Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 86

trước
tiếp

CHƯƠNG 86

Điều kiện có hạn, cho nên hình vẽ rất sơ sài, người ngoài nhìn thật ra cũng nhìn không ra thứ gì.

Nhưng Trương Hạnh Huệ là người làm quen công việc may vá, nhìn một cái thì có thể nhìn ra hình vẽ đó là gì, hơn nữa trong đầu còn lập tức có hình dáng của một bộ quần áo, khiến Trương Hạnh Huệ lập tức bị sốc.

Chỉ thấy hai mắt của Trương Hạnh Huệ sáng lấp lánh, vẻ mặt tràn ngập sự vui mừng nói: “Lưu Ly tỷ, bộ đồ này thật đẹp.” Nàng ta chưa từng thấy bộ quần áo tinh tế như vậy.

Đó là chiếc váy của bé gái có hai tà trước sau, cổ áo là cổ đứng, phía trên dùng nút cuộn, trên tà váy xếp tầng có các tua theo kiểu thắt tết, trên bộ đồ còn được thiêu họa tiết hoa đào, nghĩ thôi thì biết thành phẩm mặc lên người bé gái sẽ rất dễ thương.

Lưu Ly có thể tự tay vẽ ra mẫu quần áo như vậy, đó là vì lúc đầu cô cũng từng mở studio quần áo cổ trang, từng mời nhà thiết kế cao cấp, mưa dầm thấm lâu nên cô cũng biết rất nhiều.

Cho nên cô mới nói, cô là người toàn năng, công việc kiếm ra tiền đều từng thử.

“Muội có thể làm ra không?” Lưu Ly hỏi.

Chỉ cần làm ra thành phẩm rồi đến hợp tác với phu thê Cẩm Nương, phía cô có thể có thêm một khoản vào.

“Ta, thử xem.” Trương Hạnh Huệ mặt mày háo hức.

Lưu Ly gật đầu: “Muội giúp chúng ta làm chăn trước, sau đó làm mẫu một bộ đơn giản không thiêu hoa giống như vậy cho bọn nhỏ thử trước, còn khâu thiêu còn lại, muội đến lúc đó rồi làm.”

Cô phải bảo đảm trong nhà có quần áo mặc có để để dùng trước rồi mới suy nghĩ việc kiếm tiền.

Sau khi nói xong, Lưu Ly lại vẽ một bộ đồ của bé trai.

Còn đồ của cô và Cố Tại Ngôn, cô không có vẽ, chỉ bảo Trương Hạnh Huệ tùy ý làm.

Sau khi quyết xong chuyện này, Lưu Ly cũng không quên thanh toán tiền công cho đám người Trương Nhị Lang mang về.

90 cân nấm là 900 văn, cộng thêm 10 văn tiền xe bò, tiền công của Trương Nhị Lang là 30 văn, lại trả 50 văn cho Trương Hạnh Huệ làm tiền cọc, Lưu Ly trực tiếp bỏ ra gần một lượng bạc.

Còn những hạt thông kia, Lưu Ly quyết định lát nữa cùng nhau cân rồi tính lại.

Hai huynh muội Trương Nhị Lang đều lấy được tiền, mặt mày phấn khích, từ chối khéo yêu cầu ở lại ăn cơm của Lưu Ly, nói buổi chiều sẽ tới làm chăn bông, sau đó hai huynh muội rời đi trước.

Đợi hai huynh muội rời đi, Lưu Ly từ trong đống đồ mình mua lấy ra hai xâu kẹo hồ lô mua cho Bình Bình Yên Yên ăn.

Hai đứa trẻ trước đây từng thấy người khác ăn kẹo hồ lô mà rất ngưỡng mộ, hiện nay mình có thể ăn, hai đứa trẻ đều rất phấn khích.

Thấy hai đứa trẻ vui vẻ, tâm trạng của Lưu Ly cũng rất không tồi.

Trước khi nấu cơm, Lưu Ly quyết định đi xem tình hình của Cố Tại Ngôn ở trên giường.

Chỉ là vừa bước vào, khi nhìn thấy tình hình của nam nhân trên giường, Lưu Ly sững người.

Lúc này, Cố Tại Ngôn ở trên người vẫn nằm ở đó, nhưng đã mở mắt ra.

Vốn Cố Tại Ngôn còn nhìn nóc nhà rách nát, thấy Lưu Ly đi vào, tầm mắt dừng ở trên người Lưu Ly.

Đó là ánh mắt gì?

Lưu Ly không thể dùng từ ngữ rất tốt để hình dung, chỉ cảm thấy đôi mắt đó, giống như sói dữ, lạnh lẽo, kiêu ngạo kèm theo sự chết chóc vô tận, khiến người khác không nhịn được mà rùng mình.

Nam nhân này không đơn giản. Lưu Ly lần nữa đưa ra kết luận này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.