Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình Lê Nhược Vũ

Chương 21

trước
tiếp

Chương 21

Mở ra, đúng là mấy chữ to tướng rõ ràng trên giấy —— Đơn ly hôn.

Quả nhiên.

Hắn còn muốn kết thúc cuộc hôn nhân này hơn cả cô…

Lê Nhược Vũ bỗng nhiên mất hết sức lực ngồi đờ người ở mép giường, nhìn đơn ly hôn trong tay.

Nếu là một tháng trước, bảo đảm cô sẽ sung sướng như nhặt được bảo vật, thật hưng phấn ký tên, gởi vê cho người đàn ông cầm thúđó, sau đó anh đường anh tôi đường tôi, không ai làm phiền ai nữa.

Nhưng bây giờ, thấy cái thoả thuận này, tuy chỉ là một tờ giấy nhẹ bỗng, nhưng ở trong tay phút chốc nặng ngàn cân.

“Nhược Vũ, Nhược Vũ!” Lúc này Hạ Tư Duệ hớt hơ hớt hải chạy vào, Lê Nhược Vũ lập tức giấu tài liệu đi, nhìn về phía cô, “Sao thế?”

Hạ Tư Duệ đang hưng phấn không chú ý đến biểu hiện chán nản của Lê Nhược Vũ, liền kéo cô đi ra ngoài: “Cuối tuần trởi đẹp như vậy ở nhà làm gì? Mau lên mau lên mau lên, tớ có món quà muốn tặng cho cậu!”

“Cái gì?”

“Đừng hỏi, cậu đi với tớ thì biết ngay. Vốn tớ còn định cầm tận tay đưa cho cậu để cho cậu ngạc nhiên mừng rỡ một phen, nhưng cậu cũng biết tớ tánh tình nóng nảy, cái gì cũng không đợi được.”

Lê Nhược Vũ không ngăn được Hạ Tư Duệ hấp tấp, cuối cùngchân thấp chân cao theo cô ra cưa.

Hạ Tư Duệ lái xe đưa Lê Nhược Vũ đến trung tâm thương mại Phong Minh, đây là trung tâm thương mại sang trọng nhất, xa hoa nhất nằm ở trung tâm thành phố, bên trong đều là sản phẩm thương hiệu quốc tế cao cấp, không phải là nơi người bình thường có thể chỉ trả nổi.

Nhà họ Hạ chế tạo buôn bán châu báu trang sức, trong trung tâm thương mạ Phong Minh có một cửa hàng châu báu trang sức rất nổi tiếng, Hạ Tư Duệ kéo Lê Nhược Vũ đi đến cửa hàng châu báu nhà mình.

Hạ Tư Duệ là cô cả nhà họ Hạ, người trong cửa hàng vừa nhìn thấy cô tới, lập tức đi vào bên trong lấy đồ ra.

Là một chiếc nhãn thiết kế đặc biệt với viên kim cương to chạm khắc tinh xảo.

“Xem này, đây là quà cưới tớ tự mình thiết kế cho cậu, năm đó cậu kết hôn vội vàng, xuất ngoại cũng vội vàng, cài gì tớ cũng không làmtặng cho cậu. Đây là sản phẩm đầu tiêntớ thiết kế đó, là nhẫn cưới, tặng cho bạn thân nhất của tớ” Hạ Tư Duệ đem hộp gấm nhét vào trong tay Lê Nhược Vũ, “Quà cưới chậm trễ đến tận bây giờ mới tặng cậu, cậu đừng trách tớ nhé.”

Hơn nửa tháng nay, Hạ Tư Duệ vẫn một mực giấu Lê Nhược Vũ thiết kế chế tạo món quà này, chính là muốn cho cô một sự ngạc nhiên mừng rỡ.

Lê Nhược Vũ nhìn viên kim cương to đùng chừng ba cara trên chiếc nhẫn, cảm thấy giống như đã từng thấy ở đâu đó.

Nhà họ Hạ không thiếu tiên, Hạ Tư Duệ cũng không thiếu tiền, nhưng một viên kim cương hàng thật giá thật cũng không phải thứ thường gặp, đừng nói tới một viên to đùng như vậy.

“Thiết kế là tớ làm, bất quá viên kim cương là… là anh tớ chuẩn bị, anh ấy nói, dù sao cũng không cần nữa, nên tiện tay đưa cho tớ: Hạ Tư Duệ nói, “Đây là tâm ý riêng của tớ và anh hai, bất kể như thế nào, cậu đã cùng Lâm Minh kết hôn ba năm, anh em tớ đều hy vọng cậu có thể có một cuộc sống tốt.”

Lê Nhược Vũ đứng tròng mắt nhìn chiếc nhẫn.

Quả nhiên, chính là viên kim cương của Hạ Đông Quân, lại không ngờ rằng nó được đưa đến tay cô bằng cách như thế này…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.