Chàng Rể Phế Vật

Chương 50-1

trước
tiếp

CHƯƠNG 50: CON MỒI CỦA CẬU LÊ!

 

Ánh mắt của Lê Kim Huyên trầm lại, cậu Lê xuất hiện, cô căn bản không ngờ đến.

 

Đường đường là nhân vật siêu cấp ở Yến Kinh, lại tham giam là hội đấu giá từ thiện ở thành phố T?

 

Dùng thân phận của cậu Lê, buổi đấu giá này, anh ta chẳng thèm ngó đến, căn bản không để ý.

 

Hôm nay, anh ta thế mà lại đến đây.

 

Vẻ mặt Lê Kim Huyên rất khó coi, cô không rõ, mục đích của cậu Lê đến nơi này.

 

Ánh mắt cậu Lê chậm rãi đảo qua mọi thứ, đột nhiên dừng trên người Lê Kim Huyên, khóe miệng thâm thúy cong lên, đột nhiên, anh ta giẫm chân đi về phía Lê Kim Huyên!

 

Đám người tản ra tạo thành một con đường, chẳng ai muốn đắc tội với cậu Lê,vị công tử gia siêu cấp đến thành phố T này!

 

“Kim Huyên, lại gặp mặt rồi.” Cậu Lê đi đến trước mặt Lê Kim Huyên, chậm rãi mở miệng nói.

 

“Cậu Lê.” Lê Kim Huyên gật nhẹ đầu, vẻ mặt lãnh đạm.

 

Trải qua buổi đón gió tẩy trần lần trước, độ hảo cảm đối với cậu Lê trong lòng Lê Kim Huyên đã xuống 0, còn không bằng Trần Xuân Độ.

 

“Kim Huyên, thật sự không suy nghĩ một chút vấn đề anh nhắc đến lần trước sao?” Cậu Lê chậm rãi hỏi.

 

“Cậu Lê không cần ôm ảo tưởng đối với chuyện đó nữa, đó tuyệt đối không có khả năng.” Giọng điệu Lê Kim Huyên lạnh như băng, từ chối một tiếng, xoay người dáng vẻ khiêu gợi, đi về chỗ cách đó không xa ngồi xuống.

 

Trần Xuân Độ theo sát bên người Lê Kim Huyên, như một con sâu bám đuôi, nhanh chóng làm không ít người thay đổi sắc mặt.

 

Cậu Lê nhìn bóng dáng xinh đẹp của Lê Kim Huyên, ánh mắt càng thâm thúy. ..

 

Một tay anh cắm vào trong túi quần, bàn tay run rẩy, anh vô cùng khách khí với Lê Kim Huyên, lại không cho anh ta một sắc mặt tốt.

 

Lúc này, một bóng người chậm rãi đến gần, xuất hiện bên người cậu Lê hỏi: “Cậu Lê sao cứ phải ôm chấp niệm với cô ấy làm gì? Cũng chỉ là một người phụ nữ.”

 

“Tôi thích chậm rãi chinh phục con mồi của mình.” Cậu Lê mở miệng: “Cô ấy có trốn nữa, chẳng lẽ có thể trốn khỏi lòng bàn tay của nhà họ Lê sao?”

 

“Chỉ cần có được cô ấy, không chỉ địa vị của cậu Lê ngài ở trong gia tộc tiến lên một bước, cũng có thể tìm hiểu một chút hương vị của đệ nhất mỹ nữ thương giới thành phố T.” Người bên cạnh mở miệng, đây không phải ai khác, đúng là Đào Trường Thanh.

 

“Một vật nhỏ thiếu dạy dỗ, gặp được tôi, là vinh hạnh của cô ấy.” Cậu Lê nhàn nhạt mở miệng: “Phụ nữ không thế có được, không bằng hủy đi.”

 

“Cậu Lê thật đúng là không thương hương tiếc ngọc mà.” Vẻ mặt Đào Trường Thanh nghiêm lại, rồi lập tức cười.

 

Vẻ mặt cậu Lê bình thản, dạng phụ nữ nào anh ta chưa từng chơi qua…Dạy dỗ của anh ta, đối với Lê Kim Huyên chỉ là một loại trả thù, anh ta muốn cho Lê Kim Huyên hiểu một đạo lý, cậu Lê anh ta, chính là ý trời.

 

“Ngồi đi.” Cậu Lê đưa bàn tay, lạnh nhạt từ nhiên đi về phía chỗ ngồi.

 

Một lát sau, đợi hội đấu giá lục tục có không ít người giá, hiện trường đấu giá không còn chỗ ngồi nữa, một người dẫn

 

 

Chương trình mới cầm micro bước lên bàn đấu giá, hội đấu giá xnanh vàng rực rỡ lập tức yên tĩnh lại, ánh đèn đánh xuống, chiếu lên người dẫn Chương trình.

 

Hội đấu giá từ thiện, vào ngày cuối tuần này, chính thức bắt đầu!

 

“Các quý ông quý bà tôn kính, hội đấu giá từ thiện lần này, đem toàn bộ số tiền đáu giá được quyên tặng cho trường học hy vọng ở vùng núi nghèo khó, công bằng công chính, có bên thứ ba làm chứng…” Sau khi người dẫn Chương trình nói xong lời sạo đầu, vẻ mặt vô cùng cung kính: “Đầu tiên, chúng ta mời món đấu giá đầu tiên, là một viên ngọc bộ long phượng thời Tống, chất lượng dương chi ngọc hiếm thấy, nghe đồn là vật bên người của một vị hoàng đế nào đó thời Tống…”

 

Rất nhanh, người dẫn Chương trình giới thiệu xong lại mở miệng nói: “Món châu báu này, giá khởi điểm, 3 tỷ!”

 

Người dẫn Chương trình vừa dứt lời, một ông chủ giơ bảng, ra giá 4 tỷ rưỡi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.