Bát Gia Tái Thế

Chương 96

trước
tiếp

Chương 96

Tuy nhiên, Hồ Hải Sinh vẫn không nghe.

Cậu ta liên tục nói ra những lời khó nghe, càng lúc càng kích động Đàm Thu hơn.

“Câm miệng!”

Đột nhiên.

Đàm Thu gầm lên giận dữ.

Tiếng gầm xuyên thấu tâm can.

Thanh âm khàn khàn, nước miếng bay tứ tung.

“Cậu vừa quát à? Ha ha, tên ngu ngốc rác rưởi này còn dám quát tôi, nay giỏi quá rồi đúng không?”, Hồ Hải Sinh đưa tay vỗ nhẹ vào mặt Đàm Thu, nói: “Sao, muốn đánh tôi hả?”

“Cháu trai, nước bọt của cháu dính lên mặt ông nội rồi, còn không mau lau cho ông nội?”

“Tôi đã bảo cậu im đi!”

Đàm Thu gầm lên, đồng thời nhân cơ hội cầm lên một chai rượu vang trên bàn rồi đập ra ngoài.

“Bốp!”

Ầm một tiếng, chai rượu vang đỏ thật cứng đã đập lên đầu Hồ Hải Sinh.

Đàm Thu đã hoàn toàn bùng nổ.

Trước mặt biết bao nhiêu người, Hồ Hải Sinh đã xúc phạm ông nội và bạn bè của cậu ấy.

Cuối cùng thì cậu ấy cũng không thể nhịn được nữa.

Chai rượu vang đập vào đầu Hồ Hải Sinh khiến cho Hồ Hải Sinh lảo đảo lùi về phía sau.

Trước khi hoàn hồn, Đàm Thu đã đè cậu ta xuống đất, đập chai rượu trong tay lên đầu cậu ta hết lần này đến lần khác.

Mọi người đều sững sờ.

Trong lúc nhất thời còn chưa có ai kịp định thần lại, cứ như vậy đứng nhìn.

Đàm Thu rất hung dữ, xông lên đánh loạn xạ.

“Sao mày dám xúc phạm ông nội của tao?”

“Sao mày dám xúc phạm bạn bè của tao?”

Cậu ấy vừa mắng, vừa đánh, lại vừa rơi lệ.

Từng ấy năm trôi qua cậu ấy vẫn luôn chịu đựng.

Cậu ấy luôn lùi lại khi bị ức hiếp.

Cậu ấy đã mong có một ngày nào đó được những thiếu gia và tiểu thư nhà giàu này chấp nhận.

Nhưng những người này lại được nước lấn tới, luôn xem chuyện ra lệnh cho cậu ấy và ức hiếp cậu ấy là điều hiển nhiên.

Hôm nay cuối cùng bọn họ cũng đã đẩy cậu ấy đến cực hạn!

“Bốp!”

“Bốp!”

Thanh âm nặng nề liên tục vang lên, Hồ Hải Sinh chỉ có thể ôm đầu kêu la thảm thiết.

“Dừng tay!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.