Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 81

trước
tiếp

Chương 81: Anh cũng dám ra điều kiện sao?

Triệu Lập Hưng nghiêng người lướt qua Diệp Sở Thiến, hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào gương mặt Diệp Sở Thiến.

Rõ ràng hắn đang công khai chọc ghẹo Diệp Sở Thiến!

Tất cả mọi người cùng chìm vào im lặng trong chốc lát.

Đương nhiên những người của sở kiểm định sẽ không nói gì, dù sao Triệu Lập Hưng cũng là sếp lớn, là cậu chủ của họ, có quyền định đoạt số phận họ chỉ bằng một lời nói.

Còn những người công ty Danh Dương đều đưa mắt nhìn Chu Dương.

Trong mắt mọi người, Chu Dương luôn bênh vực cho nhân viên của mình, còn dáng vẻ tên Triệu Lập Hưng này lại như đang thèm thuồng Diệp Sở Thiến.

Hành động này với trêu ghẹo có gì khác nhau đâu.

Nhưng Chu Dương chưa kịp nói gì, Diệp Sở Thiến đã lạnh lùng cất lời.

“Chuyện này không liên quan gì đến anh, tôi không cần anh xin lỗi!”

Đương nhiên Diệp Sở Thiến có thể cảm nhận được ánh mắt sáng rực của Triệu Lập Hưng khi nhìn mình, ánh mắt ấy khiến cô cảm thấy khó chịu.

“Đúng vậy, đúng thật là chuyện này không liên quan gì đến tôi, là do người bên tôi đã thiếu lễ độ với cô!”

“Tiểu Tam Tử, mau xin lỗi cô Diệp đi!”

Triệu Lập Hưng nhìn tên miệng nhọn lúc nấy, lạnh lùng cất lời.

“Hả? Triệu thiếu gia, tôi…”

“Cút ra đây xin lỗi người ta đi nhanh lên!”

Tiểu Tam Tử còn muốn cãi lời, nhưng Triệu Lập.

Hưng đã lạnh lùng quát khiến hắn run bắn lên, hắn lập tức bước thẳng tới trước mặt Diệp Sở Thiến không chút do dự.

“Tôi xin lỗi!”

Tiểu Tam Tử gập mình thấp xuống trước Diệp Sở Thiến, thân mình gần như tạo thành một góc chín mươi độ.

“Được rồi, chuyện này vốn chỉ là hiểu lầm, nếu Tiểu Tam Tử đã xin lỗi rồi thì ta cứ coi như việc đã qua nhé.”

“Tôi cảm thấy làm chuyện chính vẫn quan trọng hơn”

Chu Dương khế cười, vươn tay kéo Diệp Sở Thiến về phía mình.

“Ha ha, đúng đúng! Làm chuyện chính!”

Triệu Lập Hưng cười ha hả, lập tức tiến thẳng vào công ty.

Lần này cơ sở kiểm định Kamiya điều một đội tám người tới, ngoài Triệu Lập Hưng và tên Tiểu Tam Tử miệng nhọn đó, ấn tượng của Chu Dương với những người còn lại là một đám hiền lần chậm chạp.

Dường như trong thế giới của họ ngoài trừ kiểm định sản phẩm ra, chẳng còn gì đáng phải quan tâm nữa.

Nhưng chính vì vậy mà Chu Dương lại thấy an tâm hơn nhiều.

Một tên Triệu Lập Hưng không an phận, một tên Tiểu Tam Tử xum xoe nịnh hót, hai kẻ này đã khiến đôi bên nảy sinh mâu thuẫn, làm bầu không khí trở nên căng thằng.

Nếu lại thêm vài kẻ như vậy thì có thể sẽ còn gây ra mâu thuẫn lớn hơn.

Chu Dương hoàn toàn không muốn chứng kiến cảnh tượng này.

Rất nhanh sau đó, đoàn người đã có mặt tại phòng làm việc của Thẩm Bích Quân.

“Thẩm tổng, đây là người bên cơ sở kiểm định Kamiya.”

Chu Dương nhẹ giọng giới thiệu, nhưng lại không đề cập đến thân phận của Triệu Lập Hưng.

Dù sao cái thân phận này cũng chẳng có tác dụng gì với sự hợp tác đôi bên.

“Chào mừng mọi người, Chu Dương, mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi hết rồi, anh có thể dẫn họ tới kiểm định ngay.”

Thẩm Bích Quân nhìn bọn họ khẽ gật đầu, nói với Chu Dương.

Mà lúc này thì Triệu Lập Hưng cũng đang nhíu mày.

“Ha ha, chắc hẳn cô chính là tổng tài của công ty Danh Dương, Thẩm Bích Quân?”

“Tôi là Triệu Lập Hưng, thiếu gia của sở kiểm định Kamiya, rất vinh dự được làm quen với cô!”

“Cơ mà, chẳng lẽ hôm nay chúng tôi tới đây là phải bắt đầu kiểm định ngay sao?”

Giọng điệu của Triệu Lập Hưng có chút không tử tế, nhưng ánh mắt nhìn Thẩm Bích Quân lại hừng hực nóng bỏng.

Dù sao tên tuổi của Thẩm Bích Quân cũng vang danh khắp thành phố Đông Hải.

Hơn nữa sau đợt quảng bá sản phẩm mặt nạ, danh tiếng của Thẩm Bích Quân lại càng vang xa, được rất nhiều người tôn làm nữ thần.

