Chiến Thần Tu La

Chương 96

trước
tiếp

CHƯƠNG 96

“Phì ~”

Nhân viên nghiệp vụ phì cười, đánh giá trên dưới Giang Nghĩa một cái, lắc đầu nói: “Xin lỗi, giám đốc Viên của chúng tôi chỉ tiếp đãi khách hàng VIP cao cấp, ngay cả khách VIP thông thường cũng không tiếp, huống chi là loại khách như anh?”

Giang Nghĩa bất đắc dĩ, bổ sung: “Anh chỉ cần nói với Viên Chấn là Giang Nghĩa đến là được, anh ta khắc sẽ ra đây.”

Nhân viên nghiệp vụ thấy anh không chịu đi, không kiên nhẫn nói: “Tôi nói anh có thôi đi không? Giám đốc Viên của chúng tôi là người mà ai muốn gặp cũng có thể gặp sao? Anh đi hay không, không đi tôi sẽ kêu bảo vệ đuổi anh đi đó.”

Đây chính là khinh thường Giang Nghĩa một cách trắng trợn.

Một nhân viên nghiệp vụ khác bên cạnh – Tiểu Lưu không nhìn nỗi nữa, nói: “Chỉ thông báo một tiếng, tôi đi nói một chút là được.”

Tiểu Lưu lên lầu.

Không tới ba phút đã nghe thấy tiếng bước chân lộp cộp.

Giám đốc nghiệp vụ ngân hàng chi nhánh – Viên Chấn – trực tiếp chạy xuống lầu, mặt mày kích động đi tới đại sảnh.

Nhân viên nghiệp vụ trước đó nhìn thấy Viên Chấn đi xuống, lạnh lùng nói với Giang Nghĩa: “Anh không phải muốn gặp giám đốc Viên Chấn của chúng tôi sao? Anh ta tới rồi.Vừa nãy kêu anh cút anh không cút, bây giờ tôi xem anh làm sao xuống nước đây? Nói cho anh biết, lãng phí thời gian của giám đốc Viên của chúng tôi, anh không có quả ngon mà ăn đâu.”

Nhân viên nghiệp vụ còn đang liến thoắng, bên kia Viên Chấn đã trực tiếp xông tới, kích động đứng trước mặt Giang Nghĩa.

“Anh Giang, từ biệt ở biên giới phía tây, không nghĩ tới còn có thể có ngày gặp lại, thật sự khiến tôi rất vui mừng!”

Nghe thấy lời này, mặt nhân viên nghiệp vụ trắng bệch.

Anh ta lắp bắp hỏi: “Giám, giám đốc Viên, anh quen, quen tên nghèo mạt này sao?”

Viên Chấn trừng mắt với anh ta: “Miệng cậu nói năng sạch sẽ một chút! Anh Giang không chỉ là ân nhân cứu mạng của tôi, còn là khách hàng quan trọng xếp top 3 toàn cầu của ngân hàng chúng ta!”

Ân nhân cứu mạng?

Xếp top 3?

Hai tin tức này chui vào trong đầu nhân viên nghiệp vụ, khiến anh ta muốn đi chết.

Trong lòng anh ta đắng chát, đại nhân vật lợi hại như vậy, tại sao lại ăn mặc đơn giản chất phác thế kia? Hơn nữa ngay cả trợ lý cũng không dẫn theo.

Giang Nghĩa cười khổ một tiếng: “Đừng nói huyền bí như vậy, người như tôi e là ngay cả tư cách đi lối VIP cũng không có, càng đừng nói tới gặp mặt giám đốc Viên anh.”

Viên Chấn vừa nghe liền biết là chuyện gì.

Anh ta lạnh lùng nhìn nhân viên nghiệp vụ bên cạnh: “Cậu thu dọn đồ đạc, đi đi.”

“Đừng mà, giám đốc Viên, tôi…”

“Thế nào, cậu muốn tôi mời cậu rời đi sao?”

Nhân viên nghiệp vụ không dám nói nữa, ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc rời đi, đối với kết quả này, anh không có gì để nói, muốn trách thì trách bản thân anh ta quá khinh thường người khác.

Nếu anh ta khách sáo một chút, dù là nói chuyện bình thường, cũng sẽ không rơi vào kết cục này.

Viên Chấn không để ý tới nhân viên nghiệp vụ đó nữa, dẫn Giang Nghĩa đi vào lối VIP, trực tiếp tới phòng VIP cao cấp tôn quý nhất trong ngân hàng.

Tính bảo mật của nơi này cao nhất, không cần lo lắng sẽ bị lộ bất kỳ điều cơ mật nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.