Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 175

trước
tiếp

Chương 175: Tranh chức gia chủ (2)

“Đây là chuyện nhà Tô gia chúng tôi, dù cậu là con cháu của dòng dõi gia tộc nào, cũng không có quyền can thiệp!”

Tô Thế Cầm cố kìm nén sự uất hận, lạnh lùng nói, đồng thời hung ác liếc mắt nhìn mấy người nhà Tô gia đang đầy vẻ lưỡng lự do dự ngồi đằng sau lưng mình.

người nhà Tô gia có chút dè chừng, tâm trí động một chút, thế nhưng rất nhanh sau đã trở lại bình thường, ánh mắt trở nên kiên định nhìn Tô Thế Cẩm.

Thế nhưng, Tô Văn Vũ vẫn lộ rõ vẻ chần chừ, không bị ảnh hưởng chút nào từ cái nhìn gay gắt của Tô Thế Cầm.

Suy cho cùng, Tô Văn Vũ và Tô Thế Cầm là cùng vai vế, hơn nữa bố của ông ta, lão tam Tô gia tên là Tô Huy vẫn còn đang sống, đang quản lí thế lực của nhà Tô gia.

Nên là ông ta cũng không e sợ gì thế lực riêng của Tô Thế Cầm.

“Nếu đã như vậy, chúng ta tiếp tục bàn chuyện công việc!”

Tô Thế Minh thở dài, không nghĩ rằng thân phận con cháu dòng dối gia tộc lớn của Chu Dương lại không thể kìm hãm được Tô Thế Cẩm.

Tô Thế Minh cũng thường xuyên hổi tưởng lại quá khứ, nên chợt nhớ lại lúc hai người còn nhỏ.

Khi đó, Tô gia đang trên đà phát triển, những bậc tiền bối của Tô gia vẫn rất khỏe mạnh.

Tô Thế Minh và Tô Thế Cầm là hai anh em vô lo vô nghĩ, chẳng bao giờ xảy ra chuyện bất hòa với nhau.

Thế nhưng, hồi ức này chỉ kéo dài trong khoảng thời gian rất ngắn, Tô Thế Minh đã nhanh chóng.

bừng tỉnh, thay đổi lại nhịp thở, bắt đầu thể hiện rõ sự gai góc như thể lột một thanh gươm sắc bén ra khỏi vỏ.

“Tôn tiên sinh lần này bị thương, nên dĩ nhiên phải chú tâm đi chữa bệnh, không thể tham gia cuộc họp.

này của chúng ta.”

Tô Thế Minh chậm rãi nói.

Mặt những người bên phe Tô Thế Cầm tối sầm lại.

Tôn Càn Khôn là người mà bên Tô Thế Cầm mời tới để đe dọa người bên phe Tô Thế Minh.

Nhưng bây giờ Tô Càn Khôn không những không thể đe dọa được người bên Tô Thế Minh, thậm chí còn bị Trần Thế Hào đánh lại.

Như vậy, Tôn gia chỉ biết dựa vào năng lực Tô Thế Cẩm.

Sau đó, mười mấy người bên Tô gia ở trong căn phòng nhỏ triển khai cuộc họp, quyết định gia chủ của Tô gia sẽ thuộc về ai.

Chu Dương ngồi nghe ở bên cạnh, cũng dần dần hiểu được nguyên do.

Trước đây, gia chủ của Tô gia là Tô Thế Minh.

Tô Thế Minh ngồi vào ghế gia chủ Tô gia điều hành công khá tốt, Tô gia lúc đó cũng có phát triển.

Thế nhưng mấy năm gần đây, tốc độ phát triển của Đông Hải rất nhanh, nên tốc độ phát triển của những gia tộc khác cũng nhanh không kém.

Còn bên Tô gia thì vẫn giậm chân tại chỗ.

Dù rất nhiều người đã chỉ rõ lí do, nguyên nhân cho Tô Thế Minh, nhưng thực tế thì Tô gia thậm chí còn đang thụt lùi.

‘Vốn dĩ một năm Tô gia chỉ thu về lợi nhuận khoảng vài tỉ, dùng để nuôi mấy trăm miệng ăn trong Tô gia, còn phải dùng để phát triển thêm thực lực.

cho Tô gia.

Thế nhưng mấy năm gần đây, lợi nhuận Tô gia thu về giảm dân.

Năm ngoái, Tô gia chỉ thu về có một tỉ, còn không.

bằng doanh thu trong nửa tháng của công ty Danh Dương.

Điều này khiến cho nội bộ Tô gia vô cùng căng thẳng.

Tô Thế Cẩm lúc này nghe lời khích tướng của nhiều người khác trong Tô gia, nên muốn khiêu chiến với Tô Thế Minh để tranh đoạt vị trí gia chủ.

Tô Thế Minh vốn lãnh đạo cũng tốt. Nhưng Tô gia đang ngày càng đi xuống, không phải mình ông là người gánh chịu trách nhiệm, mà vì đa phần người Tô gia đều muốn cố chấp tuân thủ cái cũ, không muốn thay đổi sang cái mới.

Điều này khiến cho rất nhiều sản nghiệp của Tô gia đều trở thành những sản nghiệp cũ từ cả thập kỉ trước.

Nếu ở thập kỉ trước, thậm chí chỉ là vài năm trước, những sản nghiệp này đều có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Nhưng những năm gần đây, sự phát triển chung của xã hội rất nhanh, ngành công nghiệp IT, thị trường tài chình đều trở nên rất hot, tốc độ phát triển cực kì nhanh khiến cho những ngành công nghiệp khác đều j thụt lùi phía sau.

