cô đã có hướng giải quyết khá tốt cho chuyện này rồi.

Mộc Mai cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi chậm rãi mở miệng: “Theo tôi được biết thì Công ty Hưng Thịnh đã tiến quân vào thị trường Châu Âu được mấy năm, các hoạt động kinh doanh cũng diễn ra khá tốt, nếucó thể thương lượng thành công vụ làm ăn này thì chắc chắn tập đoàn sẽ có cơ hội mở rộng thị †rường, nhưng trong khoảng thời gian này chúng ta nhất định phải cung cấp ưu đãi cho khách hàng mới, cùng lúc đó cũng phải chăm sóc lại khách hàng cũ, nếu không đường dây liên kết cung ứng sẽ bị đứt đoạn, toàn bộ hoạt động kinh doanh của Công ty Hưng Thịnh ở thị trường Châu Âu sẽ chịu ảnh hưởng, do đó chúng ta cần phải đưa ra một điều kiện có thể khiến cả khách hàng mới lẫn khách hàng cũ đều có thể chấp nhận được.”

Cố Văn mở một khoản hợp đồng ra đưa cho Mộc Mai rồi nói: “Em đọc cái này đi.”

Mộc Mai nhận lấy hợp đồng, đọc một lúc cô kinh ngạc nói: “Sao giá cả lại , thấp như vậy, nếu để khách hàng cũ biết, họ nhất định sẽ không chịu ngồi yên.

Cố Văn gật đầu nói: ‘Hơn nữa Cố Nam đã nói với hội đồng quản trị rằng sẽ hoàn thành dự án này trong vòng ba tháng, bây giờ tôi là người chịu trách nhiệm trực tiếp cho dự án, nếu không đạt chỉ tiêu thì có lẽ chức vị tổng giám đốc này sẽ lập tức bị hủy bỏ.”

“Chẳng lẽ hội đồng quản trị không nhìn ra được nhiệm vụ này gần như không thể hoàn thành sao? Hơn nữa nếu để xảy ra tổn thất, chẳng lẽ Cố Nam sẽ không phải gánh bất cứ trách nhiệm nào à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.