Cô ấy xinh đẹp như vậy

Chương 45-46

trước
tiếp

Chương 45: Ha hả

Mấy ngày nay, Hứa Anh đều không muốn nhúc nhích.
Không phải ghé vào bàn ngủ thì là ngồi phát ngốc. Thiếu Kim Vũ trong biệt đội xấu xa, Trần Tinh Phàm cùng Giang Hoàn, Tống Tiểu Chi ngẫu nhiên sẽ ở đằng sau chơi bài ầm ĩ, nhưng so với lúc trước cũng thu liễm nhiều. Trong lòng ba người đều mang nỗi lòng của chính mình, vô tâm vô tư ngủ trốn học, tiêu xài ngày tháng thanh xuân đã từng, phảng phất như đã một đi không trở lại.
Trần Tinh Phàm cùng Giang Hoàn hai tên học tra vội vàng chuẩn bị ra nước ngoài, kết hợp với xử lí mối quan hệ ái muội vi diệu với nhau.
Mà Tống Tiểu Chi mỗi ngày đều vội vàng nhắn tin dính nhớp cùng bạn trai, nấu cháo điện thoại, thấy sắc quên bạn.
Chỉ có Hứa Anh, sau khi từ chối biểu diễn văn nghệ, lại khôi phục trạng thái không biết phải làm gì, mỗi ngày chỉ có ngẩn ngơ nhìn giáo viên trên bục giảng giảng bài, nghe dạy dỗ về đạo lý nhân sinh, tiêm máu gà cho học sinh trong lớp, hướng tới thi đại học.
Mà cô, trên mặt thờ ơ, nhưng đáy lòng đã ẩn ẩn hoảng loạn cùng bất ổn.
Cố Tinh Trầm gần đây rất bận, hoạt động vẫn chưa xong, cậu giống như vĩnh viễn không hề có thời gian! Thời gian bên cô cũng ít đi một chút.
Một ngày lại một ngày, cuối cùng tới ngày trước hôm tổ chức hoạt động giao lưu văn hóa.
Buổi chiều sau khi tan học, Hứa Anh một mình ngồi trên phòng truyền thông sân thượng, nơi đã từng luyện ca cùng dàn nhạc.
Nơi này địa thế cao, ngồi ở thành xi măng có thể quan sát hơn một nửa trường Bát Trung.
Sau hồ Thanh Hoa là một con đường, đi tới rừng hương chương, còn có những tán cây lộ ra hình dáng điêu tàn loáng thoáng các khu dạy học lớn nhỏ. Nơi xa là Bộ Sơ Trung , gần một chút là Bộ Cao Trung. Hiện tại trời đã hơi tối, mọi nơi trong trường học đều bắt đầu sáng đèn.
Cô lại quay đầu nhìn.
Trong trời tối lại có một nam sinh đi tới, trời có chút đen, nhìn không rõ lắm.
Thân hình mảnh khảnh, trên dưới một mét tám, cậu càng tới gần, Hứa Anh dần dần thấy được cổ áo sơ mi đồng phục trắng tinh, còn có một chiếc đồng hồ mộc mạc trên cổ tay.
Một nam sinh thật thuần khiết sạch sẽ.
“ Lạnh không?”
Tiếng nói Cố Tinh Trầm nhàn nhạt, đem áo khoác đồng phục của mình khoác trên người Hứa Anh. Đôi tay giao nhau kéo kéo quần áo nam sinh trên vai: “ Có chút.”
“ Đã bảo đừng giảm béo nhịn ăn cơm chiều. Đã gầy như vậy rồi.”
“ Bởi vì không ăn nên mới gầy đó, cậu cho rằng tớ ăn rồi sẽ còn gầy như vậy sao.”
Nói xong Hứa Anh vẫn nhận được một chiếc bánh gạo ấm áp, cười ra tiếng: “ Tớ biết ngay bé ngoan nhất định sẽ chăm sóc tớ.”
Cố Tinh Trầm hơi cười, ở bên cạnh cô ngồi xuống, duỗi tay vuốt ve mái tóc Hứa Anh.
Thật mượt mà.
Sau đó cổ tay cậu bị túm, Hứa Anh lấy đồng hồ cậu nhìn thời gian.
“ Mới hơn sáu giờ một chút sao, trời đã tối như vậy.”
Cố Tinh Trầm: “ Càng gần đông chí, ban ngày sẽ càng ngắn.”
“ Vậy sao?”
“ Ừm, giáo viên địa lý đã từng dạy, trước khi chia lớp văn lý.”
“ À…..” Hứa Anh nhìn cậu: “ Cậu biết tớ không thích học tập, không biết.”
“ Ngốc.”
Hứa Anh nghiêng người nhìn cậu: “ Cậu thông minh là được rồi. Trên đời có nhiều người thông minh như vậy làm gì? Ai cũng thi được hạng nhất, những người học bá như cậu chắc chắn sẽ mất đi hào quang!”
“ Nhớ rõ lần sau khi thi, hãy đem những lời nói này dùng ở trong bài văn.”
“ ……….”
Hứa Anh tức giận trừng cậu.
Hai người an tĩnh vài phút, cùng nhau nhìn về con đường trong vườn trường uốn lượn phía xa xa, chuỗi đèn đường mờ nhạt như con sông, học sinh lui tới, nhìn xa giống như đàn kiến tốp năm tốp ba đang di động.
“ Tinh Trầm, cậu muốn thi vào trường đại học nào.”
“ Nhân Đại, hoặc là tài chính Bắc Đại.”
“ Điểm rất cao phải không?”
“ Tạm ổn.”
Hứa Anh nhìn về phía cậu, chớp chớp mắt, sau đó dùng Baidu tra điểm tài chính Bắc Đại, liền nổ tung.
“ Cố Tinh Trầm! Năm nay người trúng tuyển điểm thấp nhất là 648! Cậu còn bảo với tớ ‘ Tạm ổn’!”
Hứa Anh giống như thấy quỷ nhìn Cố Tinh Trầm, dường như đang xác nhận có phải đàn ông nhà mình hay không, sau đó lại nghĩ tới thành tích thường ngày của cậu, một hồi lâu mới nhỏ giọng nói: “ Được rồi, đối với cậu mà nói xác thật là ‘ Tạm ổn’ …….”
Thiếu niên nhàn nhạt mà cười nhìn cô.
Hứa Anh nghiêng mắt to nhìn chằm chằm Cố Tinh Trầm, chua xót, hâm mộ, ghen ghét, hận.
“ Khó trách người trên mạng toàn nói người giỏi giang tỏ vẻ là trí mạng nhất. Cố Tinh Trầm, hiện tại tớ mới phát hiện cậu chính là loại người ghê tởm này.”
