Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình Lê Nhược Vũ

Chương 74

trước
tiếp

Chương 74

“Có trời đất làm chứng, tôi thật sự chỉ muốn nhìn trò vui của cậu và Lê Nhược Vũ, làm gì có lúc nào nghĩ đến Lưu Ly.”

Lâm Minh lườm anh ta một cái, tên này đúng là một đứa bạn xấu mà.

Hà Duy Hùng cũng không tức giận, trái lại còn rất phối hợp nói: “Cái cô Lê Nhược Vũ này, tính tình cũng rất tốt, nhưng theo lẽ thường thì những người tốt đều rất đáng thương.”

“Nóng nảy sao? Đáng thương? Cậu muốn nói là tôi đang bắt nạt cô ta có phải không?” Lâm Minh cười lạnh, hai từ đáng thương này hoàn toàn không hợp với loại người như Lê Nhược Vũ.

Hà Vi Nhiên cảm thấy Lê Nhược Vũ khá thú vị, cũng không hề nghĩ tới lời nói của Lâm Minh lại thâm sâu như vậy.

Nếu như thật sự là người có tâm kế, vậy chuyện lần trước bên trong thang máy đã giả vờ yếu đuối dựa vào lòng mình từ lâu, sẽ không tỏ ra sợ hãi tới mức run rầy chịu đựng một mình.

Nghe Lâm Minh nói về cô ấy như vậy, trong lòng cậu ta lập tức nhịn không được cãi lại vài câu, “Lê Nhược Vũ có chỗ nào không đáng thương? Cậu tự mình nghĩ xem, người ở tiệc rượu bị Lưu Ly xem thường không phải chính là Lê Nhược Vũ đó sao? Cậu một câu cũng không bênh vực cho cô ấy còn chưa nói, lại còn bỏ mặc cô ấy một mình trên đường lớn hứng gió lạnh, cậu cũng không thèm tự ngẫm lại, lúc đó Lê Nhược Vũ cả người đầu ướt sũng. Hôm nay chạy tới tìm cậu, lại nhìn thấy cậu cùng với Lưu Ly dính chung một chỗ, cô ấy dù có tức giận vẫn kìm nén để chừa cho cậu mặt mũi, mọi chuyện rành rành như vậy mà cậu còn không chịu thừa nhận mình nóng nảy hay sao?”

“Chỉ nghe chuyện từ một phía mà đã muốn đứng ra nói giúp cho cô ta?” Lâm Minh nhíu mày, Lê Nhược Vũ này cũng thật sự lợi hại, ngay cả loại người tính tình tùy hứng như Hà Vi Nhiên cũng có thể mở miệng nói giúp cô vài câu.

Hà Vi Nhiên vẫn còn muốn mở miệng nói, “Lâm Minh, tôi cảm thấy hình như cậu có hiểu lầm đối với Lâm Nhược Vũ.”

Lâm Minh định cầm lấy bút máy, sau đó lại buông, “Người hiều lầm mọi chuyện ở đây là cậu đấy Hà Vi Nhiên, cô ta từng đánh thuốc mê tôi, vạch ra cuộc hôn nhân hoàn hảo này, người phụ nữ như vậy không đơn thuần như cậu nghĩ đâu.”

“Nói như vậy… Hình như cũng không sai.” Có thể chuốc thuốc một người đàn ông như thế này, quả thật cũng không phải là hạng người đơn giản.

Thế nhưng…

“Nếu như cậu đã không thích thì tại sao lại còn giữ cô ấy bên cạnh, muốn ly hôn cũng không phải chuyện gì khó khăn, đối với cậu cũng coi như sớm giải thoát một chút không phải sao? Dù gì đối với cuộc hôn nhân này cậu cũng không có tình cảm, tại sao còn ở đây phí sức mà giày vò lẫn nhau như vây?” Cố ý tìm người trao đổi tin tức của nhà họ Lê, còn chẳng phải là muốn ép Lê Nhược Vũ đi vào khuôn khổ hay sao.

Quả nhiên chính Lê Nhược Vũ tự mình tìm đến cửa, cậu ta lại ngồi đây làm ra dáng vẻ cao quý lạnh lùng, một bộ dạng dù cho cô có nói gì cũng không quan tâm, cứ cố tình như vậy, cũng không biết là đang bày vẻ cho ai xem.

Một chiếc bút máy trực tiếp ném về phía này, “Liên quan khỉ gì tới cậu.”

Hà Vi Nhiên vững vàng đón được bút máy, cong môi cười, “Tôi nói thật cho cậu biết, nếu như cậu còn muốn tiếp tục ở chung một chỗ với cô ấy, cậu cũng nên thật lòng đối tốt với cô ấy một chút đi. Người như Lưu Ly chắc chắn sẽ gây sức ép với cô ấy, trước kia cậu không biết xem như chưa tính, thế nhưng tối hôm qua cậu rõ ràng đã nhìn thấy hết được mọi chuyện, hôm nay lại ở trước mặt cô ấy tỏ ra thân mật với Lưu Ly, cậu không sợ cô ấy sẽ trở mặt với cậu hay sao?”

Lâm Minh không cần nghĩ ngợi, lập tức nói, “Cô ta sẽ không làm như vậy.”

Hà Vi Nhiên cảm thấy có chút không thoải mái, “Được lắm, cậu lại dám ở đây mạnh miệng khẳng định, có phải cậu nhìn thấy cô ấy rất tốt bụng nên muốn bắt nạt người ta phải không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.