Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 59

trước
tiếp

CHƯƠNG 59

Cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, Tôn Mạc thò mái đầu hơi rối ra ngoài nói: “Con không cho anh ta đi cùng, con đi một mình.”

Ninh Lan quát cô: “Không được, vừa nãy ba con mới la Kiêu xong. Bây giờ con cũng là phụ nữ đã kết hôn rồi, một thân một mình chơi đùa ở bên ngoài, làm sao ba mẹ có thể yên tâm?”

“Để Kiêu đi cùng con đi, bằng không thì con ở nhà luôn!” Thái độ của Ninh Lan rất cứng rắn.

Tôn Mạc bất đắc dĩ chỉ có thể thỏa hiệp, rầm một tiếng cửa phòng đóng lại.

Trình Kiêu muốn khước từ, nhưng Ninh Lan lại nói: “Kiêu, con đi cùng Mạc nhé, tuyệt đối không được để nó uống rượu!”

Thấy ánh mắt lo lắng của Ninh Lan, anh thực sự không thể nào nói lời từ chối ra khỏi miệng.

“Dì Lan yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ Mạc an toàn!”

Con đi ngàn dặm mẹ lo lắng, mẹ đi ngàn dặm con chẳng đoái hoài. Kiếp trước Trình Kiêu không thể nào hiểu được tình thương của người mẹ vĩ đại đến nhường nào, nhưng kiếp này anh lại hết sức quý trọng.

Tôn Mạc trang điểm thay quần áo tròn một tiếng đồng hồ.

Thời khắc xuất hiện trước mắt Trình Kiêu, Tôn Mạc mặc một bộ váy liền áo dài quá đầu gối, có màu trắng cùng hoa văn sọc dọc màu đen, để lộ xương quai xanh tuyệt đẹp ra bên ngoài. Tóc cô được búi lên, trên cổ đeo một chuỗi ngọc thạch anh trong suốt, dưới chân mang giày cao gót.

Tôn Mạc vốn thanh lịch trưởng thành, loại trang phục này càng khiến cô thêm phần cao quý, đứng ở trước mặt Trình Kiêu trông vô cùng đẹp đôi.

Thế nhưng, ánh mắt Tôn Mạc nhìn Trình Kiêu vẫn không giấu được vẻ ghét bỏ, cũng khiến lửa giận trong lòng anh khó mà áp chế nổi.

Trong nháy mắt đó, bỗng nhiên Trình Kiêu có một loại xúc động muốn chinh phục người phụ nữ trước mắt!

Nhìn thấy Tôn Mạc đã mặc lễ phục xong xuôi, Ninh Lan vừa cười vừa nói: “Kiêu, vợ con xinh đẹp như vậy, con yên lòng để cho nó ra ngoài một mình sao?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lúc này, điện thoại của Tôn Mạc đột nhiên vang lên.

Bắt máy nói được vài câu, Tôn Mạc cúp điện thoại: “Mẹ, Hiểu Hi tới rồi!”

Ninh Lan hoảng hốt nói: “Nhanh vậy à? Thế để mẹ dọn dẹp sô pha!”

“Mẹ, không cần đâu, Hiểu Hi tới để đón con.” Tôn Mạc nói.

“Ồ, vậy được rồi, các con chú ý an toàn nhé, đừng chơi muộn quá!” Ninh Lan dặn dò.

Rất nhanh, chuông cửa đã vang lên.

“Mẹ đi mở cửa.” Ninh Lan bước ra mở cửa.

Một cô gái xinh đẹp có mái tóc ngắn, cả người đều là hàng hiệu, trên tay đeo túi LV chợt xuất hiện.

“Con chào Dì Lan, con nhớ dì quá à!” Nói xong, cô gái trực tiếp nhào vào lòng Ninh Lan.

“Hiểu Hi càng ngày càng đẹp nha.” Ninh Lan cười khen ngợi.

Nhẹ nhàng ôm Ninh Lan xong, Vương Hiểu Hi lại quay sang Tôn Đại Hải chào hỏi: “Bác Tôn, con chào bác!”

“Ha ha, Hiểu Hi đó à, lâu rồi con mới ghé nhà bác.” Tôn Đại Hải vừa cười vừa nói.

“Vậy sau này ngày nào con cũng tới ăn ké đó nha!” Vương Hiểu Hi cười nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.