“ ……… Tớ không có tỏ vẻ, Hứa Anh.”
Thái độ đứng đắn của Cố Tinh Trầm làm Hứa Anh cảm thấy có chút buồn cười.
Bạn trai cao lãnh của cô từ nhỏ chính là nghiêm túc như vậy, vô luận cô vui đùa như thế nào, đùa nghịch cậu, cậu vẫn luôn có thể nghiêm trang mà không để ý tới, hoặc là nghiêm trang mà đáp lại.
Đều nói đàn ông khi nghiêm túc luôn có mị lực.
Cố Tinh Trầm.
Hẳn là cực phẩm trong đó đi. Yêu đương cũng tốt, đọc sách cũng tốt, sinh hoạt cũng tốt, cậu giống như luôn luôn nghiêm cẩn mà đối nhân xử thế.
Cô thích nét cao ngạo lạnh băng giữa hàng mi Cố Tinh Trầm lại vương một chút hương vị ngây thơ, làm người đặc biệt muốn đùa giỡn cậu, hoặc là sủng ái cậu.
Hứa Anh cười, cô ngã xuống, nằm ngửa trên chân dài thiếu niên, tóc dài tán sang một bên, có một ít trải ở trên đùi thiếu niên, cô duỗi tay vuốt mặt Cố Tinh Trầm.
Hứa Anh: “ Chắc chắn là cậu sẽ thi đỗ, đồ ngốc.”
Hứa Anh: “ Chẳng qua cậu thật sự lợi hại, cho dù trường đại học nào cũng tùy tiện cho cậu chọn. Tớ kém như vậy, quả thực không xứng với cậu…..”
“ Tớ không ưu tú như vậy, Hứa Anh.” Cố Tinh Trầm rũ mắt nhìn cô.
Cậu không tốt như vậy. Cậu hư, cô ấy cho rằng cô ấy biết, kì thật, cô ấy vẫn không biết, cậu rốt cuộc có bao nhiêu bẩn thỉu……..
Đến cả chính mình, cũng không thể thích nổi. Mỗi ngày luôn mang tâm cơ vui đùa, câu dẫn dụ dỗ cô, để cô vẫn luôn thích cậu.
“ Được được được, bé ngoan nói gì thì chính là như vậy.” Hứa Anh giật nhẹ gương mặt trắng nõn của thiếu niên, làn da Cố Tinh Trầm rất tốt, xúc cảm sờ vào rất không tồi.
Con trai lớn lên ở sông nước phía Nam, làn da luôn tinh tế.
Bóng đêm nặng trĩu, mơ hồ nhìn thấy đôi mắt thiếu nữ.
Hứa Anh khốn đốn mê mang, lại có chút không cam lòng.
Cô từ nhỏ đã là người mạnh mẽ. Không để bụng, có thể hoàn toàn lơ đi, một khi đã để ý, liền nhất định phải túm được.
Hứa Anh ngẩng mặt nhìn không trung đen tối rộng lớn không thấy đáy, nhớ tới hôm đó trước phòng âm nhạc, hoa bé con mẫu giáo lớp dương cầm đánh giá cô —
“….. Cố Tinh Trầm, vì sao cậu vẫn muốn ở bên học sinh tồi chẳng có chỗ nào tốt đẹp như vậy…….. Cậu ta cái gì cũng không có, chỉ biết làm liên lụy cậu…….. Trừ bỏ ở trong nhà có chút tiền, có chỗ nào xứng đôi với cậu……. Cho dù cậu ta không ném cậu đi, lâu rồi cậu cũng sẽ chán……. Loại nữ sinh không có đầu óc này…….”
Đáng chết, Hứa Anh nhíu mày, tới chính cô cũng cảm thấy hoa bé con mẫu giáo lớp dương cầm nói có lý.
Mẹ nó, quá thẳng thắn…..
Hứa Anh duỗi tay ôm lấy vòng eo Cố Tinh Trầm, mặt dán vào áo đồng phục vuốt ve một chút, sau đó đem toàn bộ mặt chôn ở trong lồng ngực cậu.
Trên người thiếu niên có mùi hương bột giặt quần áo nhàn nhạt, xâm nhập vào xoang mũi.
Lúc ấy, Cố Tinh Trầm nói: “ Tôi chỉ cảm thấy may mắn cậu ấy còn có khuyết điểm, nếu không, tôi càng không xứng với cậu ấy……”
Cố Tinh Trầm còn lạnh mặt nói, sau này không hy vọng nghe thấy tên của cô từ miệng hoa bé con mẫu giáo lớp dương cầm nữa.
Bởi vì cô ta không xứng nhắc tới.
Một mặt Hứa Anh cảm thấy may mắn vì Cố Tinh Trầm thích cô, bảo vệ cô, một mặt lại cảm thấy……… Nhìn đi, Cố Tinh Trầm cũng biết rằng cô có một thân tật xấu, thừa nhận “ Khuyết điểm” của cô.
“ Tinh Trầm, hoạt động giao lưu biểu diễn văn hóa ngày mai tớ muốn đi xem, mở cửa sau cho tớ một cái vé nha.”
Rũ xuống đôi mắt, lông mi Cố Tinh Trầm chỉnh tề ẩn trong bóng đêm.
Ngón tay cậu vuốt ve mặt Hứa Anh, mà Hứa Anh đang dùng đôi mắt long lanh ngập nước nhìn cậu, khuôn mặt phối hợp với vuốt ve của cậu mà nhẹ nhàng cọ cọ vào lòng bàn tay.
Đầu ngón tay cậu lướt qua gương mặt đầu tiên, sau đó lại lưu luyến trên cổ, văn nhã, lại có chút sắc tình, sau đó, luồn vào mái tóc đen dày của thiếu nữ, mềm mại tơ lụa giống như nước, từng sợi ở trong ngón tay xuyên qua, làm cậu nhớ tới, cảm giác khi cùng cô thân thiết…….
Rất mỹ diệu………
Tuy rằng, cậu đã đồng ý với bác Hứa, không ra tay với Hứa Anh, nhưng mà, có gì khác biệt?
A.
Cô ấy chính là người của mình.
“ Được.”
Một đám tóc vàng mắt xanh, hỗn loạn trộn lẫn cùng người da đen Âu Mỹ trang điểm kiểu châu Á, đi vào vườn trường.
Bọn học sinh ở chỗ nghỉ chân xa xa xem, người ngoại quốc ở Bát Trung cũng không hiếm thấy, tóm lại cũng chẳng mấy khoa trương.
Lễ đường văn nghệ biểu diễn ở trường học vào buổi tối.
Toàn trường mỗi lớp cử ra mười đại biểu, dựa theo biểu hiện từng ngày được chủ nhiệm đánh giá. Đương nhiên, tiêu chuẩn bình chọn kiểu này không tới lượt Hứa Anh.
