Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1592

trước
tiếp

Chương 1592

Trình Kiêu nhìn ông ta bằng nét mặt hờ hững.

“Ha ha, Đại đạo mười tám thức, cái tên này cũng phù hợp đấy.”

Nói xong, Lạc Vô Cực lạnh lùng nhìn Trình Kiêu: “Ra tay đi, để tôi ra đi trong thanh thản!”

“Được thôi!” Trình Kiêu đi tới bên cạnh ông ta, chỉ tay về phía trước.

Mi tâm của Lạc Vô Cực bị đâm thủng một lỗ nhỏ, không ngừng có máu chảy ra ngoài.

Thương Thần một đời, lão tổ nhà họ Lạc, Lạc Vô Cực kết thúc ở đây!

Xung quanh vô cùng yên tĩnh!

Mọi người hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, chỉ trong nháy mắt, Thương Thần Lạc Vô Cực khi nãy còn vô cùng oai phong, không ai bì nổi đã bị một thanh niên như thế giết chết?

“Rốt cuộc Trình đại sư này mạnh đến mức nào vậy?”

Mọi người không khỏi thầm thấy nghỉ vấn Lạc Vô Cực là lão tổ của nhà họ Lạc, thế gia đứng đầu giới võ đạo Giang Nam, được gọi là Thương Thần, nổi tiếng cùng lúc với Chiến Thần Khương Vân Minh và Kiếm Thần Yến Nam Thiên của Á tộc.

Người có thể giết ông ta là một tồn tại mạnh mẽ đến mức nào đây!

Trên mặt Y Doãn lộ vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Trình đại sư đúng là không phụ sự kỳ vọng!”

“Chú Tân, chú cảm thấy thực lực của Trình đại sư rốt cuộc đã đến cảnh giới gì rồi?” Y Doãn tò mò hỏi.

Chú Tân nói với vẻ rung động: “Ông Y, có lẽ thực lực của cậu ta đã đến cảnh giới trong truyền thuyết rồi!”

Y Linh cười tươi: “Con biết chắc chắn Trình Kiêu có thể thẳng mà!”

Kano William nhìn Trình Kiêu, không ngừng đảo mắt: “Thần Quang Minh chết tiệt, thực lực của anh ta còn mạnh hơn trong tưởng tượng của tôi! Ầy, đất nước phương Đông thần bí này đúng là vừa thần bí vừa mạnh mẽ!”

“Tôi chợt cảm thấy yêu đất nước này rồi”

“Nếu tôi có thể trở nên mạnh mẽ ở nơi này, đợi khi trở về phương Tây, chắc chắn tôi sẽ cho đại công tước Dracula một bất ngờ!”

Sắc mặt của Bạch Hạc đại sư ở bên cạnh cực kỳ khó coi, lúc đỏ lúc trắng, ông ta nhìn Trình Kiêu bằng ánh mắt vô cùng kính sợ.

“Không ngờ cậu ta.. lại có thực lực mạnh đến thế!”

“Đây là Tông Sư đỉnh phong ư? Thưc lực của Lạc Vô Cực là Tông Sư đỉnh phong, cậu ta còn mạnh hơn Lạc Vô Cực, rất có thể đã đến cảnh giới trong truyền thuyết rồi!”

“Trước đó tôi lại coi thường cậu ta vì còn nhỏ tuổi!”

Bạch Hạc đại sư vô cùng hối hận, không ngờ ông ta lại coi thường một cường giả võ đạo cấp bậc truyền thuyết.

Thẩm Viêm nhìn về phía ông Nghiêm, nói với vẻ kích động: “Rốt cuộc thực lực của Trình đại sư này đã đạt tới mức độ nào rồi?

Ngay cả lão tổ nhà họ Lạc cũng chết trong tay cậu ta, chàng trai trẻ kỳ lạ này đến từ nơi nào vậy?”

Ông Nghiêm cũng vô cùng rung động: “Có lẽ thực lực của cậu ta là Tông Sư đỉnh phong, hoặc là cảnh giới trong truyền thuyết võ đạo?

Thẩm Viêm tỏ vẻ khiếp sợ: “Một chàng trai khoảng hai mươi tuổi lại là cường giả cấp bậc truyền thuyết!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Mật trăng bệch như tờ giấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.