Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình Lê Nhược Vũ

Chương 78

trước
tiếp

Chương 78

Hà Vi Nhiên vốn định trực tiếp đưa Lê Nhược Vũ qua bên đó, nhưng nghĩ đến tâm trạng phòng bị nghỉ ngờ của cô khi nãy, chính mình làm càng nhiều, trong lòng cô cũng sẽ chỉ nghi ngờ càng nặng, vì thế đành từ bỏ.

Dù có thế nào đi chăng nữa, Lâm Minh cũng xem như là một người đàn ông từng chơi qua rất nhiều người phụ nữ, chuyện với Lê Nhược Vũ chắc chắn cũng không cần mình phải nhúng tay vào.

Từ khi chia tay Lý Tiêu Lạc, cậu ta vẫn chưa tìm được bạn gái mới.

Một con chó độc thân còn phải đứng ở giữa tạo cơ hội cho bọn họ, thật sự rất phiền.

Tình huống của công ty nhà họ Lê hiện tại vô cùng cấp bách, Lê Nhược Vũ nhanh chóng dựa theo địa chỉ mà Hà Vi Nhiên lưu lại bắt xe qua.

Đây là một căn hộ cao cấp nằm trong trung tâm thành phố.

Bấm chuông một hồi lâu vẫn không thấy có người ra mở cửa, có lẽ anh vẫn chưa trở về, cô đành phải đứng chờ ngoài cửa.

Đợi từ lúc chạng vạng cho đến tận đêm khuya, thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng Lâm Minh như cũ.

Ban đêm nhiệt độ không khí hạ xuống rất thấp, cô còn đang mặc quần áo ra đường lúc giữa trưa, trên người dù cảm nhận được từng đợt gió lạnh thổi tới nhưng vẫn ôm cánh tay ngây ngốc đứng chờ.

Hà Vi Nhiên không biết từ lúc nào đã lưu lại số điện thoại của cô, gửi cho cô một tin nhắn cổ vũ, nói với cô nhớ cố gắng kiên trì Lâm Minh là người ăn mềm không ăn cứng, nếu cô muốn thành công thì nhất định phải bộc lộ ra thật nhiều chân thành.

Trong một thoáng kia, Lê Nhược Vũ cảm thấy chính mình mới đáng thương làm sao. Bị Lâm Minh nhắm vào, Lưu Ly xa lánh ghét bỏ, còn bị trở thành đối tượng cho Hà Vi Nhiên tiêu khiển.

Bình thường, một người nếu như đã không may mắn, những chuyện xui xẻo tiếp theo cũng sẽ rất nhanh ập tới.

Điện thoại của Lê Hải Thiên gọi đến, vừa mở miệng thì câu đầu tiên chính là, “Như thế nào rồi, con cùng với giám đốc Lâm đã nói chuyện rõ ràng hay chưa?”

Cô mím môi, “Con còn chưa gặp được anh ấy.”

“Chuyện này là do con gây ra, con phải tự mình gánh lấy trách nhiệm. Nếu chỉ vì chút tùy hứng của con mà chuyện làm ăn của nhà họ Lê bị tập đoàn Lâm thị hủy hoại, cha nhất định sẽ không tha thứ cho con, từ nay về sau xem như nhà họ Lê ta không có đứa con gái này.”

Trái tim của Lê Nhật Đinh như bị dao xuyên qua, cô trầm giọng, “Con sẽ mau chóng giải quyết chuyện này.”

“Được, cha chờ tin tốt của con.”

Lê Nhược Vũ cảm thấy Lê Hải Thiên không hề xem mình như một người đang chảy cùng dòng máu với ông ấy, thật giống như một cấp trên đang lạnh lùng ra lệnh cho nhân viên của mình hơn.

Cả người cô lạnh cóng, thế nhưng điện thoại trong tay không biết từ bao giờ đã nóng lên.

Cô châm chọc cười nhạo chính mình rồi cất điện thoại vào trong túi xách, ngay thời điểm vừa ngầng đầu lên liền nhìn thấy Lâm Minh khắp người tỏa ra mùi rượu nồng nặc hướng về chỗ này. Thế nhưng cô lại không ngờ tới, bên cạnh anh lại xuất hiện thêm một người phụ nữ là Lưu Ly.

Lưu Ly đỡ cánh tay Lâm Minh đi từ từ từng bước một, lúc cô ta nhìn thấy Lê Nhược Vũ sắc mặt lập tức thay đổi: “Lê Nhược Vũ, sao lại là cô!”

“Tại sao không phải là tôi, nói gì thì nói chứ tôi vẫn còn là vợ của anh ấy đấy.” Lê Nhược Vũ bị sỉ nhục liên tục, dù tính tình của cô có tốt tới đâu thì cũng không nhịn được nữa.

Hơn nữa cô đã đứng đây chịu lạnh cả đêm rồi, cô biết rõ rằng mình không nên cãi nhau với người phụ nữ mà anh yêu thương trước mặt anh nhưng cô không giữ miệng mình lại được nữa: “Còn cô thì sao đây, thư ký chỉ cần giúp đỡ trong công việc là được rồi, còn cái loại chăm sóc cả cuộc sống riêng tư thì người ta gọi là người tình đó, cô là loại người này à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.