Cô là đi theo Cố Tinh Trầm vào.
Hứa Anh vẫn luôn cho rằng Cố Tinh Trầm rất chính trực, không nghĩ tới còn là một tên cao thủ mở cửa sau, cậu thậm chí còn tìm vị trí tốt nhất ở đằng trước cho cô,loạt ghế phía trước chính là những người nước Mỹ tới giao lưu.
Trái phải là các loại học sinh vinh dự, trên tường đều là ảnh chụp của bọn họ.
Trên đài hiệu trưởng đang đọc bài phát biểu hoan nghênh, WeChat của Trần Tinh Phàm gửi tới.
Trần Tinh Phàm:< Phỏng vấn xong rồi.>
< Ngồi cùng học bá của toàn trường có cảm giác thế nào>
Ánh đèn trong thính phòng tối đi, chỉ có trên sân khấu sáng đèn, Hứa Anh cúi đầu ấn màn hình, bật máy.
Hứa Anh:
< Thật là sảng khoái!>
< Tớ chính là cục cứt chuột duy nhất trong bát canh…….>
Trần Tinh Phàm:
< Cố lên>
< Dạy hư bọn họ đi nào!>
< ( ?) ( ?) (?)>
Trên đài hiệu trưởng đọc xong bài phát biểu hoan nghênh. Hứa Anh vùi đầu phát vài cái nhãn dán biểu tình đáng yêu đi qua. Nhưng mà, tâm tình lại không có đáng yêu như vậy.
Bên cạnh có người nhỏ giọng nghị luận về người diễn văn nghệ.
“ Nghe nói là hoa hậu giảng đường của lớp bảy năm ba hát!”
“ A? Không phải đâu, sao tớ lại nghe nói là tiết mục dương cầm.”
“ Không phải hoa hậu giảng đường, sớm đã thay đổi người rồi, là nữ thần chim ưng của lớp dương cầm, người đã từng chủ trì nghi thức kéo cờ đó.”
Lại một trận khe khẽ nói nhỏ.
“ Nghe dương cầm vẫn là tốt hơn, ưu nhã. Loại học sinh giống như hoa hậu giảng đường tác phong dở quá……..”
“ Nghe nói cậu ta cùng với hội trưởng hội học sinh có quan hệ tốt nên mới được đề cử.”
“ Khả năng là bị lãnh đạo không duyệt nên không được biểu diễn.”
“ Chắc lại hát một cái bài chẳng ai biết tới? Đã nói rồi làm sao có thể tốt đẹp được, làm sao có kỹ thuật hàm súc giống như dương cầm.”
“ Tớ đã xem qua video chương trình tuyển chọn gì đó rồi, cảm thấy hoa hậu giảng đường hát thật tầm thường chẳng có gì hay……”
“ Tớ cũng cảm thấy.”
Hứa Anh lột viên kẹo cứng nhai, nghiêng đầu nhìn bọn họ bàn tán, sau đó tiến lại gần, cùng mấy nữ sinh nói: “ Này!”
Người đang nhỏ giọng bàn tán nhìn về phía Hứa Anh, ánh sáng u ám, người trước mặt hơi mơ hồ.
Hứa Anh: “ Các cậu hiểu biết hoa hậu giảng đường như vậy sao, vậy có biết tính tình hoa hậu giảng đường rất kém cỏi không? Nổi giận lên, có thể đánh người đấy?”
Bên cạnh sân khấu có một chiếc dương cầm rất tốt được bày biện, mấy người bên cạnh run run hít vào khí lạnh, biểu tình mặt trắng xanh, Hứa Anh rời đi thính phòng.
Tay cô đặt trong túi quần, hướng tới hậu trường lễ đường đi tới.
Hậu trường nghỉ ngơi phòng hóa trang, có một tốp học sinh khiêu vũ vừa đi ra, Điền Ý Tuyết soi gương mỉm cười, tâm tình không tồi, nắm váy thưởng thức lễ phục đuôi cá, dạo qua một vòng, thấy người ở cửa, liền kinh ngạc.
Thiếu nữ dựa vào cửa, ôm cánh tay, nhìn chằm chằm ác ý cười.
— Áo khoác đồng phục màu đen của nam sinh, khóa kéo cũng không kéo, lỏng lẻo, bên dưới là váy kẻ ô ngắn, một đôi tất màu đen đến đùi, giẫm lên đôi giày vải bạt cùng màu.
Bởi vì khi vào Cố Tinh Trầm chê Hứa Anh không mặc đồng phục quá chói mắt, đem đồng phục của mình khoác cho Hứa Anh, đại khái cũng là để che chở, ngược lại càng có vẻ chẳng ra cái gì cả, càng táo bạo.
“ Sao vậy, thấy tớ sợ vậy sao?”
Hứa Anh đi vào, cầm lấy son môi trang điểm trên bàn, ánh mắt thưởng thức một chút: “ Này, đây là đồ của mẹ cậu sao? Mẹ nó, màu này quá già rồi, nhãn hiệu cũng kém.”
Cô hơi liếc mắt nhìn, đôi mắt có chút câu nhân: “ Cậu muốn dùng son môi có thể tìm tôi đây này. Ở phòng học tôi có rất nhiều đấy.”
Điền Ý Tuyết nhanh chóng lui về phía sau một bước.
“ Cậu, cậu tới làm gì!”
Hứa Anh đem son môi tùy tay ném vào trong túi trang điểm, vỗ vỗ đôi tay lây dính phấn nền: “ Tìm đòi lại thứ cậu nợ tôi .”
Lông mày Điền Ý Tuyết nhăn lại khẩn trương, cô ta chán ghét Hứa Anh, nhưng lại có chút sợ: “ Tôi? Tôi nợ cậu cái gì.”
“ Cậu thiếu tôi một câu cảm ơn.” Hứa Anh đem kẹo cứng thay đổi một bên hàm nhai.
“ Tôi thiếu cậu lời cảm ơn? Khi nào.”
Hứa Anh khẽ cười, cắn kẹo đi qua, Điền Ý Tuyết lui không thể lui, đôi tay chống lấy bàn trang điểm, không cẩn thận chạm vào vài lọ nước hoa, bang bang một cái.
“ Nhớ kỹ, sân khấu đêm nay, là tôi vứt cho cậu.”
Cô gái nhỏ đôi mắt nhiễm ánh sáng ngập nước thanh tú, lại có vài phần uy vũ không khuất phục: “ Hứa Anh! Cậu……. Cậu cùng với Cố Tinh Trầm yêu đương tôi đều biết hết!”
“ Ồ. Vậy thì?”
