Cố Tổng Sủng Thê

Chương 116

trước
tiếp

Chương 116

Mộc Mai an phận ở nhà chờ tin.

Không đến nửa tiếng, video liền bị Dương Thiên Thành dùng một tài khoản nặc danh tung lên mạng. Người ta nói rằng tạp chí này là của Dương Thiên Thành, nhưng anh ta không có ký tên, ngay cả khi nhà họ Mộc hỏi thì Dương Thiên Thành. có thể nói rằng tài khoản đã bị đánh cắp, vừa có thể lợi dụng chuyện của Mộc Diệp để nổi tiếng, lại an toàn cho chính mình.

Một mũi tên trúng hai đích.

Dương Thiên Thành là một tên cáo giá, không thể để tờ báo của mình bị hủy trong tay nhà họ Mộc được.

“Bốp” Lúc này trong phòng khách nhà họ Mộc vang lên một tiếng bạt tai.

Vẻ mặt Mộc Đoàn vô cùng tức giận nhìn Mộc Diệp: “Sao tôi lại có thể có một cô cháu gái như này chứ. Vốn cho là cháu có nguyên tắc, cháu xem mình làm ra những gì, cháu bảo mặt mũi nhà họ Mộc phải đặt ở đâu?”

“Ba, chuyện đã rồi cũng không cần trách Diệp nữa, nhất định là nhân viên phục vụ kia nói năng không ra gì cho nên mới chọc Diệp nhà ta tức giận.’ Mộc Sĩ vẫn giúp cô ta nói chuyện.

“Ông nội, lúc đó cháu đã đè chuyện này xuống rồi, sao còn có video phát ra chứ? Nhất định là có người muốn hãm hại cháu. Ông nội, ông nhất định phải làm chủ cho cháu, chuyện này không thể để Cố Nam thấy được. Cầu xin ông, nhất định phải giúp cháu.” Mộc Diệp không ngờ là lại có người không tiếc đắc tội với nhà họ Mộc mà tung video lên.

“Hãm hại? Nếu cháu không làm ra những việc này thì sao người ta có cơ hội mà lợi dụng được. Chuyện này chỉ có thể trách cháu thôi.”

Một thời gian trước ông cụ đã nói với Mộc Diệp là phải giữ gìn hình tượng một cô gái tốt, thế mà chưa bao lâu đã xuất hiện video như này, đây chẳng phải là tát thẳng vào mặt Mộc Đoàn ông sao?

Mộc Đoàn ngồi trên ghế sô pha tức đến thở hổn hển: “Cháu còn sợ Cố Nam nhìn thấy à? Bây giờ video này đã có mấy trăm nghìn lượt xem, rồi chia sẻ vô số, Cố Nam sao mà không thấy cho được?”

“Ông nội…” Mộc Diệp tội nghiệp nhìn về phía Mộc Đoàn, không biết nên xử lý chuyện này thế nào.

“Tốt nhất là cháu xin lỗi trước mặt ba mẹ Cố Nam, giả bộ hiền lương thục đức cho ông. Đừng để ba mẹ Cố Nam thấy cháu là một đứa kiêu ngạo, ngang ngạnh.” Nhà họ Cố và nhà họ Mộc đã sắp thành thông gia rồi, nếu không phải lúc mấu chốt xảy ra chuyện thì sợ là nhà họ Cố cũng sẽ cảm thấy nhà họ Mộc là đối tượng tốt để làm thông gia, lúc đó kế hoạch của ôn ta cũng coi như xong.

Mặc dù Tô Ngọc Vân bình thường vô cùng bảo vệ cho con gái, nhưng mà chuyện liên quan tới thể diện này bà ta cũng không dám nói nhiều, dù sao ông cụ để ý nhất chính là vấn đề này.

“Ba, con cũng cảm thấy chuyện này kỳ lạ. Chúng ta nhất định phải tra ra rốt cuộc là ai đứng sau, vì sao quay lại video mà bây giờ chờ tới lúc quan trọng mới đăng lên. Chuyện này rõ ràng là nhằm vào thanh danh của nhà họ Mộc chúng ta.”

Tô Ngọc Vân nói xong thì Mộc Đoàn lập tức rơi vào trầm tư: “Con nói là có người cố ý hãm hại?”

“Đúng vậy, ba vẫn nên cho người điều tra rõ ràng chuyện này đi. Nếu quả thật Mộ Diệp bị người ta hãm hại thì chúng ta tuyệt đối không thể tha cho kẻ đó. Bọn chúng dám khiêu khích gia đình chúng ta, thì phải cho bọn chúng biết đang động vào ai.”

“Không tra được, chẳng lẽ con không biết tuy là xuất hiện trên tạp chí của Dương thị, nhưng mà họ đề là nặc danh. Người kia nhất định muốn lợi dụng điều này để đào lỗ trốn.” Mộc Đoàn thở dài: ‘Lần này chúng ta chỉ có thể chịu thiệt, thu mua lại video với giá cao. Nếu cứ để cái video kia còn thì thanh danh của Mộc Diệp sẽ bị hủy.”

Mộc Đoàn nói xong thì ánh mắt lạnh đi, nhìn về phía Mộc Diệp: ‘Hôm qua ông bảo cháu hối lỗi, không ngờ hôm nay lại xảy ra việc này. Hai ngày nữa không được ra ngoài, cho dù có người gọi cũng không được đi. Ông cũng muốn biết ai là người muốn hãm hại cháu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.