Cực Phẩm Tông Sư

Chương 2

trước
tiếp

Chương 2

Diệp Phong theo bản năng cúi người nhặt lên, sau đó đứng dậy định đưa cho cô ta, ai ngờ trong mắt Tô My lại hiện ra vẻ khinh thường, biểu cảm ghét bỏ, trầm giọng nói:

“Diệp Phong, bạn trai tôi hiện giờ là Hoa Anh Kiệt, đừng có bày trò tiếp cận tôi, sẽ khiến anh ấy hiểu nhầm mất!”

Nghe được những lời cay nghiệt này, Diệp Phong khẽ run lên, khóe miệng nở nụ cười khổ nói: “Tô My, cậu nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ là tiện tay nhặt bài kiểm tra lên cho cậu thôi”.

“Tiện tay? Hừ… Cậu nghe qua câu rồng không ở chung với rắn chưa?”

Giọng điệu của Tô My cực kỳ lạnh lùng: “Diệp Phong, cậu đã không còn là thiên tài của một năm trước nữa rồi, chúng ta đã là người của hai thế giới! Bây giờ cậu trong mắt tôi chẳng khác gì rác rưởi cả, bài kiểm tra này cậu động vào bẩn rồi, tôi không cần nữa!”

Nhìn thấy bộ dạng tuyệt tình của Tô My, trong lòng Diệp Phong thở dài một hơi.

Một năm trước, Diệp Phong là con nhà người ta, được vô số người theo đuổi, trong đó có cả Tô My.

Một ngày sau khi Diệp Phong giành huy chương bạc Olympic toán học, Tô My đã chủ động tỏ tình với Diệp Phong, hai người đến với nhau một cách hợp tình hợp lý, trong mắt người ngoài, họ là một cặp đôi rất đẹp.

Nhờ sự giúp đỡ của Diệp Phong, thành tích của Tô My đã tăng lên đáng kể, từ mức trung bình thấp nhảy vọt lên top đầu của lớp.

Tuy nhiên khi cơ thể của Diệp Phong trở nên bất thường, thành tích tụt dốc không phong, Tô My đã bỏ rơi cậu không chút do dự, cách đây không lâu cặp kè với hot boy Hoa Anh Kiệt.

Chỉ là Diệp Phong không ngờ rằng một cô gái như Tô My lại nhẫn tâm như vậy, sỉ nhục cậu trước mặt mọi người.

“”Rồng không sống chung với rắn?”

Diệp Phong khẽ lặp lại, sau đó một tia sáng lóe ra từ đôi mắt đen láy của cậu, trầm giọng nói:

“Cho dù là rắn, cũng sẽ có một ngày hóa thành rồng, bay lên chín tầng mây! Huống hồ, cho dù là cậu hay Hoa Anh Kiệt, trong mắt tôi hoàn toàn không phải là rồng, miễn cưỡng thì được coi là mấy con giun đất nhỏ trong rãnh mương mà thôi”.

“Diệp Phong, cậu dám mắng tôi!”

Tô My nghe thấy vậy, khuôn mặt xinh đẹp lập tức phủ một tầng băng sương, lộ ra vẻ hung ác, nghiến răng nghiến lợi:

“Hừ… Cậu có biết cha của Hoa Anh Kiệt là chủ tịch tập đoàn Hoa Thị, tài sản ròng lên tới mấy trăm tỉ. Anh Kiệt chỉ cần liếc mắt một cái là có thể đè chết cậu như đè chết một con kiến!”

Nghe thấy lời uy hiếp của Tô My, ánh mắt Diệp Phong cứng lại, vừa định nói gì đó, lúc này giáo viên chủ nhiệm trên bục giảng nói: “Diệp Phong, em đứng trước mặt Tô My làm gì, còn không mau ngồi xuống đi!”

“Thầy ơi, Diệp Phong quấy rối em!”

Tô My cố làm ra vẻ uất ức, kẻ ác lại đi tố cáo trước.

Thầy chủ nhiệm nghe thấy vậy lập tức trách mắng: “Diệp Phong, tôi cứ nghĩ rằng em chỉ học kém, không ngờ tính cách em cũng hèn hạ như vậy, cút ra ngoài đứng phạt cho tôi!”

Vừa dứt lời, Tô My liền xoay người, quay lưng về phía thầy chủ nhiệm, nở nụ cười đắc thắng với Diệp Phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.