Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 12

trước
tiếp

Chương 12

“Không phải.”

“Xía, rõ ràng là phải, chị ấy là hoa khôi của trường trung học Khải Mỹ của chúng ta, cậu không thừa nhận là không muốn mình bị so sánh với chị gái mình đúng không.”

“Muốn nói cái gì, thì nói thẳng ra, đừng ảnh hưởng đến tớ ăn.” Tô Nhược Hân không muốn nghe thấy tên của Tô Thanh Hà, không phải vì cô sợ bị so sánh với Tô Thanh Hà, mà là vì sự lạnh nhạt của Tô Thanh Hà, sự ám ảnh này, cô chắc chắn không phải ngày một ngày hai có thể qua được, phải rất lâu rất lâu.

Nữ sinh không hề bị sự lạnh nhạt của cô làm ảnh hưởng, tiếp tục tám chuyện về tin tức mới: “Cậu chưa đọc tin tức mới nhất đúng không, Hạ Thiên Tường có vợ chưa cưới rồi, là chị của cậu Tô Thanh Hà.”

“Thật sao?” Dương Mỹ Lan cũng không ăn lẩu nữa, lấy điện thoại ra bắt đầu lướt rồi kéo tay Tô Nhược Hân đầy phấn khích.

“Tô Nhược Hân, là chị cậu thật này, thế này không phải cậu sẽ được gặp Hạ Thiên Tường, người sắp trở thành anh rể cậu rồi sao? Giúp tớ xin một bức ảnh có chữ ký của anh ấy đi, tiến sĩ của trường Kinh doanh Harvard, tổng giám đốc của tập đoàn Hạ thị, đây là một thành tựu mà cả đời tớ cũng không dám nghĩ đến.”

Tô Nhược Hân gạt thẳng tay cô ra: “Cậu muốn thì tự đi mà xin.”

“Ui, tớ còn chẳng được gặp tận mắt người thật, cùng lắm thì cũng chỉ được ngắm ảnh, anh ấy đẹp trai thật sự, chị cậu đúng là nhặt được vàng.”

Tô Nhược Hân cúi đầu ăn lẩu, bỏ qua, cảm nhận trực quan rõ ràng nhất của cô đối với Hạ Thiên Tường là hình ảnh anh mặc áo liệm.

Cuối tuần đến, bình thường Tô Nhược Hân sẽ về nhà nhưng tuần này cô ở lại trường.

Mấy ngày nay, cả gia đình nhà họ Tô có lẽ đều đang đắm chìm trong niềm vui khi Tô Thanh Hà trở thành vị hôn thê của Hạ Thiên Tường.

Vậy nên mọi người đã quên mất sự tồn tại của cô từ lâu.

Tô Nhược Hân cũng đã sớm quen với việc này.

Dương Mỹ Lan và mấy người bạn trong ký túc xá đều được ba mẹ đón về nhà tẩm bổ đủ kiểu.

Cô mua mấy gói mì gói rồi quay về ký túc xá.

Số tiền 300 tỷ đó coi như cô trả cho ân tình sinh thành và dưỡng dục của Tô Cảnh Đình và Trần Ngọc Thúy.

Từ nay về sau, có thể không dây dưa thì cô sẽ không dây dưa nữa.

Ăn mì gói xong, Tô Nhược Hân tập luyện Cửu Kinh Bát Mạch hai tiếng đồng hồ để hồi phục sức khỏe rồi mới cầm bài vở tới thư viện ôn tập.

Có rất nhiều bài tập, nào là bài viết, bài học thuộc, hai tiếng đồng hồ chớp mắt đã trôi qua.

Thư viện đang yên tĩnh tự nhiên trở nên ồn ào.

“Mau nhìn kìa, McLaren GT, nếu là đến đón tớ thì tốt biết bao, ngầu quá đi mất.”

“Hừ, chiếc xe có hơn 6 tỷ mà đã khiến cậu phấn khích đến thế sao, ở thành phố T của chúng ta, tớ chỉ thích chiếc Bugatti Veyron của cậu chủ Hạ, nếu được ngồi lên đó một phút thì có chết tớ cũng không hối tiếc gì.”

“Cứ ngồi đó mà mơ giấc mơ đẹp của cậu đi, cậu chủ Hạ là người ta đã chọn Tô Thanh Hà, chị gái của Tô Nhược Hân rồi, cậu nghĩ thôi cũng đừng nghĩ nữa.”

Tô Nhược Hân vừa được nhắc đến tên liền có người nhìn về phía cô.

Cô vẫn ngồi yên đọc sách, không hỏi han gì đến những việc không liên quan đến mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.