Bát Gia Tái Thế

Chương 12

trước
tiếp

Chương 12

Cô ấy quay đầu lại nhìn về vị trí của Tống Thiên Vũ khẽ gật đầu một cái, sau đó mới nói với Trần Đức: “Anh đi cùng tôi”.

Dứt lời, cô ấy liền quay người rời đi.

Trần Đức đi theo phía sau lưng cô ấy, chiêm ngưỡng bờ mông tròn trịa bắt mắt bên trong lớp váy ôm màu đen, vừa nhìn vừa tấm tắc trong lòng: mông to như vậy chắc chắn có thể sinh được một đứa con rất mập mạp trắng trẻo.

Diệp Khánh Ngôn đưa Trần Đức đến một phòng họp, Tống Thiên Vũ đang ngồi ở đầu phòng họp.

“Chủ tịch Tống, người đã đưa tới rồi, anh ta tên là Trần Bát Hoang”, Diệp Khánh Ngôn nói, cô ấy không giới thiệu cái tên Trần Đức bởi vì nghe nó có vẻ hơi thường, không bằng cái tên Trần Bát Hoang, nghe có chút mạnh mẽ hơn.

Sau đó Diệp Khánh Ngôn lại giới thiệu với Trần Đức: “Đây là chủ tịch của dược phẩm Thiên Vũ, Tống Thiên Vũ”.

Dược phẩm Thiên Vũ?

Cái tên này đã khiến cho Trần Đức có chút ngạc nhiên, đây là một trong số những tập đoàn nổi danh nhất thành phố Tần, không ngờ hôm nay lại chính là vị chủ tịch này đi tìm vệ sĩ.

“Xin chào!”

Tống Thiên Vũ cũng đã nhìn thấy màn trình diễn của Trần Đức lúc nãy, ông ấy cho rằng khả năng của Trần Đức còn hơn thế nữa, ông ấy nói: “Bát Hoang, cho phép tôi gọi cậu như vậy, cậu đúng là một người trẻ triển vọng”.

“Khách sáo quá”.

Trần Đức nói: “Ông muốn tôi làm vệ sĩ cho ông đúng không? Không thành vấn đề, nhưng điều kiện của tôi đã được viết rõ ràng, hơn nữa tôi còn cần được ứng trước một năm tiền lương”.

“Yên tâm, chúng tôi đã tìm tới cậu thì tất nhiên là có thể đáp ứng được điều kiện của cậu, chỉ có điều thật ra chúng tôi không tìm vệ sĩ, mà là tìm một vị hôn phu”.

“Một vị hôn phu… của ông á?”, ánh mắt của Trần Đức bắt đầu trở nên cổ quái.

“Khụ…”, Tống Thiên Vũ ho khan rồi nói tiếp: “Tất nhiên không phải, tôi tìm vị hôn phu cho con gái tôi, con bé hiện đang học ở học viện thương mại”.

“Khánh Ngôn, nói cho cậu ta biết tình hình”.

“Vâng”.

Diệp Khánh Ngôn lấy trong cặp ra một ít tài liệu đưa cho Trần Đức, đồng thời giải thích: “Con gái của chủ tịch Tống, cô Tống Ngữ Yên, đang theo học tại học viện thương mại, ba tháng nữa sẽ tốt nghiệp. Trong ba tháng này chúng tôi cần anh đóng vai vị hôn phu kiêm vệ sĩ của cô ấy, điều kiện tiên quyết là không được để cho cô ấy phát hiện ra sự thật này, anh phải đảm bảo khiến cho cô ấy nghĩ rằng anh thực sự là vị hôn phu của cô ấy”.

Còn có loại yêu cầu này sao?

Trần Đức im lặng đợi Diệp Khánh Ngôn nói tiếp.

Đây là lần đầu tiên anh thấy có một người bố tìm cho con gái mình một vị hôn phu chưa từng gặp mặt trước đây.

“Gần đây tập đoàn dược phẩm gặp phải một số phiền phức, sự an toàn của con gái tổng giám đốc không ổn định, trong giai đoạn quan trọng này cần phải bảo vệ sự an toàn của cô ấy nhưng cô ấy lại không thích có vệ sĩ ở bên cạnh, cho nên chúng tôi chỉ có thể sắp xếp một thân phận khác cho anh để bảo vệ cô ấy”, Diệp Khánh Ngôn chậm rãi nói.

“Nói tóm lại thì mục đích của việc này chính là để bảo vệ cô chủ khỏi những người đàn ông có ý đồ xấu muốn tiếp cận cô ấy”.

“Ồ”.

Trần Đức đã hiểu rõ, cụ thể như thế nào thì anh cũng không hỏi sâu thêm, điều đó không thuộc phạm vi nhiệm vụ của anh, chỉ cần bọn họ đưa đủ tiền thù lao cho anh là được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.