“ Cậu không xứng với cậu ấy, cậu chỉ làm liên lụy tới cậu ấy thôi. Như vậy đã đủ chưa?” Điền Ý Tuyết cũng cảm thấy mình sắp điên rồi, cư nhiên nói những lời nói này cùng Hứa Anh, Hứa Anh nhất định sẽ dạy dỗ cô ta.
“ Tôi không xứng với cậu ấy. Nhưng làm sao bây giờ , Cố Tinh Trầm lại thích tôi nha, tôi cũng không thể nào đem cậu ấy quăng đi.”
Điền Ý Tuyết mềm miệng, nói không nên lời.
Ngón trỏ Hứa Anh nâng cằm Điền Ý Tuyết, cười một chút: “ Nữ sinh ngoan ngoãn thì hãy đọc sách thật tốt, đừng có mặt đỏ nhìn chằm chằm ông chồng lạnh băng của người khác. Cậu ấy không thương hoa tiếc ngọc như tôi đâu.”
Buông cằm Điền Ý Tuyết, lại vỗ vỗ bả vai cô ta, đôi tay Hứa Anh đút trong túi áo, tùy tiện đi ra phòng nghỉ.
Đóng cửa, Điền Ý Tuyết ngồi liệt dưới đất, bưng kín mắt, một lúc sau mới có thể lấy lại hô hấp.
Từ cửa lớn lễ đường đi ra, Hứa Anh đi tới cây ngô đồng bên ngoài, bật bật lửa, ngọn lửa nhè nhẹ, đốt lên điếu thuốc lá nữ sĩ.
Bộ dạng có chút bất lương, nhưng ở trên khuôn mặt mỹ lệ như vậy, phảng phất đều có thể bị xem nhẹ.
Sau khi ở bên nhau với Cố Tinh Trầm, cậu không cho cô hút thuốc, Hứa Anh đã rất lâu không hút, chẳng qua mấy ngày nay tâm tình quá kém, cô thường trốn hút vài lần, lặng lẽ, không dám cho cậu biết.
Trong lễ đường mơ hồ truyền tới âm thanh dương cầm lung tung rối loạn, bị ngắt đoạn rất nhiều lần, có thể nói là phát huy rối tinh rối mù, thanh âm nghị luận ong ong trong thính phòng ngày càng lớn. Cuối cùng hình như không đàn nổi dương cầm nữa, đột nhiên im bặt.
Hứa Anh nhẹ giọng cười một cái, nhợt nhạt trợn trắng mắt.
“ Tố chất tâm lý kém như vậy, còn dám lên đài biểu diễn sao…….”
Hứa Anh dựa vào thân cây, ôm cánh tay phủi phủi khói bụi.
Ngửa đầu, màn trời sao như biển.
Khó có một buổi đêm mát mẻ cuối thu như vậy.
Di động đinh lên tiếng vang.
Hứa Anh click mở, tin nhắn của Cố Tinh Trầm lập tức nhảy ra.
< Cậu ở đâu> Cố Tinh Trầm
Cô hồi âm.
< Quá chán, tớ đi ra rồi> Hứa Anh
< Buổi tối chờ tớ> Cố Tinh Trầm
< Chúng ta…… Cùng nhau đi> Cố Tinh Trầm
Hứa Anh cười.
— Bạn trai cao lãnh của cô, gần đây bắt đầu chủ động rồi.
Hứa Anh đột nhiên nổi lên tâm tư ác liệt.
< Cậu lại muốn hôn tớ sao?> Hứa Anh
Sau đó bên kia ngay lập tức an tĩnh.
Hứa Anh phụt cười, hoàn toàn có thể tưởng tượng Cố Tinh Trầm đứng giữa một đống giáo viên học sinh, khí phái đứng đắn rụt rè, sau đó bộ dạng nghẹn đỏ mặt khi thấy tin nhắn của cô.
Cô vui vẻ không nổi. Kết quả ở thời điểm cho rằng Cố Tinh Trầm sẽ không đáp, lại nhận được tin nhắn trả lời của bạn trai cao lãnh.
< Ừm> Cố Tinh Trầm
Hứa Anh:…….
Ngoài ý muốn một chút, sau đó có chút ngượng ngùng, dùng móng tay sơn trong suốt, đánh chữ trên màn hình.
Bên kia cánh gà lễ đường, Cố Tinh Trầm chờ ở phía trên kết thúc, cậu lên đài lên tiếng, đương nhiên không thể móc di động ra, bây giờ về mới click mở tin nhắn WeChat vừa rồi của Hứa Anh. Ngôn ngữ thật nhẹ nhàng.
< Được thôi>
< Tớ là của cậu>
< Cậu đối đãi ra sao thì tùy ý>
Sau đó cách một phút đồng hồ bên kia bổ sung thêm một tin.
< Nhưng cậu cần phải nhẹ nhàng một chút nhé>
“ Tinh Trầm, Cố Tinh Trầm?”
Bên sân, chủ nhiệm khối nhỏ giọng gọi mấy lần Cố Tinh Trầm mới hoàn hồn, nhanh chóng thu tay lại, nhịn cười.
Chủ nhiệm khối đem nội dung trọng điểm nói lại một lần, cuối cùng cùng Cố Tinh Trầm nói: “ Cố lên nhé, ổn định. Tiếng anh đừng phát âm sai. Hình tượng Bát Trung của chúng ta đều phải nhờ vào em.”
Cố Tinh Trầm gật đầu, sửa sang lại cổ áo sơ mi đồng phục cùng tay áo, vững vàng bước lên trên đài.
Làm đại biểu cho hội học sinh của Bát Trung phát biểu.
Bên ngoài, Hứa Anh nghe thấy thanh âm Cố Tinh Trầm, hiểu ý cười một chút.
Sao trời vạn dặm, giống như đang nghe thấy tiếng nói thiếu niên ngày bên tai, cậu sáng lạn ưu tú, người người ngước nhìn.
Nếu không phải mười hai tuổi cô phát điên chặn đứng cậu, đoạt lấy làm bạn trai. Với trình độ này của cô tuyệt đối không thể tìm một người bạn trai chất lượng tốt như Cố Tinh Trầm.
“ Cố Tinh Trầm….”
“ Cậu tốt như vậy, tớ lại thật sự quá kém……”
Hứa Anh dựa vào tường bên ngoài lễ đường, nghe thấy thanh âm Cố Tinh Trầm truyền tới từ bên trong, suy tư thật lâu.
Về những người khác, bao gồm bố mẹ cô vẫn luôn phê bình cô, về chính bản thân cô, về tương lai, về Cố Tinh Trầm…….
Thuốc lá tắt ngúm, vào thời điểm thanh âm Cố Tinh Trầm không còn vang lên, Hứa Anh gọi điện cho Lily.
“ Chị Lily, chị nói lễ hội âm nhạc kia, đã hết hạn báo danh chưa?”

