Cố Tổng Sủng Thê

Chương 79

trước
tiếp

Chương 79

“Cảm ơn anh.” Mộc Mai trái lại cũng vui vẻ tiếp nhận, trước đây cô đã vào công ty của ba mình một thời gian nên đối với những âm mưu ở công ty, cô cũng đã quen rồi.

Chỉ là thủ đoạn của những người này quá thấp, cô cũng không có tâm trí để tâm đến những người này.

“Nếu như ngày mai nghỉ ngơi tốt rồi vậy thì hãy đi làm cùng tôi.” Cố Văn nói xong liền câm bát đũa đã ăn lên.

“Không cần phải tránh nghi ngờ sao?” Mộc Mai nghi ngờ hỏi, khi đến công ty, cô cũng không tiết lộ thân phận của mình với bên ngoài, cô không biết điều đó có ảnh hưởng đến Cố Văn hay không.

“Không” Bởi vì Cố Văn còn có kế hoạch tốt hơn, trong đó quan hệ của hai người đương nhiên không thể thiếu. Nói xong hai người quay về phòng lên giường nghỉ ngơi.

Tuy nhiên khi Mộc Mai đang say giấc nồng thì hình như nghe thấy tiếng chuông, Cố Văn lấy điện thoại di động ra xem sau đó ngồi xe lăn ra khỏi phòng.

“Điều tra được gì không? Người con gái ngày hôm đó có thể biết là ai không?” Cố Văn kích động hỏi.

“Xin lỗi ông chủ, chúng tôi điều tra được nơi người con gái đó sống nhưng chủ nhà nói rằng người con gái đó hai tháng trước đã chuyển đi rồi, còn đi đâu thì chúng tôi cũng không rõ.” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nghe được câu trả lời của Ngôn Bảo, trong lòng Cố Văn có chút buồn phiền, anh còn tưởng rằng đã tìm được thông tin của người con gái đã cứu mình, nhưng không ngờ lần này lại bị đứt manh mối.

Một lúc sau Ngôn Bảo mới lên tiếng: “Cậu hai, còn có một chuyện tôi phải nói với cậu.”

“Nói đi.” Giọng điệu của Cố Văn có phần không vui, trong lời nói mang chút lạnh nhạt.

“Lý Mộc là tên giả của người con gái đó nhưng cô ấy đã không tiết lộ tên thật với chủ nhà. Dù sao đó cũng là phố cổ nên vấn đề điều tra chứng minh thư cũng không khắt khe lắm.”

Nếu như những lời vừa rồi khiến Cố Văn thất vọng một chút, thì những lời này chắc chắn đã chạm thẳng vào giới hạn của Cố Văn, ngay cả tên thật của một người mà cũng không biết vậy thì chuyện này e rằng thực sự sẽ đổ bể.

“Hiểu rồi, chuyện này đến đây dừng lại thôi.” Vì cô gái đó đã chuyển ra khỏi đó, nghĩ lại cũng cảm thấy nơi đó quá nguy hiểm.

Như vậy cũng tốt, tránh để những người kia làm phiền cô ấy.

Sau khi cúp điện thoại, Cố Văn lấy một sợi dây chuyền từ trong ngăn kéo ra: “Rốt cuộc thì tôi làm thế nào mới có thể tìm được cô?”

Ngày hôm sau, Cố Văn và Mộc Mai đến công ty, Đường Vân Anh nhìn thấy sắc mặt Mộc Mai trở nên rất khó coi, nhưng bởi vì có Cố Văn ở đây nên cô ta cũng không thể nổi giận, chỉ có thể chế nhạo nói: “Cơ thể cô Mai vẫn còn yếu như vậy sao lại đi làm? Hay là cô ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày cho khỏe đi.”

Mộc Mai không nhịn nổi mỉm cười, nhìn Đường Vân Anh ở trước mặt: “Tôi sợ cô sẽ thế chỗ của tôi vì vậy tôi vẫn nên quay lại xem xem thì tốt hơn.”

“Cô..” Đường Vân Anh vốn dĩ muốn hét lên chửi cô nhưng phát hiện Cố Văn đang nhìn mình nên nuốt những lời này vào bụng.

Elsa nhìn thấy Cố Văn đã đi làm trở lại nên dịu dàng ngay lập tức: “Tổng giám đốc, tài liệu lần này tôi đã đem đến văn phòng của anh, đợi sau khi anh ký xong thì sẽ báo cáo với tổng giám đốc.

“Sau này đừng để loại tài liệu này ở chô tôi, tôi không cần quản những chuyện này.” Cố Văn nói xong liền đẩy xe lăn đi thắng đến trước bàn làm việc của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.