Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 70

trước
tiếp

Chương 70

Hạ Thiên Tường khởi động xe, lại nhìn cô gái bên cạnh, mặt đầy mệt mỏi, yếu ớt như lúc nào cũng có thể gục ngã: “Nhược Hân, em làm sao vậy?”

Chỉ trong thời gian cứu một người, trạng thái của cô đã rất không đúng.

Người khác nhìn không ra, nhưng tâm tư Hạ Thiên Tường từng giây từng phút đều đặt trên người Tô Nhược Hân, cho nên, vừa liếc mắt anh đã nhìn ra.

“Tôi không sao, nghỉ ngơi vài ngày là ổn.” Tô Nhược Hân gật đầu, chỉ là cô vừa rồi đã dùng cửu kinh bát mạch pháp vừa tu luyện không lâu vẫn chưa luyện thành mà thôi.

Lúc này, tu luyện trước đó đều thành lãng phí, lại quay về tình huống ban đầu.

Nhưng cô không hối hận.

Nếu không phải cô và Hạ Thiên Tường chặn đường, Tăng Hiểu Khê cũng không đau lâu như vậy.

Nghe thấy cô nói không sao, Hạ Thiên Tường khẽ thở phào, nhưng ánh mắt vẫn hơi trầm.

Bugatti nhanh chóng lái về cửa lớn tiểu khu.

Còn chưa hoàn toàn phóng đi, một bóng dáng đã cản lại: “Dừng xe.”

Hạ Thiên Tường cau mày nhìn sang, sở dĩ anh lái xe ra ngoài, chính là không muốn Tô Thanh Hà quấy rầy Tô Nhược Hân.

Không nghĩ tới anh ngăn cản người nhà họ Tô vào khu biệt thự lưng chừng núi, Tô Thanh Hà vẫn dám canh chừng ở cửa lớn khu biệt thự quấy rầy cô.

“Tránh ra.” Lạnh lùng hét lên, nhưng xe lại không có ý giảm tốc.

Một người phụ nữ dám ngấp nghé anh, cô ta kêu anh dừng xe thì anh phải dừng, trong từ điển của Hạ Thiên Tường anh trước nay không cho phép.

Tô Thanh Hà đợi đã lâu rồi.

Cứ nhìn mãi con đường vào khu biệt thự, đường tắc, rất náo nhiệt.

Cô ta cũng không biết Tô Nhược Hân ra ngoài lúc nào.

Nhưng cô ta nghe nói, Hạ Thiên Tường đã tỉnh, Hạ Thiên Tường là chồng tương lai của cô ta, cả thành phố T không ai không biết, anh tỉnh rồi, cô ta đương nhiên phải tới xem xem.

Nào biết, cô ta không làm sao gọi được điện thoại cho Lục Diễm Chi và Hạ Thiên Hương, điện thoại cố định nhà họ Hạ cũng vậy.

Còn nữa, bảo vệ của khu biệt thự lưng chừng núi này, da môi cô ta cũng mài rách rồi, cứ không cho đi.

Hết cách, cô ta chỉ có thể canh ở ngoài.

Trời cao không phụ người có lòng, cuối cùng để cô ta đợi được Hạ Thiên Tường.

Cô ta biết xe anh, sợ Hạ Thiên Tường không nhận ra cô ta mà bỏ lỡ, cho nên vội vàng chặn xe.

Không nghĩ tới Hạ Thiên Tường như không nhìn thấy một người sống sờ sờ là cô ta, lái thẳng tới.

Một chiếc xe như vậy, cơ thể máu thịt của cô ta thoáng chốc đã run sợ lùi về sau một bước, sau đó, chính là mở to mắt nhìn Bugatti nghênh ngang đi qua trước mặt cô ta.

“Thiên Tường, anh dừng xe, anh nhất định không biết em là ai, em là vợ chưa cưới của anh, chủ tịch Lục cũng công nhận rồi.”

Cô ta hét rất to, nhưng những chiếc xe lướt qua đều khinh thường liếc nhìn cô ta, không một ai bước tới hỏi thăm muốn giúp đỡ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.