Chương 46: Công chúa say giấc

Khi Cố Tinh Trầm biết Hứa Anh tham gia cuộc thi âm nhạc, đã là nửa tháng sau.

Nhìn thấy trên hot search Weibo.

#Hoa anh túc SOHOT #Nhiệt

#Công chúa Hứa Anh say giấc #Nhiệt

Buổi chiều thứ hai, hai tag trên chiếm hạng bốn cùng hạng bảy trên BXH hot search.

Trước mắt lượng tìm kiếm đã trên 213 vạn, hơn nữa vẫn liên tục tăng lên.

Toàn bộ lớp bảy đều sôi trào, cầm di động vuốt.

Lần này cuộc thi âm nhạc SOHOT, cùng với trận chiến nho nhỏ nửa năm trước kia không hề giống nhau, lần này là thi đấu cả nước, phân theo khu tuyển chọn, đoàn đội có thể tiến vào trận chung kết sẽ gặp được huấn luyện viên phi thường giỏi, mà huấn luyện viên đặc biệt thần bí có thể là tiểu thiên vương Aaron.

Thanh thế thật sự rất lớn.

Giao diện của video APP vẫn là chuyên mục này.

Từ Thiếu Khanh quay người lại, hai mắt tỏa sáng: “ Tinh Trầm, cậu xem hot search Weibo hôm nay chưa? Là Hứa Anh đấy!”

Dương Hiểu Lệ đang nghe bài hát của Hứa Anh << Công chúa say giấc>>, rút tai nghe: “ Còn tưởng rằng gần đây hoa hậu giảng đường đang trốn học, hóa ra là tham gia thi đấu. Thật lợi hại, xếp hạng nhất của phân khu! Hát cực kỳ dễ nghe nha!”

Càng nhiều nam sinh nữ sinh vây lại thảo luận.

“ Hôm nay cậu ấy không đi học, chắc vẫn đang bận thi đấu phải không.”

“ Chắc chắn rồi.”

“ Hình như các khu sẽ tuyển ra mười hạng cao nhất, đến trận chung kết mới là vở kịch lớn. Còn có cả đoàn huấn luyện viên gia nhập.”

“ Wow, Aeron sao?”

“ Thế lớp chúng ta không phải là sẽ xuất hiện minh tinh sao.”

“ Kim Vũ cũng ra album rồi, Hứa Anh còn có quan hệ tốt với cậu ấy như vậy, hẳn là sẽ đi con đường này.”

“ Khẳng định rồi!”

“ Xinh đẹp như vậy, hát lại hay, không vào giới giải trí thật sự quá lãng phí thiên phú.”

Cố Tinh Trầm nhàn nhạt nghe bọn họ mồm năm miệng mười nói trong chốc lát, sau đó đặt bút xuống, khép lại sách, kéo ghế đi ra phòng học.

Lúc này đang là thời gian giữa các tiết học, học sinh trên hành lang tốp năm tốp ba, Cố Tinh Trầm đi qua, nhận được rất nhiều ánh mắt.

Là học bá nổi tiếng nhất của Bát Trung, chủ tịch hội học sinh, cả trường không ai không biết cậu.

Cố Tinh Trầm đứng ở nơi an tĩnh cuối hành lang, mười hai giờ, bên ngoài màn trời hơi khói mù, tuyết an tĩnh rơi xuống.

Cậu cúi đầu mở di động, click mở Weibo.

# Hoa anh túc SOHOT # Lượng tìm kiếm đã sắp tới 270 vạn.

Tìm ra được bài post thứ nhất là bên chương trình đăng << Công chúa say giấc>> của Hứa Anh video sân khấu, bình luận đã vài vạn.

Âm thanh dương cầm vang lên, bối cảnh đen tối bỗng có ánh hòa quang rơi xuống, thiếu nữ đứng giữa sân, áo thun lộ vai cùng quần đùi, từ lúc bắt đầu tịch mịch ngâm hát, sau đó ca khúc dần dần cao trào, tới khi bùng nổ.

Hiện trường từ an tĩnh, bắt đầu nhiệt liệt, theo tiếng ca thiếu nữ cất lên bắt đầu giống như sóng triều mênh mông. Trong đó còn có fan khàn cả giọng kêu tên Hứa Anh.

Không khí đặc biệt nóng bỏng.

Hứa Anh vẫn là bộ dạng của Hứa Anh, nhưng nhìn lại giống như không phải — Ánh mắt ngắm nhìn vẻ lóa mắt phóng đại của cô, cùng với thiếu nữ bất lương tùy hứng hằng ngày như hai người khác nhau.

Cô đứng giữa sân khấu, không có trang điểm đậm, nhưng trời sinh lông mi dày, mắt to, môi đỏ, loại xinh đẹp tới lóa mắt.

Cô phất mạnh tóc đuôi ngựa quay đầu lại, ánh mắt đối diện với màn ảnh, giống như có một dòng điện nhỏ xuyên qua màn hình chạm vào người.

Giật mình một cái, không rời được mắt.

Cố Tinh Trầm nghĩ, đại khái đây chính là cảm giác “ Chấn động”.

Hứa Anh trên sân khấu, là thật sự xinh đẹp.

Đeo lên tai nghe, Cố Tinh Trầm nhìn phụ đề ca từ, một câu lại một câu mà nghe.