Còn về phần Triệu Lập Hưng, sau khi thấy đoạn quảng cáo của Thẩm Bích Quân, hắn đã lập tức say mê cô.

Lần này nghe chuyện công ty Danh Dương phải tổ chức kiểm định chất lượng sản phẩm, hắn lập tức chủ động xin bố mình cho đảm đương chức đội trưởng.

“Nếu không kiểm định ngay thì không biết anh có yêu cầu gì?”

Thẩm Bích Quân bình tĩnh cất lời, từ đầu tới cuối không hề đưa mắt nhìn Triệu Lập Hưng.

“Đáng ra bên công ty nên tổ chức cho chúng tôi một bữa cơm tiếp đón chứ nhỉ?”

“Dù gì chúng tôi cũng vượt đường xa mệt nhọc tới Đông Hải, nếu mệt quá thì có khi lúc kiểm định lại nảy ra vấn đề gì đấy.

Triệu Lập Hưng vừa cất lời, cả văn phòng đã chìm vào tĩnh lặng.

Chu Dương híp mắt lại theo bản năng, ánh mắt nhìn Triệu Lập Hưng tức khắc trở nên lạnh lùng.

Rõ ràng Triệu Lập Hưng đang uy hiếp họ!

Dù sao kết quả kiểm định của mặt nạ hoàn toàn phụ thuộc vào họ.

Nếu bọn họ nhúng tay cản trở thì hậu quả sẽ vô cùng phiền phứ!

c “Anh đang uy hiếp tôi?”

Nhưng Thẩm Bích Quân không phải người dễ bị bắt nạt, cô lạnh lùng chất vấn ngay.

“§ao có thể như vậy được? Thẩm tổng phải hiểu rằng chúng tôi từ Hải Kinh xa xôi tới đây, giờ đã vô cùng mệt mỏi rồi, ở vào tình huống này mà có sơ sảy gì trong quá trình kiểm định thì chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu.”

Triệu Lập Hưng cười lạnh lùng, thỏa thuê đưa mắt nhìn Thẩm Bích Quân và Diệp Sở Thiến.

Nếu bảo trước đó Triệu Lập Hưng còn biết kiểm chế đôi chút thì hiện giờ, hẳn đã thẳng thừng thể hiện ý muốn của mình.

Sự uy hiếp trong lời hắn hiển hiện rõ mồn một!

“Anh!”

Thẩm Bích Quân bừng bừng lửa giận!

Từ trước tới giờ Thẩm Bích Quân luôn kiêu ngạo.

cao sang, dù có đứng trước đám người nhà họ Thẩm thường xuyên bức bách mình thì cô cũng vô cùng lạnh nhạt.

Khi đối mặt với những người khác, Thẩm Bích Quân lại càng giống một ngọn núi băng, đứng cao trên cao vời vợi.

Tính tới giờ, gần như chỉ có trước mặt Chu Dương cô mới tựa như một con người có sự sống, có vui, có buồn.

Nhưng hiện giờ, tên Triệu Lập Hưng này lại dám ngang ngược uy hiếp cô trước mặt bao nhiêu người, chuyện này cô không thể nhẫn nhịn đượ!

c “Tôi nghĩ anh đang hiểu nhầm tình hình rồi Nhưng đang lúc Thẩm Bích Quân sắp bùng lửa giận, một giọng nói lạnh lùng bỗng chợt vang lên.

Mọi người kinh ngạc, vội quay sang nhìn, họ phát hiện người vừa nói là Chu Dương.

Gương mặt của Chu Dương mang vẻ lạnh lùng, đôi mắt sắc như lưỡi dao nhìn chằm chằm vào Triệu Lập Hưng.

“Cậu có ý gì?”

Bị Chu Dương nhìn như vậy, tim Triệu Lập Hưng cũng nhảy bắn lên, anh ta không chịu nổi phải hỏi ngược lại.

“Các anh chỉ được bọn tôi mời đến để kiểm định sản phẩm thôi “Nói cách khác, các anh chỉ là người làm thuê cho chúng tôi!”

“Trên đời này có ai lại đi nói chuyện với người thuê mình như vậy!”

“Hay là, cơ sở kiểm định Kamiya các anh lại cư xử với người thuê mình như vậy?”

“Nếu thật sự như vậy thì tôi nghĩ phải cân nhắc lại chuyện hợp tác giữa chúng tai”

Giọng nói của Chu Dương vô cùng lạnh lùng, anh nói một tràng dài mà không hề ngưng nghỉ.

Từng câu anh nói như những tiếng chuông, reo vang dội trong lòng Triệu Lập Hưng.

“Cậu!”

“Cậu đừng có quên!”

“Nếu không được chúng tôi kiểm định thì mặt nạ của các cậu đừng hòng bán nổi!”

Triệu Lập Hưng lạnh giọng thốt, nhưng lòng cũng bắt đầu mềm nhữn.

Để có được cơ hội tới thành phố Đông Hải kiểm định, bố hắn đã phải tiêu tốn rất nhiều sức lực.

Sở kiểm định Kamiya nhà hắn đã luôn ôm mộng tiến vào thị trường Đông Hải.

Đợt kiểm định mặt nạ của công ty Danh Dương lần này chính là một cơ hội tuyệt vời!

Nếu Triệu Lập Hưng làm hỏng chuyện thì chắc chắn bố hắn sẽ không tha cho hắn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.