‘Vậy mà Tô gia vẫn nhất quyết không chịu tiếp xúc với những công nghiệp mới, thì tự nhiên sẽ bị trở nên lạc hậu.

Một loạt hệ thống tồn đọng khiến cho lợi nhuận năm ngoái của Tô gia sụt giảm mới làm cho mọi người cảnh tỉnh được rõ ràng.

Thế nhưng điều mà người bên Tô gia cho rằng, thứ khiến cho Tô gia tuột dốc không phải là vì họ không chịu cập nhật bổ sung, mà là do Tô Thế Minh lãnh đạo không hợp lí.

Chính vì lí do này mới khiến nhiều người bất mãn với Tô Thế Minh.

Chu Dương không ngừng gật gù, giờ anh mới nắm được toàn bộ nội dung vấn đề.

Sau đó, Chu Dương ngẩng đầu lên, nhìn người bên phe Tô Thế Cầm, hầu hết đều là những người lớn tuổi.

Người trẻ nhất là Tô Văn Vũ, giờ cũng đã hơn bốn mươi.

Những người còn lại, đa phần đều đã qua sáu mươi tuổi, gần như có thể coi là thế hệ đi trước.

Ngược lại những người bên Tô Thế Minh, đều là những người trẻ tuổi.

Trong đó Tô Thế Minh là người lớn tuổi nhất, những người còn lại, đều chỉ khoảng trên dưới ba mươi.

Đánh giá như vậy giúp Chu Dương rõ ràng hơn.

Tranh chức gia chủ như thế này, ngoài việc do sự.

ích kỉ của một số người, thì phần nhiều là do bất đồng quan điểm.

Những người bên Tôn Thế Cầm, cho rằng Tô Thế Minh quản lí Tô gia không thuận lợi, chỉ cần đổi gia chủ khác, là có thể có vận khí mới, sẽ đưa Tô gia trở lại thời kì huy hoàng.

Mà người bên Tô Thế Minh chủ trưởng muốn cải cách, đối với những sản nghiệp nhà họ Tô phải có sự thay đổi.

Chợt trong đầu Chu Dương xuất hiện hình bóng một người, Tô Lực.

Lúc đang vào đây, tự nhiên xuất hiện một người cản đường bọn họ.

Trần Thế Hào từng nói, Tô Lực là con trai nuôi của gia chủ đời trước bên Tô gia, phụ trách sản nghiệp.

của gia tộc.

Nếu như Tô gia tiến hành cải cách lại sản nghiệp của mình, người bị thiệt hại lớn nhất sẽ là Tô Lực.

đới “Có vẻ người tên Tô Lực này rất có vấn đề mình, thậm chí có thể coi là thù địch.”

Chu Dương thầm nghĩ trong lòng, cũng có chút hiểu rõ vấn đề hơn.

Tam gia bên Tô gia là Tô Huy, thái độ của ông cũng mập mờ, mối quan hệ của hai bên cũng là mơ hồ bất định.

Sợ rằng sau cùng lại có mối quan hệ gì đó với hai đứa con trai của mình.

Chu Dương bên này thì trầm tư, còn người Tô gia bên kia thì đang tranh luận kịch liệt.

“Anh, Tô gia đi đến bước đường này, đã không thể nào vùng vẫy nổi nữa. Chẳng nhẽ anh vẫn muốn đẩy.

Tô gia vào vực sâu không thể trỗi dậy được nữa hay.

sao?”

Tô Thế Cầm cười lạnh, trên khuôn mặt của bà ta lúc này không nhìn ra nổi một chút tình cảm anh em ruột thịt.

Đối mặt với Tô Thế Minh, Tô Thế Cẩm như thể coi anh trai mình trở thành một kẻ thù địch.

“Em gái, tôi nói lại lần nữa! Tình hình khó khăn trước mắt của Tô gia, không phải chỉ cần đổi gia chủ là có thể thay đổi, nhất định phải thay đổi lại từng chỉ tiết một, nếu không sẽ chỉ thêm loạn thôi!

Gương mặt của Tô Thế Minh thể hiện rõ sự bất đồng đáp lại.

Những người Tô gia còn lại cũng mỗi người một tiếng, ra sức ủng hộ phe mình.

“Trước khi Tô Thế Minh làm chủ, Tô gia vốn cũng đã dần dần thụt lùi, chỉ là đa số chúng ta không nhìn thấy thôi. Bây giờ mỗi năm lợi nhuận của Tô gia giảm dần, nhất là mấy năm gần đây, chính là sụt giảm vô cùng nghiêm trọng.”

“Không sai, mấy năm trước, Tô Thế Minh có thay n có chuyển biến tích cực, ¡ một chút, Tô gia thế nhưng lại bị mấy người phản đối!”

Người bên Tô Thế Minh không ngừng lên tiếng, trách mắng đối phương.

“Đừng có biện hộ, chính là vì Tô Thế Minh làm gia chủ, lãnh đạo không có phương hướng, khiến cho Tô gia xuất hiện nhiều vấn đề như vậy. Bây giờ lại còn liên minh với người ngoài, hãm hại anh em trong Tô gia. Người như vậy, còn xứng làm gia chủ của Tô gia sao?”

Một ông lão đầu tóc bạc trắng bên phe Tô Thế Cầm nghiêm nghị quát mắng, hơn nữa ánh mắt còn hung hăng nhìn về phía Chu Dương.

Chu Dương trong lòng thấy có chút kì quái.

Cuộc họp nội bộ như thếnày, tại sao lại chuyển ngòi mâu thuẫn lên người mình?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.