……….

Vai chính ngủ say vẫn luôn sợ tịch mịch.

Công chúa trong đồng thoại say giấc một trăm năm.

……….

Cho nên ý của cô là, ngủ đủ rồi muốn làm cả thế giới hò hét sao.

Cố Tinh Trầm phỏng đoán ý của Hứa Anh, ngón tay click mở bình luận Weibo.

Luôn là ăn không đủ no: Trời ơi chị gái này, lớn lên cũng không có mấy ai đẹp bằng.

Con nhện người bay lượn: “ Quá đẹp! Cần sửa tới một bản tốt hơn << Công chúa say giấc>> ~~~

Con cá bé bỏng: Giá trị nhan sắc của chồng yêu anh túc thật sự làm phát nổ cả khu!

Người nghiện Doãn Ngạnh: Chị gái nhỏ hát âm cao không tồi, tôi ở hiện trường đây, thật sự bùng nổ!

Khắc có thể đạt tới: Yêu tinh có độc 666. ( mỉm cười)

Cố Tinh Trầm trên dưới trượt mấy cái, trong lòng lại có chút tức giận, nhưng lại thay Hứa Anh vui vẻ.

Cô mà lại dám gạt cậu làm ra chuyện lớn như vậy!

Hoàn toàn chính là tác phong Hứa Anh.

Từ nhỏ tới lớn, cô không mang cho cậu kinh ngạc thì chính là kinh hãi, Cố Tinh Trầm đều nhớ tới không rõ. Không thể chịu nổi tịch mịch, thích những thứ kích thích, không tâm không phổi, không thể nhiệt tình với ai lâu.

Hứa Anh.

Chính là vô cùng dám!

Yêu đương cùng với cô, luôn đột nhiên không kịp phòng ngừa tim đập mạnh.

“ Aizz.”

Cố Tinh Trầm thở dài một hơi, cậu một mặt vì cô như vậy mà đắm đuối, một mặt lại vì cô mà muốn điên rồi!!!

Phía dưới là một video, thi đấu nửa năm trước được đào ra, đề mục:

[ Một video ngắn gọn nói cho mọi người, anh túc đi thi giải nhỏ @ Thân hình của anh túc rốt cuộc có bao nhiêu đẹp! [ trái tim] @ Trong vòng bắc hỉ: Đã xác nhận, chính là mỹ nữ quốc dân không sai @ Cuộc thi âm nhạc SOHOT @ Ca sĩ trường học]

Là một video hậu trường của cuộc thi âm nhạc nửa năm trước, các tuyển thủ đang bình luận lẫn nhau.

Hình ảnh xuất hiện đầu tiên là một người phụ nữ ánh mắt ngạo mạn có chút khốc: “ Ấn tượng đầu tiên về Hứa Anh? Oh, chính là xinh đẹp. Ấn tượng đầu tiên chính là nhìn cô gái này tuổi không lớn, sau đó là rất xinh đẹp.”

Hình ảnh chuyển tới một nam sinh có cái đầu xù, anh ta hướng màn ảnh hỏi: “ Rất xinh đẹp đó! Khí chất của minh tinh!”

Người thứ ba là một cậu mặc đồ nữ sinh nhỏ đi giày dây hồng tóc ngắn, là nam sinh: Đương nhiên là đẹp rồi! Mắt rất lớn, làn da trắng.” Cậu ta để sát vào màn ảnh. “ Thời điểm đầu thai chắc chắn đã giao phí hội viên!”

Sau đó còn có vài người, Cố Tinh Trầm tiếp tục xem.

– — Bạn gái cậu có đẹp hay không, cậu không cần phải nghe những lời vô nghĩa từ người khác.

Gió tuyết từ cửa sổ rót vào, có chút lạnh.

Cố Tinh Trầm dựa vào bên máy sưởi, giản lược nhìn chút bình luận, đủ loại kiểu, nội dung đại khái cũng không khác lắm, đến khi vuốt tới mười bình luận top, nhảy vào mi mắt, ngón tay Cố Tinh Trầm dừng lại.

Hogwarts thiên hoàng: “ Chân quá đẹp! ( chảy nước miếng) Có vị huynh đệ nào cho tại hạ xin khăn giấy, quá kinh ngạc rồi.

Sau đó còn có người @ người này: Cho cậu mấy tờ ( cười xấu xa) ( cười xấu xa)

Mày Cố Tinh Trầm ngày càng nhăn chặt, cơ ngón tay nắm chặt bên nhau, chỉ sợ di động cùng với ngón tay, thể nào cũng có một cái phải vỡ vụn.

Hồi lâu, Cố Tinh Trầm mới tắt màn hình, cậu buồn rầu trở về phòng học.

Trên đường gặp phải hội kiểm tra kỷ luật cùng với tổ học sinh, chào hỏi Cố Tinh Trầm, Cố Tinh Trầm cũng không để ý.

Hai học sinh kia giao nhau ánh mắt.

“ Hội trưởng vậy mà biết tức giận.”

“ Người tốt tính như vậy rốt cuộc là ai chọc phải?”

“ Quá lạnh rồi, sợ quá.”

– —

Ngày thứ hai sau khi lên hot search Weibo, đến tận thứ tư, Hứa Anh cũng chưa tới trường học.

Sau khi chuông báo tiết tự học buổi tối vang lên, bên ngoài tuyết lớn dần nhỏ lại. Cửa pha lê trên phòng học lớp bảy tất cả đều là hơi nước, phản chiếu bộ phận học sinh lục tục đi lại.

Hiện tại vì thuận tiện cho học sinh học tập, thời gian tắt đèn của năm ba chuyển tới 11 giờ, hơn nữa cuối tháng sẽ có một cuộc thi thử, trong phòng học học sinh ở lại vẫn rất nhiều như trước.

Còn lại hai bài, Cố Tinh Trầm rũ mắt làm lại tổng bài thi. Bên cạnh có một cốc nước đã lạnh toát, phía dưới còn có thuốc chưa kịp hòa tan.

Chờ làm xong tất cả, cậu nhìn đồng hồ trên tay, mới 10:17.

Cố Tinh Trầm từ trong ngăn kéo lấy ra cặp sách, lại sắp xếp xong xuôi chương trình trọng diểm bài tập, uống thuốc, từ cửa sau rời đi.

Từ giữa tháng mười một khu dạy học liền bắt đầu bật máy sưởi, cửa lớn treo một mảnh rèm dày nặng.

