Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 75

trước
tiếp

CHƯƠNG 75

Nếu để cho ông già anh ta biết được con số này, chỉ sợ là sẽ chặt luôn cặp giò của anh ta.

Triệu Cương âm trầm nhìn chằm chằm Trình Kiêu, nhỏ giọng thì thào với Lý Ngôn và Lưu Tào Khang: “Thằng oắt này lạ lắm!”

Lý Ngôn tức giận nói: “Ai chẳng biết nó lạ, nào có người nào may mắn tới mức đó! Chơi trò nào cũng chỉ thắng chứ không thua?”

Triệu Cương suy nghĩ nói: “Chắc chắn là nó ăn gian!”

“Đúng vậy, vấn đề là chúng ta không tìm được bằng chứng nó ăn gian!” Lý Ngôn cực kỳ khó chịu.

Lôi Hồng Húc nhìn Trình Kiêu, hai mắt tỏa sáng lấp lánh, hưng phấn reo: “Trình Kiêu, không ngờ anh không chỉ giỏi y thuật mà còn là một cao thủ đánh bài!”

“Anh nhận tôi làm đồ đệ đi! Nếu như tôi học được thuật đánh bài thần kỳ của anh, về sau tôi có thể chơi chết cái đám cặn bã Lý Ngôn rồi!”

Lý Ngôn có một loại kích động muốn phun máu!

Ánh mắt Y Linh nhìn Trình Kiêu cũng đong đầy hứng thú, cô cảm thấy có lẽ trên người Trình Kiêu có rất nhiều bí mật.

Sắc mặt Tôn Mạc cũng trở nên phức tạp, vốn dĩ Trình Kiêu không nghe lời khuyên của cô ta, cô ta còn định chờ Trình Kiêu thua sạch tiền thì có thể ra sức nhục nhã anh, đả kích cái bộ dạng kiêu căng của anh hai ngày nay.

Không ngờ là một Trình Kiêu còn chưa từng vào sòng bạc lần nào lại có thuật đánh bài cao minh như thế!

Chẳng những Trình Kiêu không thua mà còn thắng đến vài ván. Rõ ràng đây chính là tát thẳng mấy cái vào mặt Tôn Mạc!

Sắc mặt Lưu Tào Khang khó coi tới cực điểm. anh ta không nghĩ một thằng vô dụng bất tài mà trước đây mình chẳng bao giờ để vào mắt nay lại khiến mình xấu mặt liên tục.

“Chắc gì nó đánh bài cao minh thật, chẳng qua là do nó không cược cái khác!” Lưu Tào Khang âm trầm nói.

Lý Ngôn giống như có bóng ma trong lòng, không tình nguyện lên tiếng: “Không phải đâu Cậu Lưu, anh có muốn cược không?”

Lưu Tào Khang trừng mắt nhìn anh ta: “Cược, đương nhiên là muốn cược, nhưng không phải để cậu đem tiền đi cho không!”

“Có điều, chúng ta chơi đổ thạch!”

Đổ thạch!

Hai mắt Lý Ngôn và Triệu Cương đột nhiên sáng lên.

“Đúng vậy, sao tôi có thể quên mất tiết mục lớn nhất Phỉ Thủy thành chứ! Cho dù nó đánh bài cao minh, trong lúc đánh cược thạch nó cũng không có cách nào gian lận!” Lý Ngôn hưng phấn nói.

“Vẫn là Cậu Lưu có cách, bội phục bội phục!” Lý Ngôn nhân cơ hội nịnh bợ.

Lưu Tào Khang nháy mắt với Lý Ngôn, Lý Ngôn lập tức ngẩng đầu lên, trưng ra cái biểu cảm ngạo mạn nhìn Trình Kiêu, kêu: “Trình Kiêu, có dám đi qua khu đổ thạch bên kia không? Chúng ta chơi lớn!”

Khu đổ thạch?

Mấy cô nàng Tôn Mạc cảm thấy hiếu kỳ. Bọn họ đều từng nghe qua sự thần bí của đổ thạch. Nghe nói ai có vận khí tốt thì có thể phất lên chỉ trong một đêm.

Nhưng nếu như vận khí không tốt thì cũng có thể tán gia bại sản, đi tong cả tỷ, mất luôn vốn gốc chỉ trong một đêm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.