Cố Tinh Trầm một mình đi ra ngoài, không khí lạnh cùng với hoa tuyết mịn nhắm thẳng trên mặt cậu rơi xuống.

Da đầu trong nháy mắt tê rần, lạnh tới mức làm cậu hít sâu một chút.

Phía Nam là lạnh từ từ thẩm thấu, phương Bắc lại là lạnh đột ngột đến, làm cho con người còn chưa kịp tinh tế cảm nhận, cả người đã bị đông lạnh rồi.

Giày vải bạt đạp trên nền tuyết, cái lạnh từ mặt giày nhanh chóng chui vào bên trong.

Cậu tới phương Bắc chín tháng, vẫn chưa quen đươc với thời tiết khí hậu khô ráo rét lạnh, cùng với ẩm thực chua cay hoặc thanh đạm nơi đây.

Tất cả mọi thứ sở hữu ở nơi này, đều không hợp với cậu, thứ duy nhất để cậu quen thuộc quyến luyến…… Chỉ có Hứa Anh.

Nhưng đối với Hứa Anh mà nói, cậu lại không phải là toàn bộ của cô.

Cho nên.

Cậu chỉ có thể làm bộ chính mình cũng không phải.

Lá cây hương chương sớm đã rụng xuống, chỉ còn lại một cây tuyết.

Hứa Anh dựa vào thân cây thô chờ người, bên người còn có một rương hành lý.

Vừa thi đấu xong cô liền trực tiếp chạy tới đây.

Từ trong xương cốt đều toát ra mệt mỏi, nhưng Hứa Anh vẫn kiên cường khởi động tinh thần. May mắn trời sinh sức sống của cô đã bắn ra bốn phía, so với người bình thường đều lăn lộn tốt hơn.

Rốt cuộc, mục tiêu chờ đợi đã xuất hiện — Trong gió tuyết, Cố Tinh Trầm chậm rãi đi tới. Vóc dáng cao cao, an tĩnh đoan chính, giống như tuyết vừa thuần khiết vừa lãnh đạm.

Hứa Anh cắn miệng cười tủm tỉm, nổi lên tâm tư trêu cợt.

Cố Tinh Trầm vừa đi tới giao lộ, đột nhiên có một bóng dáng chạy lại, trong nháy mắt đôi mắt cậu bị che lại.

Còn có một thanh âm từ một người lùn hơn cậu hung dữ nói: “ Mau đoán xem ta là ai!”

Cố Tinh Trầm dừng một giây: “ Không đoán được.”

Hứa Anh nghiêng đầu liếc xéo thiếu niên: “ Vậy được, cho cậu một cái gợi ý!”

Mũi chân nữ sinh hơi nhón, lộ ra dấu chân ấn xuống nền tuyết.

Hứa Anh nghiêng đầu ở trên môi thiếu niên hôn một chút, trong nháy mắt thiếu niên ngừng lại hô hấp, cô cảm thấy tinh thần cậu hẳn đang rất hồi hộp, liền có chút đắc ý vì thực hiện được ý đồ.

Môi Cố Tinh Trầm lạnh lạnh mềm mềm, giống như bạc hà. Hứa Anh hôn rất vui vẻ.

“ Đoán được không?”

Cố Tinh Trầm: “ ……… Không.”

Vì thế Hứa Anh lại nhón chân hôn: “ Vậy hiện tại?”

Hô hấp thiếu niên hơi nặng một chút.

“ ………. Đoán không được.”

Hứa Anh tính toán định hôn tiếp, nhưng nửa đường dừng lại, ngưng mày buông tay: “ Cố Tinh Trầm cậu chơi xấu phải không! Cậu khẳng định biết là tớ!”

Cô lùn hơi cậu quá nhiều, Cố Tinh Trầm nửa rũ mắt, nhạt nhẽo nhìn Hứa Anh.

“ Biết là tớ đã biết rồi còn muốn làm trò. Trách ai.”

Hứa Anh:…….

Sau đó Cố Tinh Trầm lạnh lẽo, đi phía trước.

Chân cậu dài, Hứa Anh ngay lập tức liền bị bỏ lại, cô chạy nhanh kéo theo rương hành lý, theo sau.

“ Vậy là cậu thừa nhận cậu vừa rồi lừa gạt tớ để tớ hôn cậu phải không?”

“ Cố Tinh Trầm, tâm cơ cậu có cần phải sâu đến mức vậy không!”

“ Ngụy quân tử.”

Cố Tinh Trầm không để ý tới.

“ Này!”

“ Từ từ đợi tớ được không!”

Hứa Anh vẫn đang mặc quần áo biểu diễn, có chút lạnh, ôm cánh tay đuổi theo, treo trên người thiếu niên ầm ĩ nói chuyện.

“ Hai ngày này tớ gửi tin nhắn cho cậu sao lại không để ý tới?”

“ Cậu tức giận sao?”

Cô đuổi theo cậu hỏi đã lâu, Cố Tinh Trầm mới dừng bước nhìn cô, ánh mắt rất nghiêm túc: “ Cậu tham gia thi đấu vì sao không nói với tớ? Hứa Anh, cậu còn coi tớ là bạn trai cậu không!”

“…….. Tớ, không phải là tớ chỉ muốn cho cậu kinh hỉ sao?”

“ Hứa Anh, cậu cảm thấy tớ kinh hỉ không?”

“……. Không có sao?” Hứa Anh chớp chớp mắt.

“ Tớ đứng hạng nhất của thi khu đấy.”

“ Tớ biết.”

“ Tớ đứng hạng nhất, cậu không vui thay tớ sao?” Lông mày Hứa Anh nhăn lại, trong lòng có chút tức giận cùng thất vọng.

Cố Tinh Trầm nhìn chằm chằm cô trong chốc lát.

“ Cậu ở trên sân khấu mặc cái gì! Cũng quá ít……..”

Hứa Anh chớp chớp mắt: “ Chỗ nào ít, tớ chỉ mặc cái quần đùi mà thôi, cũng không lộ ra cái gì…….” Cô nghiêng mắt trừng cậu: “ Cố Tinh Trầm tớ cảnh cáo cậu, sự chiếm hữu quá mạnh tớ không thích! Một vừa hai phải thôi.”

Sau đó Hứa Anh nhìn Cố Tinh Trầm đoan trang nghiêm túc, cùng với bộ dạng ngoan ngoãn sạch sẽ chỉnh tề cả người, lại cười, ôm mặt cậu: “ Bé ngoan Tinh Trầm cậu cũng quá bảo thủ rồi, những quần áo đó đâu có gì, cậu đừng dùng ánh mắt học sinh nhìn những thứ đó được không?”

Cố Tinh Trầm quá thuần khiết, nhất thời có thể không tiếp thu được rằng trong giới giải trí những bộ quần áo kia quá bình thường.

Cố Tinh Trầm nhấp nhấp môi mỏng, cũng không biết nói gì cho tốt. Vừa nhớ tới những bình luận xấu xa đó, cậu liền tức giận, hận không thể bọc Hứa Anh lại kín mít, đem những người có tư tưởng xấu xa đó nghiền thành bột!

“ Bé ngoan, đừng nóng giận được không.”

Cô kéo kéo tay cậu, mắt to nhìn chằm chằm cậu, đèn đường xa xa chiếu rọi, lấp lánh, giống như một đôi ngôi sao.

Ánh mắt Cố Tinh Trầm rơi xuống, thấy cô ôm chặt cánh tay mình, một bên lôi kéo rương hành lý, ngón tay đã lạnh đến đỏ lên……

Nháy mắt, tâm liền mềm xuống.

Cố Tinh Trầm gỡ xuống khăn quàng cổ quàng cho Hứa Anh, kéo khóa kéo áo khoác mình, duỗi tay ôm lấy thiếu nữ vào trong lồng ngực.

Cố Tinh Trầm: “ Bảo cậu mặc nhiều hơn rồi, cậu đúng là không nghe lời.”

Cố Tinh Trầm: “ Hứa Anh, cậu kỳ thật chính là thiếu đòn phải không!”

Mỏi mệt cùng bất mãn bị cái ôm hóa giải, Hứa Anh ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên, đầy cõi lòng đều là ôn nhu ấm áp của cậu.

Tính tình kiêu căng của thiếu nữ cũng mềm mại xuống, lẩm bẩm: “ Bé ngoan nỡ đánh tớ sao?”

Hứa Anh lừa cậu làm việc lớn như vậy, Cố Tinh Trầm tức muốn chết, nhưng lửa có lớn tới đâu, cũng không thắng nổi tình yêu tràn lan trong lòng.

Cậu cúi đầu hôn Hứa Anh một cái, tiếng nói có hơi nghẹn.

“ Nỡ. Không nghe lời sẽ đánh! Đánh tới chết.”

Vốn dĩ Hứa Anh muốn nghịch ngợm một chút, hỏi cậu muốn đánh ở đâu, nhưng thật sự có chút mệt, bất động, chỉ chôn trong lòng Cố Tinh Trầm mệt mỏi, nỉ non: “ Tinh Trầm, tớ nhớ cậu……”

Cố Tinh Trầm đem quần áo gói kỹ lưỡng lại, che kín mít cô trong ngực: “ Còn lạnh không?”

Hứa Anh chống lấy ngực thiếu niên, lắc lắc: “ Không lạnh, có chút khó thở…….”

Cho dù có tức giận, cũng không chịu nổi đau lòng. Nhìn cô mệt mỏi như vậy, lúc này Cố Tinh Trầm không đành lòng lại trách móc nặng nề gì.

Cô bất động thanh sắc mà tham gia chương trình lớn, còn lấy được thành tích tốt như vậy, thật đúng là trâu bò! Trong đó tất nhiên có không ít vất vả, áp lực cạnh tranh lớn như vậy, cũng may tâm lý cô khá ổn định, nếu đổi thành một nữ sinh khác khẳng định không thể chịu nổi.

Cố Tinh Trầm càng nghĩ càng đau lòng bạn gái, đem Hứa Anh khóa lại trong lồng ngực thật tốt, một tay kéo rương hành lý, hướng cổng trường đi tới.

Kết quả Hứa Anh lại từ trong áo cậu ngửa đầu cười tủm tỉm một tiếng: “ Cố papa.”

Cố Tinh Trầm lập tức nhíu mày: “ Lại gọi bừa cái gì!”

Hai tay Hứa Anh nhẹ nhàng bắt được ngực áo của cậu: “ Từ nhỏ cậu đã chăm sóc tớ lớn lên, cậu chính là papa thứ hai của tớ. Hoặc là cậu thích gọi là Cố mommy cũng được, dù sao cậu cũng có chút nữ tính.”

“ …….. Đừng kêu linh tinh, Hứa Anh.” Cố Tinh Trầm nghe được nghĩ muốn đánh người. “ Còn có, tớ nữ tính ở chỗ nào!”

Hứa Anh bĩu môi, cười tới có chút hư: “ Được rồi, cậu không nữ tính, cậu là sói đội lốt cừu, xé da dê ra mạnh cực kỳ. Luôn muốn cắn chết tớ…….. Quái thú!”

Mặt Cố Tinh Trầm đỏ lên, quả thực không muốn quan tâm cô, một hồi lâu mới hỏi: “ Chú Đàm tới chưa?”

Hứa Anh lắc đầu.

“ Vậy tớ đưa cậu về nhà.”

“ Không cần!” Cô ngửa đầu, đôi mắt đen như mực có ý cười ngượng ngùng: “ Đêm nay tớ đi theo cậu được không……”

“ Gần đây cậu đi theo tớ quá thường xuyên, hai bác………”

“ Mặc kệ bọn họ!” Hứa Anh nghe được bố mẹ mình liền không kiên nhẫn ngắt câu, oán hận chất chứa: “ Nghe thấy cậu muốn thi Bắc Đại tài chính, bọn họ càng mặc kệ…… Thôi kệ, miễn bàn tới bọn họ, phiền lắm.”

“ Thái độ cậu đối với bố mẹ quá kém, Hứa Anh. Cậu cần phải thấu hiểu cho họ.”

“ Tớ cũng không muốn náo loạn đâu…… Chỉ là ở bên bọn họ một thời gian không thể yên được. Cái gì cũng có thể ầm ĩ lên, dù sao bọn họ nhìn tớ chỗ nào cũng không vừa mắt, cảm thấy trên thế giới này tớ là người vô dụng nhất, tớ sẽ không về nhà.”

Hứa Anh nắm thật chặt eo Cố Tinh Trầm: “ Cố papa, đau lòng tớ hay không? Cậu đối với tớ tốt nhất.”

Cố Tinh Trầm: “………”

Thiếu nữ trong thời kỳ phản nghịch, thật là đáng giận!

Papa?

Tâm tư cậu đối với cô, không đơn thuần như vậy……


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.